Home
Printer-friendly versionSend by email
-A A +A

Chia sẻ lời Chúa thứ sáu CN3 MV

Tác giả: 
Lm Đinh Quang Thịnh

 

 

THỨ SÁU SAU CHÚA NHẬT 3 – MÙA VỌNG

Is 56,1-3a.6-8 ; Ga 5,33-36

 

BÀI ĐỌC : Is 56,1-3a.6-8

 

            1 ĐỨC CHÚA phán như sau: Hãy tuân giữ điều chính trực,thực hành điều công minh, vì ơn cứu độ của Ta đã gần tới,và đức công chính của Ta sắp được biểu lộ. 2 Phúc thay người làm như thế,phúc thay phàm nhân nắm giữ điều này, người giữ ngày sa-bát mà không vi phạm, chẳng hề đưa tay làm điều gian ác.3a Người ngoại bang gắn bó cùng ĐỨC CHÚA chớ nói rằng:"Hẳn ĐỨC CHÚA đã tách tôi ra khỏi dân Người." 6 Người ngoại bang nào gắn bó cùng ĐỨC CHÚA để phụng sự Người và yêu mến Thánh Danh, cùng trở nên tôi tớ của Người, hết những ai giữ ngày sa-bát mà không vi phạm, cùng những ai tuân thủ giao ước của Ta, 7 đều được Ta dẫn lên núi thánh và cho hoan hỷ nơi nhà cầu nguyện của Ta. Trên bàn thờ của Ta, Ta sẽ ưng nhận những lễ toàn thiêu và hy lễ chúng dâng, vì nhà của Ta sẽ được gọi là nhà cầu nguyện của muôn dân. 8 Sấm ngôn của ĐỨC CHÚA là Thiên Chúa, Đấng tập hợp những người Ít-ra-en tản lạc về:Ngoài những người đã được tập hợp, Ta sẽ còn tập hợp thêm nữa về với Ít-ra-en.

 

ĐÁP CA : Tv 66

 

Đ.        Ước gì chư dân cảm tạ Ngài, lạy Thiên Chúa,

            chư dân phải đồng thanh cảm tạ Ngài. (c 4)

 

2 Nguyện Chúa Trời dủ thương và chúc phúc,xin toả ánh tôn nhan rạng ngời trên chúng con, 3 cho cả hoàn cầu biết đường lối Chúa, và muôn nước biết ơn cứu độ của Ngài.

5 Ước gì muôn nước reo hò mừng rỡ, vì Chúa cai trị cả hoàn cầu theo lẽ công minh, Người cai trị muôn nước theo đường chính trực và lãnh đạo muôn dân trên mặt đất này.

7 Đất đã sinh ra mùa màng hoa trái: Chúa Trời, Chúa chúng ta, đã ban phúc lộc. 8 Nguyện Chúa Trời ban phúc lộc cho ta! Ước chi toàn cõi đất kính sợ Người!

 

TUNG HÔ TIN MỪNG :

 

            Hall-Hall : Lạy Chúa, xin ngự đến : được Ngài thăm viếng là được phúc bình an, vì chỉ trước nhan Ngài, chúng con mới tìm được niềm vui trọn vẹn. Hall.

 

TIN MỪNG : Ga 5,33-36

 

            33 Khi ấy, Đức Giê-su nói với người Do Thái rằng : “Chính các ông đã cử người đến gặp ông Gio-an, và ông ấy đã làm chứng cho sự thật.34 Phần tôi, tôi không cần lời chứng của một phàm nhân, nhưng tôi nói ra những điều này để các ông được cứu độ.35 Ông Gio-an là ngọn đèn cháy sáng, và các ông đã muốn vui hưởng ánh sáng của ông trong một thời gian.36 Nhưng phần tôi, tôi có một lời chứng lớn hơn lời chứng của ông Gio-an: đó là những việc Chúa Cha đã giao cho tôi để tôi hoàn thành; chính những việc tôi làm đó làm chứng cho tôi rằng Chúa Cha đã sai tôi.”

 

CHÚA GIÊSU LÀ

ĐƯỜNG SỰ THẬT DẪN ĐẾN SỰ SỐNG

 

Đức Giêsu nói : “Ta là đường và là sự thật, sự sống” (Ga 14,6).

 

            Ta lưu ý chữ “và” trong câu này không đặt trước “sự sống” mà phải đặt trước “sự thật”. Bởi vì nếu chữ “và” đặt trước sự sống, thì đó là một liên từ báo trước chấm dứt một câu văn. Do đó có một số bản văn dịch câu Ga 14,6 theo ngôn ngữ Việt Nam : “Ta là đường, là sự thật và là sự sống”, thì ta đừng  đọc lối dịch này. Bởi vì trong ngôn ngữ Hy Lạp, chữ “và” dùng nhấn mạnh về một điều quan trọng. Thí dụ : Ba Ngôi Thiên Chúa quan trọng bằng nhau, nên phải đọc “nhân Cha và Con và  Thánh Thần” (hai chữ “và”), thế thì chữ “và” trong Ga 14,6 chủ ý nhấn mạnh: Có nhiều loại con đường, có đường dẫn đến tử thần, ai mà dám đi? Chỉ có đường dẫn đến sự sống thì ai cũng muốn bước vào. Đó mới là con đường quan trọng.

 

Bởi thế, Đức Giêsu xác tín cho chúng ta rằng : Duy chỉ Ngài là con đường, con đường này quan trọng vì là đường dẫn đến sự sống.

 

            Đức Giêsu đã nói với người Do Thái về sự thật : “Ai thấy Ta là thấy Cha Ta” (Ga 14,9)  ; “Ta và Cha Ta là một” (Ga 10,30). Chỉ  có sự thật này mới đem lại sự sống cho loài người. Thế mà người Do Thái lại uất ức về sự thật Đức Giêsu tự xưng mình là Thiên Chúa, nên họ tìm mưu kế thâm độc giết Ngài (x Ga 5,18).Vì thế Đức Giêsu phải lên tiếng chứng minh về sự thật này, Ngài không cần người trần thế đứng ra làm chứng cho giá trị Lời Ngài đã tuyên bố (x Ga 5,34 : Tin Mừng), kể cả ông Gioan Bt được mọi người tín nhiệm, đến như có người tưởng ông là Đấng thiên sai (Mêsia), nay đến để giải phóng dân thoát nô lệ đế quốc Roma (x Ga 1,20-25). Đức Giêsu nói cho họ biết : “Ông Gioan chỉ là ngọn đèn cháy sáng, các ông đã muốn vui hưởng ánh sáng nơi ông trong một thời gian” (Ga 5,35 : Tin Mừng). Như thế ông Gioan thua xa Đức Giêsu, vì “Đức Giêsu Mặt Trời Công Chính soi vào thế gian” (x Lc 1,78). Vì Ngài dựa vào việc Cha Ngài đã dạy, như Ngài nói : “Việc Chúa Cha đã giao cho tôi để tôi hoàn thành, chính những việc tôi làm đó làm chứng cho tôi là Chúa Cha sai tôi” (Ga 5,36 : Tin Mừng). Dựa vào việc làm mà Đức Giêsu xác định : “Sự khôn ngoan được biện chính nơi công việc mình làm” (Mt 11,19b).

 

            Đối với người Công Giáo muốn được Chúa Giêsu ở cùng để Ngài đưa vào đường sự thật dẫn đến sự sống, chỉ có cách là hiệp dâng Thánh Lễ mỗi ngày, đó mới chứng thực là người khôn ngoan được biện minh bằng việc mình làm.

 

            Thực vậy trong Bài đọc (Is 56,1-3.6-8), Chúa dùng miệng lưỡi ngôn sứ Isaia để xác tín cho chúng ta về điều này :

 

-      “Hãy giữ ngày sabat mà không vi phạm, chẳng hề đưa tay làm điều gian ác” (Is 56,2). Luật giữ ngày sabat chỉ có giá trị thúc bách người Công Giáo đi dự Lễ, đặc biệt là Chúa nhật. Ai tham dự Thánh Lễ, người ấy được Chúa tha tội và gìn giữ tránh xa điều gian ác. Sách Giáo  Lý Công Giáo số 1393 dạy : “Việc rước Lễ giúp chúng ta xa lánh tội lỗi, chúng ta rước lấy Mình Chúa Kitô “đã phó nộp vì chúng ta và “Máu đã đổ ra cho mọi người được tha tội”. Vì thế Bí tích Thánh Thể không thể kết hợp chúng ta với Chúa Kitô, nếu không thanh tẩy chúng ta khỏi tội đã phạm và giúp chúng ta xa lánh tội lỗi”.

 

-      “Ai tuân giữ Giao Ước của Ta đều được Ta dẫn lên Núi Thánh và cho hoan hỷ nơi Nhà Cầu Nguyện của Ta. Trên bàn thờ của Ta, Ta sẽ ưng nhận những lễ toàn thiêu và hy lễ chúng dâng” (Is 56,6b-7). Ai tuân giữ Lời Chúa, chắc chắn phải khổ như Đức Giêsu vì vâng lời Chúa Cha mà bị treo trên thập giá trên đồi Sọ, đó là Hy Tế mà Đức Giêsu truyền cho Hội Thánh dâng nơi Nhà Cầu Nguyện làm hoan hỷ lòng người đến dự, và đó là góp nên của lễ trong Chúa Giêsu được Chúa Cha ưng nhận

 

-      “Người ngoại bang nào gắn bó cùng Chúa để phụng sự Người và yêu mến Thánh Danh, họ trở nên tôi tớ của Người” (Is 56,6a). Tuân giữ Luật dự Lễ không phải chỉ đòi buộc  riêng cho một dân tộc, mà còn là Luật mời gọi muôn dân nước. Người như thế mới thực là yêu Chúa, để được cùng với Chúa Giêsu như một người tôi tớ phục vụ mọi người.

 

Vậy “ước gì chư dân cảm tạ Ngài, lạy Thiên Chúa, chư dân phải đồng thanh cảm tạ Ngài” (Tv67/66,4 :Đáp ca), để muôn dân cùng đến Nhà Cầu Nguyện cất lời cầu : “Lạy Chúa xin ngự đến, được Ngài thăm viếng là được phúc bình an, vì chỉ trước Nhan Ngài chúng con mới tìm được niềm vui trọn vẹn” (Tung Hô Tin Mừng).

 

THUỘC LÒNG

 

            Anh em là ánh sáng cho trần gian. Một thành xây trên núi không tài nào che giấu được (Mt 5,14).