Đừng vụ luật
Thứ Ba tuần II TN
Mc 2:23-28
ĐỪNG VỤ LUẬT
Luật lệ của người Do Thái chi li như thế, và những người Pharisêu là những người đặc biệt giữ luật hết sức tỉ mỉ, nên chúng ta không lạ gì khi họ bắt bẻ các môn đệ Chúa Giêsu đã bứt lúa khi đi đường trong ngày Sabbath. Vì họ cho rằng bứt lúa là làm công việc của người thợ gặt và chà xát lúa trên tay là làm công việc của người thợ xay.
Quá chú trọng đến hình thức của luật mà họ quên đi cốt lõi của luật là tình yêu; Thiên Chúa ban cho họ luật là để họ có thể sống hạnh phúc hơn trong tình Chúa, tình người chứ không phải để họ giữ luật vì luật cách khổ sở. Thiên Chúa đã tạo dựng con người và ban cho con người quyền làm chủ. Vì vậy mà ở đây, Chúa Giêsu nhắc lại quyền ấy cho họ hiểu : "Ngày Sabbath được làm ra vì con người, chứ không phải con người vì ngày sabát. (28) Bởi đó, Con Người làm chủ luôn cả ngày Sabbath."
Tin mừng hôm nay nói đến luật ngày Sabbath – một điều luật quan trọng bậc nhất của người Do Thái. Cũng như mọi tổ chức xã hội, dân tộc Do Thái cũng có luật cho riêng mình. Nhưng luật của họ lại rất đặc biệt vì nó là quà tặng, là giới răn của Thiên Chúa. Đó chính là 10 điều răn Thiên Chúa đã ban cho dân riêng của Người qua trung gian ông Môsê.
Trong 10 giới răn, luật giữ ngày Sabbath có một tầm quan trọng đặc biệt: “Ngươi hãy nhớ đến ngày hưu lễ để tác thánh ngày ấy. Trong sáu ngày, ngươi sẽ lao động và làm mọi việc của ngươi. Nhưng ngày thứ bảy là hưu lễ kính Thiên Chúa của ngươi; ngươi sẽ không làm bất cứ việc nào, ngươi và con trai con gái ngươi, tớ trai tớ gái của ngươi, thú vật của ngươi và khách ngụ cư ở bên trong cổng thành ngươi. Vì trong sáu ngày Thiên Chúa đã làm nên trời đất, biển cả và tất cả mọi sự trong các nơi ấy, nhưng Ngài đã nghỉ ngày thứ bảy; bởi thế Thiên Chúa đã chúc lành cho ngày thứ bảy và tác thánh nó.” (Xh 20, 8-11).
Tìm hiểu một chút, ta thấy Kinh Talmud, quyển sách ghi lại những truyền khẩu của người Do thái có 24 chương liệt kê ra nhiều điều luật khác nhau về ngày Sabbath, đây là một khuôn mẫu:
a. Ngươi không nên đi hơn 3.000 bước tính từ nhà của ngươi.
b. Ngươi không nên mang bất kỳ vật gì nặng hơn một con cá đã chiên rồi, còn nếu vật nặng phân nửa số lượng ấy, ngươi có thể mang thành hai lần.
c. Ngươi không nên ném vật gì bằng tay nầy và cầm vật đó bằng tay kia.
d. Ngươi không nên mang theo cây kim vì e rằng ngươi sẽ may một cái gì đó.
e. Ngươi không nên tắm e nước sẽ văng ra thềm nhà và lau nó.
f. Phụ nữ không nên soi gương, e chúng có thể kéo theo sợi tóc.
g. Răng giả không nên mang vì chúng làm tăng phần giới hạn trọng lượng khi vác nặng.
Ngày Sabbath vốn khó đến nỗi dân sự phải làm lụng khó nhọc hơn công việc trong 6 ngày kia của tuần lễ để không làm việc trong ngày Sabbath. Và vì thế không có gì phải ngạc nhiên khi Chúa Giêsu gọi chúng là "gánh nặng" (11.28).”
Người Pharisiêu tố cáo các môn đệ Chúa Giêsu vi phạm ngày Sabbath: Vì luật Do-thái có tất cả 39 điều về ngày Sabbath ngăn cấm không cho làm việc, và các môn đệ phạm 4 luật bằng hành động bứt lúa để ăn: gặt (bứt lúa), xay (vò lúa trong tay), sàng (thổi vỏ đi), và chuẩn bị bữa ăn (làm lúa sẵn sàng để ăn). Đó là lý do họ tố cáo các môn đệ với Chúa Giêsu, và đó cũng là cách họ bắt lỗi thầy Rabbi Giêsu để cho hả dạ.
Chúa Giêsu không có ý bênh vực các môn đệ và Ngài càng không có ý dung túng cho hành động của các môn sinh của mình. Nhưng hơn hết, Ngài muốn cho những người pharisiêu hiểu được phẩm giá của con người và lề luật là để phục vụ con người.
Và rồi ta thấy Chúa Giêsu dẫn chứng: Trường hợp Vua David (I Sm 21:1-6): Người đáp: "Các ông chưa bao giờ đọc trong sách sao? Ông David đã làm gì, khi ông và thuộc hạ bị thiếu thốn và đói bụng? Dưới thời Thượng-tế Abiathar, ông vào nhà Thiên Chúa, ăn bánh tiến, rồi còn cho cả thuộc hạ ăn nữa. Thứ bánh này không ai được phép ăn ngoại trừ tư tế." Chúa Giêsu có ý muốn nói: trong trường hợp phải bảo vệ sự sống, luật lệ phải bảo vệ quyền sống của con người. Ngài nói: "Ngày Sabbath được tạo nên cho con người, chứ không phải con người cho ngày Sabbath. Bởi đó, Con Người làm chủ luôn cả ngày Sabbath."
Lời Chúa hôm nay lại muốn chúng ta vươn xa hơn nữa với cái nhìn về luật lệ. Vì trước mắt Thiên Chúa, giá trị con người ở chỗ chúng ta không làm những điều lề luật cấm đoán, nhưng là có làm những điều vì lòng mến Chúa yêu người, nên trong bài đọc một thư Do Thái viết: "Thiên Chúa không bất công đến nỗi quên việc anh em đã làm và lòng yêu mến anh em đã tỏ ra đối với danh Người, khi trước đấy anh em phục vụ các người trong dân thánh, và hiện nay vẫn còn đang phục vụ".
Luật lệ là một yếu tố không thể thiếu trong xã hội loài người. Không một tổ chức, xã hội nào tồn tại nếu không có luật lệ. Xã hội có luật của xã hội, tôn giáo có luật của tôn giáo, đoàn thể có luật của đoàn thể, công ty có luật của công ty, mỗi quốc gia, dân tộc đều có luật lệ cho riêng mình….
Luật lệ phục vụ đời sống con người, giúp cho thế giới phát triển phong phú, bảo vệ quyền lợi con người và làm cho đời sống con người thêm an toàn hạnh phúc. Do đó thi hành luật lệ chính là bổn phận của mỗi con người trong xã hội. Và cũng vì vậy, nếu có luật lệ nào trái với những qui tắc trên thì chắc chắn nó cần phải xét lại.
Xin cho mỗi người chúng ta biết dùng thời giờ của mỗi ngày sống như ân lộc Chúa ban để thờ phượng, tôn vinh Chúa; bồi dưỡng thể chất, tinh thần để có thêm năng lượng sáng tạo mới làm cho cuộc sống thêm vui tươi và hạnh phúc. Đồng thời xin cho mỗi người chúng ta luôn nhớ cốt lõi của luật là tình yêu và khi yêu thương là chúng con “chu toàn lề luật” để chúng ta biết tôn trọng và thi hành những luật lệ chính đáng của xã hội và những luật Chúa truyền cho chúng ta trong tình yêu mến, liên đới và xây dựng.
- Loại bài viết:
- Thể loại khác:
- Chia sẻ Lời Chúa: