Home
Printer-friendly versionSend by email
-A A +A

Chia sẻ lời Chúa thứ ba Cn12 TN

Tác giả: 
Lm Đinh Quang Thịnh

 

 

THỨ BA SAU CHÚA NHẬT 12 THƯỜNG NIÊN

NĂM CHẴN

 

 

BÀI ĐỌC : 2 V 19, 9b-11.14-21.31-35a.36

 

            9b Thời đó, Xan-kê-ríp, vua Át-sua lại sai sứ giả đến với vua Khít-ki-gia, vua bảo họ: 10 "Các ngươi sẽ nói với Khít-ki-gia, vua Giu-đa, thế này: Đừng để Thiên Chúa của ông là Đấng ông tin tưởng, lừa dối ông rằng: Giê-ru-sa-lem sẽ không bị nộp vào tay vua Át-sua.11 Này, ông thừa biết các vua Át-sua đã xử thế nào với tất cả các nước: Các vị ấy đã tru hiến chúng; còn ông, ông thoát sao được?

 

            14 Vua Khít-ki-gia cầm lấy thư từ tay các sứ giả trao cho mà đọc, rồi lên Nhà Đức Chúa, mở thư ra trước nhan Đức Chúa.15 Vua cầu nguyện trước nhan Đức Chúa rằng: "Lạy Đức Chúa, Thiên Chúa Ít-ra-en, Đấng ngự trên các Kê-ru-bim, chính Ngài, và chỉ mình Ngài mới là Thiên Chúa thống trị mọi vương quốc trần gian. Chính Ngài đã làm nên trời đất.16 Lạy Đức Chúa, xin lắng tai nghe, lạy Đức Chúa, xin đưa mắt nhìn. Xin nghe rõ những lời Xan-khê-ríp là kẻ đã sai người đến thoá mạ Thiên Chúa hằng sống.17 Quả thật, lạy Đức Chúa, các vua Át-sua đã tàn phá các dân và xứ sở của họ,18 quăng các tượng thần của họ vào lửa, vì chúng không phải là thần, mà chỉ là tác phẩm bằng gỗ đá do tay người phàm làm ra, cho nên các vua ấy đã phá huỷ được.19 Nhưng giờ đây, lạy Đức Chúa, Thiên Chúa chúng con, xin đoái thương cứu chúng con khỏi tay vua ấy, để mọi vương quốc trần gian nhận biết rằng chính Ngài, và chỉ một mình Ngài mới là Thiên Chúa, lạy Đức Chúa!"

 

                20 Ông I-sai-a con ông A-mốc, sai người đến tâu vua Khít-ki-gia rằng: " Đức Chúa, Thiên Chúa Ít-ra-en, phán thế này: Ta đã nghe lời ngươi cầu nguyện về vụ Xan-khê-ríp, vua Át-sua.21 Đây lời Đức Chúa  kết tội nó:Trinh nữ, cô gái Xi-on khinh dể, nhạo báng ngươi;sau lưng ngươi, cô gái Giê-ru-sa-lem lắc đầu! 31 Vì từ Giê-ru-sa-lem, sẽ nảy sinh số còn sót lại,và từ núi Xi-on, sẽ xuất hiện những người thoát chết.Vì yêu thương cuồng nhiệt, Đức Chúa sẽ thực hiện điều đó. 32 Về vua Át-sua Đức Chúa phán như sau:Nó sẽ không vào được thành này, không bắn được mũi tên tới đó, không núp sau thuẫn mà xông lên, cũng chẳng đắp ụ để công phá. 33 Nó sẽ phải quay về, theo chính con đường nó đã đến, chứ thành này thì nó không vào được.Sấm ngôn của Đức Chúa. 34 Vì Ta và vì Đa-vít, tôi tớ của Ta chính Ta sẽ che chở và sẽ cứu thành này."

 

                35a Chính đêm ấy, thiên sứ của Đức Chúa ra đánh chết một trăm tám mươi lăm ngàn người trong trại quân Át-sua.

36 Vua Át-sua là Xan-khê-ríp nhổ trại và lên đường. Ông rút về Ni-ni-vê và ở lại đó.

 

ĐÁP CA : Tv 47

Đ.        Thiên Chúa củng cố thành đô đến muôn đời muôn thuở.  (c 9d)

 

2 Cao cả thay Đức Chúa là Thiên Chúa chúng ta, Đấng thật xứng muôn lời ca tụng trong thành đô của Người!3a Núi thánh Người thật nguy nga hùng vĩ, là niềm vui cho toàn thể địa cầu.

3b Núi Xi-on, bồng lai cực bắc,là kinh thành của Đức Đại Vương. 4 Giữa các lâu đài của Xi-on,Thiên Chúa tỏ ra chính Người là thành luỹ.

10 Lạy Thiên Chúa, giữa nơi đền thánh, chúng con hồi tưởng lại tình Chúa yêu thương. 11a Danh thánh Chúa gần xa truyền tụng, tiếng ngợi khen Ngài khắp cõi lừng vang.

 

TUNG HÔ TIN MỪNG : Ga 8,12

 

            Hall-Hall : Chúa nói : Tôi là ánh sáng thế gian. Ai theo tôi, sẽ nhận được ánh sáng đem lại sự sống. Hall.

 

TIN MỪNG : Mt 7, 6.12-14

 

            6 Khi ấy, Đức Giê-su nói với các môn đệ rằng : "Của thánh, đừng quăng cho chó; ngọc trai, chớ liệng cho heo, kẻo chúng giày đạp dưới chân, rồi còn quay lại cắn xé anh em.

            12 "Vậy tất cả những gì anh em muốn người ta làm cho mình, thì chính anh em cũng hãy làm cho người ta, vì Luật Mô-sê và lời các ngôn sứ là thế đó.

            13 "Hãy qua cửa hẹp mà vào, vì cửa rộng và đường thênh thang thì đưa đến diệt vong, mà nhiều người lại đi qua đó.14 Còn cửa hẹp và đường chật thì đưa đến sự sống, nhưng ít người tìm được lối ấy.”

 

CON ĐƯỜNG SỰ SỐNG

 

            Để được vào con đường sự sống, Đức Giêsu dạy : “Hãy qua cửa hẹp mà vào, vì cửa rộng và đường thênh thang thì đưa đến diệt vong, mà nhiều người lại đi qua đó. Còn cửa hẹp và đường chật thì đưa đến sự sống, nhưng ít người tìm được lối ấy.” (Mt 7,13-14 : Tin Mừng).

 

            Trong thực tế, không ai ngu dại đi vào đường hẹp, ai cũng chọn đường rộng rãi, thênh thang, vừa an toàn, vừa đạt vận tốc cao, sớm tới đích. Bởi thế đường hẹp và cửa chật Đức Giêsu dạy ở đây, ta phải hiểu theo hai nghĩa : Nghĩa tín lý và nghĩa luân lý đạo đức.

 

I. NGHĨA TÍN LÝ :

 

            Cửa hẹp và đường chật dẫn đến sự sống phải hiểu cụ thể là chỉ tôn thờ, cậy trông, yêu mến duy một Thiên Chúa. Chính Chúa Giêsu đã khẳng định: “Thầy là đường, và là sự thật, sự sống, không ai đến với Chúa Cha mà không qua Thầy” (Ga 14,6 – Bản dịch NTT). Bởi thế thánh Phêrô khi loan báo Tin Mừng cứu độ, ông nói : “Ngoài Người ra, không ai đem lại ơn cứu độ ; vì dưới gầm trời này, không có một danh nào khác đã được ban cho nhân loại, để chúng ta phải nhờ vào danh đó mà được cứu độ” (Cv 4,12). Chân lý này đã được diễn tả qua Đức Tin của ông Khít-ki-gia, vua nước Giu-đa :

 

Vua nước Atsua ngạo nghễ và thách thức Thiên Chúa của Israel, ông tự mãn và tin rằng xuất quân là bách chiến bách thắng, chẳng có thần thánh nào làm ông sợ. Ông muốn tàn phá nước nào là quyền của ông, thậm chí ông còn quăng các tượng thần của họ vào lửa. Bởi thế, ông viết thư sai người đem đến cho vua Khít-ki-gia, nước Giu-đa và đe rằng : Khít-ki-gia tin vào Thiên Chúa là vô ích, Chúa của Khítkigia nói dối : Sẽ bảo vệ Giêrusalem không bị nộp vào tay vua Atsua. Hãy nhớ rằng rồi đây Giêrusalem cũng cùng một số phận bị diệt như các nước dưới bàn tay vua Átsua.

 

            Đọc thư xong vua Khítkigia chỉ còn ngước mắt cầu khẩn Thiên Chúa, vì danh dự của Ngài xin gìn giữ dân Ngài đã tuyển chọn, đừng để Xankhêrít, vua Átsua, đặt Giêrusalem chung số phận với các nước khác.

 

            Chúa đã nhận lời cầu của vua Giuđa, nên nội một đêm thiên thần Chúa đến sát hại 185 ngàn quân Átsua, làm vua và toàn quân phải nhổ trại rút lui về hướng Ninivê (x 2V 19,9-36 : Bài đọc năm chẵn). Thật đúng với lời cầu của dân : “Thiên Chúa củng cố thành đến muôn đời muôn thuở” (Tv 48/47, 9d : Đáp ca năm chẵn). Vì “không phải nhờ gươm nhờ giáo mà Chúa ban chiến thắng, bởi lẽ chiến đấu là việc của Thiên Chúa” (Sm 17,47).

 

            Trong đời sống Đức Tin của người Công Giáo hôm nay, cũng cần phải xét lại nhiều hình thức tôn thờ đã không biểu lộ Đức Tin đúng giáo lý Hội Thánh, mang tính cách  mê tín. Đan cử : Có nhiều giáo dân đến Nhà Thờ thắp nến dâng bông nơi đặt tượng Đức Mẹ và các Thánh nhiều hơn Nhà Tạm đặt Mình Thánh Chúa ; hoặc người ta đọc đủ thứ kinh, nhưng chẳng quan tâm tham dự Kinh Phụng Vụ, dù có điều kiện. Trong khi đó giáo lý Công Giáo dạy rằng : Đức Mẹ và các Thánh chỉ bầu cử cho ta trước mặt Chúa khi ta sống như các ngài đã sống, chứ không phải sống đạo kiểu dân ngoại, rồi cầu khẩn với Mẹ và các Thánh, thì thật là vô ích!

 

II. NGHĨA LUÂN LÝ ĐẠO ĐỨC :

 

            Cửa hẹp, đường chật dẫn đến sự sống chính là khó với mình, nhưng quảng đại với Chúa và tha nhân (x 2 Cr 6,12t).

 

Cách xử của ông Abram với cháu Lot đã minh chứng chân lý này. Vì ông Abram tuy là bác của Lot, nhưng ông đã không lấy quyền “bác cũng như cha” mà nạt nộ cháu, nhưng để cháu tự chọn lấy phần đất mầu mỡ! Ông nói với Lot : “Sao cho đừng có chuyện tranh chấp giữa bác và cháu, giữa người chăn súc vật của bác và người chăn súc vật của cháu, vì chúng ta là anh em họ hàng với nhau! Tất cả xứ chẳng ở trước mặt cháu đó sao? Cháu hãy xa bác đi. Nếu cháu đi về phía trái, thì bác sẽ đi về bên phải ; nếu cháu đi về bên phải, thì bác sẽ đi về phía trái”. Ông Lot đã chọn cho mình cả vùng sông Gio-đan và đi về hướng đông”.

 

Lòng nhân ái của ông Abram đối với cháu Lot như thế. Nên Chúa phán với ông : “Hãy ngước mắt lên nhìn từ chỗ ngươi đang đứng về phía bắc, phía nam, phía đông, phía tây, vì tất cả miền đất ngươi đang thấy đó, ta sẽ ban cho ngươi và dòng dõi ngươi mãi mãi. Ta sẽ làm cho dòng dõi ngươi nhiều như bụi trên mặt đất” (x St 13,5-18 : Bài đọc năm lẻ).

 

            Như thế ông Abram đã nên mẫu mực cho những người sống giáo huấn Đức Giêsu dạy : “Tất cả những gì anh em muốn người ta làm cho mình, thì chính anh em cũng hãy làm cho người ta, vì Luật Môsê và lời các ngôn sứ là thế đó” (Mt 7,12 : Tin Mừng).

 

            Nếu trong lời kinh ta đọc : “Lạy Chúa, ai được vào ngụ trong Nhà Chúa” (Tv 15/14, 1a : ĐC năm lẻ), đó chính là những người chỉ biết tôn thờ, trông cậy nơi Chúa như ông Khítkigia, vua Giuđa, và có tấm lòng quảng đại như tổ phụ Abram đối với cháu Lot.

 

            Chân lý con đường sự sống mà Đức Giêsu dạy như trên, chỉ dành cho người tin và sống Lời Ngài nói : “Tôi là ánh sáng thế gian. Ai theo tôi, sẽ nhận được ánh sáng đem lại sự sống” (Ga 8,12 : Tung Hô Tin Mừng). Những kẻ không đi con đường hẹp của Chúa Giêsu chỉ dạy, chúng là dân ngoại, thuộc quyền quản lý Satan. Đối với loại người này, Chúa dạy : Đừng cho nó điều gì tốt, nhất là không nên bày tỏ Đức Tin cho chúng, vì “của thánh đừng quăng cho chó, châu ngọc chớ liệng cho heo, kẻo chúng giày đạp dưới chân rồi còn quay lại cắn xé anh em” (Mt 7,6 : Tin Mừng). “Chó” ám chỉ dân ngoại (x Mt 15,26) ; “heo” chỉ về ma quỷ (x Mt 8,30t). Bởi vậy, triết gia Kierkegaard nói : “Chân lý Tin Mừng chỉ trình bày cho người ngoại lệ”.

 

THUỘC LÒNG

 

  • Vì dưới gầm trời này, không có một danh nào khác đã được ban cho nhân loại, để chúng ta phải nhờ vào danh đó mà được cứu độ. (Cv 4,12).
  • Muốn người ta làm gì cho mình, thì mình làm điều đó cho người ta (Mt 7,12)

 

http://phaolomoi.net

Lm GIUSE ĐINH QUANG THỊNH