Home
Printer-friendly versionSend by email
-A A +A

Số 4: Vào thiên đàng cửa sau

Số 4: Thức Ăn Nhanh cho Tâm Hồn (The Fast Food for The Soul)

by Fr. Quảng Trần, C.Ss.R.,

“Mừng vui lên, hỡi Đấng đầy ân sủng, Đức Chúa ở cùng bà.” (Lk 1:28)

 

VÀO THIÊN ĐÀNG CỬA SAU

 

Mỗi năm Hội Thánh Công Giáo dành trọn hai tháng: tháng năm và tháng mười để tỏ lòng “kính mến” Đức Trinh Nữ Maria một cách đặc biệt, “kính mến” chứ KHÔNG PHẢI “tôn thờ hay thờ lạy.” Chúng ta chỉ tôn thờ một mình Thiên Chúa mà thôi! Tuy nhiên, người tín hữu không chỉ tỏ lòng yêu mến Đức Trinh Nữ Maria ở những tháng đặc biệt này, mà lời mời gọi yêu mến Mẹ Maria, cần được thực hành mọi ngày của đời sống chúng ta. Tại sao vậy?

 

Thưa: vì Đức Trinh Nữ Maria là Đấng, đã được sứ thần của Thiên Chúa chào rằng: “đầy ơn sủng,” nơi Mẹ đầy tràn ân sủng của Thiên Chúa. Tuy nhiên, câu hỏi đặt ra: Làm sao để chúng ta có thể chia sẻ, dự phần vào những ân sủng của Mẹ đã được Thiên Chúa tuôn ban?

 

Thưa: có nhiều việc lắm, nhưng việc trung thành lần chuỗi mân côi tỏ lòng yêu mến Đức Mẹ cũng một phương tiện (means, not end) để đưa chúng ta đến nguồn ơn cứu độ của Thiên Chúa. Trung thành là chìa khoá đưa đến thành công trong mọi lĩnh vực, thì trong việc thực hành đời sống tâm linh cũng vậy. Việc TRUNG THÀNH yêu mến Đức Mẹ chắc chắn sẽ là chìa khoá, phương tiện dễ dàng giúp chúng ta đón nhận được ơn cứu độ viên mãn của Thiên Chúa hay Thiên Đàng.

 

Có thể, quý vị đã, đang có nhiều cách thức đa dạng thực hành để tăng tiến trong đời sống đức tin, giữ mối tương quan thân tình với Thiên Chúa. Ở đây, người viết xin gợi ý một cách thức rất truyền thống trong Hội Thánh Công Giáo, nếu TRUNG THÀNH ĐỌC ít nhất là BA KINH KÍNH MỪNG mỗi ngày để tỏ lòng yêu mến Đức Trinh Nữ Maria, và hướng dẫn những người khác cùng thực hành việc đạo đức này, chắc chăn như lời Mẹ hứa, Mẹ sẽ “liệu cách” để giúp những ai trung thành trong việc lần chuỗi Mân Côi đạt được ơn cứu độ đời đời.

 

Xin mời đọc/nghe câu chuyện: VÀO THIÊN ĐÀNG CỬA SAU

Ngày kia, Chúa Cha bỗng nhận ra trên Thiên Đàng sao bát nháo quá: đông đảo hạng người xuất hiện nhộn nhịp hẳn lên, bèn gọi Thánh Phêrô đến và hỏi:

- Này, anh có giữ cửa Thiên Đàng cẩn thận không đấy? Dạo này ta thấy Thiên Đàng có vẻ lộn xộn lắm, anh lo mà sắp xếp lại cho trật tự đi nhé!

Thánh Phêrô ngơ ngác bối rối nhưng cũng cung kính đáp:

- Thưa vâng, con sẽ xem lại ạ!

Quay lưng đi, ông thầm nghĩ: Lạ nhỉ, Chuyện này là thế nào? Mình vẫn giữ chìa khóa cẩn thận kia mà. Và ai tới của Thiên Đàng cũng đều phải có tên trong danh sách mới được vào chứ. Sao lại có đủ thứ người lạ xuất hiện thế này? Không lẽ có sự gian lận nào sao?…À! Phải rồi, hay còn chiếc chìa khóa nào khác giống của mình nữa?… Ơ! Cũng không phải, vì chính Thầy Giêsu đã trao nó cho mình kia mà. Phải rồi, Vậy chắc là Thầy còn một chiếc nữa. Phải đi gặp Thầy mới được!

Nghĩ là làm. Phêrô ba chân bốn cẳng chạy đến với Đức Giê su kể lể sự tình rồi nói:

- Bẩm Thầy, thế thì nhất định Thầy còn một chiếc chìa khóa giống như thế nữa phải không ạ? Và Thầy đã mở cho họ vào mà con không biết chứ gì?

Thế nhưng, Đức Giêsu mỉm cười nhìn ông, rồi bảo:

- Tôi chỉ có duy nhất một chiếc chìa khóa nước trời và tôi đã trao nó cho anh rồi còn gì.

- Thế thì con phải giải thích làm sao với Chúa Cha sự tình này đây, thưa Thầy?

Đức Giê su dịu dàng đáp:

- Anh đi mà hỏi Mẹ tôi đấy!

- Đức Nữ Vương Thiên Đàng ấy à? Mẹ thì can dự gì trong chuyện này cơ chứ?

- Thì…Tôi nghĩ chỉ có Mẹ tôi chứ không ai vào đây đâu…

- Ôi trời!!!

Thế là Thánh Phêrô chạy đi tìm Đức Maria ngay. Tìm khắp nơi mà chẳng thấy đâu. Hay Mẹ đang hát thánh ca với các thiên thần? Nhưng đến chỗ ca đoàn các thiên thần thì không có…Phải, phải! Chắc là đang ở chỗ các phụ nữ Giêrusalem. Đến chỗ các phụ nữ Giêrusalem hay tụ tập, cũng không thấy…Ôi! Chắc Mẹ đang cầu nguyện với các Tông Đồ? Thế nhưng, cũng chẳng thấy bóng dáng Mẹ trong nhà các Tông Đồ.

Mệt bở hơi tai, Phêrô thất thểu lê bước trở về, không biết phải ăn nói làm sao với Chúa Cha. Bỗng trông thấy hình như có một tay lạ hoắc kiểu như vừa mới vào và đang dáo dác tìm chỗ trên Thiên Đàng, vội chặn người ấy lại hỏi:

- Này, anh có trông thấy Đức Mẹ đâu không?

Gã này nhoẻn miệng cười toe toét, chỉ tay lên trên:

- Bẩm ngài, Mẹ đang ở trên sân thượng ấy ạ. Tôi vừa mới được Mẹ đưa vào Thiên Đàng đấy, chưa biết ở đâu cả…

- Cái gì??? Thôi rồi, đích thị rồi!

Thế là ngài phóng thẳng lên sân thượng và trước đôi mắt ngỡ ngàng của ngài, Đức Maria đang chồm người qua lan can sân thượng, tay nắm một sợi dây thật dài, thòng xuống tận mặt đất, trên đó lúc nhúc những người là người, đủ mọi sắc tộc, màu da, ngôn ngữ đang bám vào để leo lên Thiên Đàng…

Dụi mắt nhìn kỹ, thánh Phêrô chợt nhận ra sợi dây ấy chính là tràng hạt Mân Côi. Ông toát mồ hôi kêu lên:

- Trời ạ! Mẹ làm gì thế này?

Quay lạ, Đức Mẹ chỉ biết nhoẻn miệng cười cầu hòa:

Này Phêrô, Ta biết sao bây giờ? Anh thông cảm nhé! Vì ta đã lỡ hứa với họ là ai siêng năng lần hạt Mân Côi và suy gẫm các mầu nhiệm của Chúa Giêsu khi đọc kinh ấy thì sẽ được vào nước trời. Họ đã nghe lời ta và đã đọc kinh Mân Côi, thế thì ta phải giữ lời thôi…

Suy nghĩ và hành động: Tôi đã trung thành trong đời sống cầu nguyện hay tâm sự cùng Thiên Chúa mỗi ngày chưa? Tôi có dành mỗi sáng, mỗi tối một khoảng thời gian ngắn để xét mình, để cầu nguyện không? Tôi có tin rằng nhờ siêng năng lần chuỗi Mân Côi chắc chắn là phương tiện hữu hiệu để tôi đạt được ơn cứu độ không?

 

See video