Số 48: Ánh sáng đích thật chỉ đến từ Thiên Chúa
Số 48: Thức Ăn Nhanh cho Tâm Hồn (The Fast Food for The Soul)
by Fr. Quảng Trần, C.Ss.R on Monday, January 5, 2015.
“… và kìa ngôi sao họ xem thấy ở Đông phương, lại đi trước họ, mãi cho tới nơi và đậu lại trên chỗ Hài Nhi ở. Lúc nhìn thấy ngôi sao, họ hết sức vui mừng” (Mt 2: 9 -10).
ÁNH SÁNG ĐÍCH THẬT CHỈ ĐẾN TỪ THIÊN CHÚA
Tìm kiếm và lạc lối là chuyện thường thấy nơi thân phận của con người, nhưng nếu ta thực tâm và quyết tâm tìm kiếm Thiên Chúa, chúng ta sẽ gặp được ánh sáng chân lý của Ngài soi đường chỉ lối.
Đầu năm mới, phải chăng nhìn lại một tí để thấy nhiều lúc trong đời sống tương quan vợ chồng chúng ta đã “say nắng” một bóng hình nào đó không phải vợ, không phải chồng... ta đánh mất ánh sao chung thủy. Trong tương quan với những cha mẹ, ta còn tham công tiếc việc và đánh mất ánh sao hiếu thuận. Trong tương quan bạn bè, ta vì lợi ích cá nhân mà đánh mất đị giá trị của tình bạn. Trong tương quan với đồng nghiệp hay những người dưới vì cửa quyền, ta thiếu công bằng... khi đó ánh sao ta bị lu mờ, bị tối om...
Hãy ra khỏi thành “Giêrusalem” ích kỷ, hưởng thụ của lòng mình để hướng về “Belem” nơi đó ta lại thấy anh sao sáng dẫn đường chỉ lối xuất hiện.
Bóng tối không bao giờ dẫn ta đến đường chân thiện mỹ, hay hạnh phúc và bình an đích thực. Mời mọi người cùng đọc câu chuyện: TIN NHẮN BỊ GỬI NHẦM
***
Còn nhớ hồi đầu mới yêu nhau, ngày đầu tiên Hùng mua điện thoại di động thì cũng là lúc nhận được tin nhắn đầu tiên của Lan, người yêu của anh: “Em nhớ anh!” Đây lần đầu họ liên lạc bằng tin nhắn điện thoại với nhau.
Khi đó, Hùng đã đọc lại tin nhắn này không biết bao nhiêu lần. Mỗi lần đọc, trái tim anh trào lên một cảm xúc rung động ngọt ngào vô cùng. Anh đã lưu (save) tin nhắn này một thời gian dài, không nỡ xóa tin nhắn đầu tiên đó của cô.
Hồi ấy, vì hoàn cảnh học hành, anh và cô không thể ở gần nhau nên những tin nhắn qua điện thoại đã trở thành cầu nối tình yêu không thể thiếu giữa hai người. Chúng đã gắn hai trái tim yêu thương nhung nhớ được xích lại gần nhau.
Vào một buổi tối, cô và anh đã hẹn nhau thời gian nhắn tin nói chuyện, nhưng sau khi rất nhiều tin nhắn anh gửi đi cho cô đều không thấy có hồi âm trở lại, anh lo lắng gọi điện cho cô thì không có ai nhấc máy. Anh hoảng hốt khi nghĩ đến chuyện gì xảy ra cho cô liền cuống quýt vơ vội một cái áo khoác lên người rồi nhảy chuyến tàu điện ngầm nơi cô trọ học. Hóa ra hôm ấy, cô nang đi học về, mệt quá nên lăn ra ngủ thiếp đi và quên mất cuộc hẹn.
Nhìn thấy cô đứng trước mặt vẫn khỏe mạnh bình an, anh thở phào nhẹ nhõm ôm chầm cô vào lòng. Còn cô lúc đó cũng bật khóc vì xúc động…
Sau khi tốt nghiệp anh và cô kết hôn và có một cuộc sống êm đềm hạnh phúc. Họ vẫn dùng nhắn tin cho nhau để thuận tiện liên lạc nhưng những tin nhắn đã bị đơn giản đi rất nhiều: “Em đang ở đâu thế?” “Em đang trên đường về”. “Tối nay anh về nhà lúc nào…”.
Sau này trong điện thoại của anh cũng dần có thêm rất nhiều tin nhắn của bạn bè đồng nghiệp, và những tin nhắn của cô cũng nhanh chóng bị anh xóa đi đầu tiên để thay thế bằng những tin nhắn mới.
Cứ thế nhiều năm trôi qua, tình yêu giữa hai người cùng phai nhạt dần trước những lo toan của cuộc sống. Anh cảm thấy cô không còn đáng yêu hấp dẫn như ngày xưa nữa. Và rồi một bóng hình xuất hiện và bước vào cuộc sống của anh từ đây. Bóng hình mang tên Oanh.
Anh cảm nhận sự mới mẻ của tình yêu nơi Oanh, tìm được cảm giác tình yêu đã bị đánh mất. Oanh yêu anh và chiều chuộng anh hết mực. Mối quan hệ của họ ngày càng trở nên sâu nặng. Ngoài thời gian ở nhà, bên ngoài anh vẫn bí mật “vượt rào” qua lại với Oanh, anh nghĩ rằng Oanh mới chính là người yêu anh và hiểu anh nhất…
Một buổi tối cuối tuần như thường lệ, anh nói dối vợ và đi vui vẻ bên Oanh. Khuya lắm rồi, trên đường lái, chợt anh nảy ra một ý nghĩ, anh muốn thử tình cảm của Oanh xem tình yêu cô dành cho anh nhiều như thế nào, có nhiều như cô vẫn nói với anh không?
Nghĩ vậy anh dừng xe và gửi cho Oanh một tin nhắn: “Xe anh bị đâm trên đường. Anh đang ở… Em đến ngay nhé!”
Sau đó anh ngồi trên xe chờ đợi. Một thời gian dài trôi qua vẫn không thấy Oanh đến, cũng như chẳng có bất cứ liên lạc gì từ phía cô, dẫu cho anh biết là cô đã đọc tin nhắn của anh (“seen or read” nổi lên).
Anh nhắn lại thêm một lần nữa. Chờ một lúc vẫn không thấy có bất cứ động tĩnh gì. Anh lờ mờ hiểu ra và quyết định nổ máy quay về nhà.
Đúng lúc đó từ đằng xa có một chiếc taxi lao vút đến và thắng gấp ngay sát bên cạnh xe anh. Từ trong xe một người phụ nữ vẫn còn đang mặc bộ áo ngủ xộc xệch lao ra khỏi xe hốt hoảng chạy lại. Thật bất ngờ, đó chính là vợ anh.
Anh giật mình vội vàng kiểm tra lại tin nhắn trong điện thoại. Tin nhắn đầu tiên anh gửi cho Oanh thì không sai. Nhưng tin nhắn thứ hai anh lại gửi nhầm cho vợ mình.
Chưa hết ngỡ ngàng thì vợ anh đã lao đến chỗ anh, không ngừng đập vào cửa kính gọi anh. Giọng cô lạc đi: “Anh… Sao vậy? Anh có sao không? Anh không làm sao chứ?” Anh mở cửa xe và ôm choàng vợ vào lòng, giọng anh nghẹn lại: “Không sao, anh không sao, chỉ là va chạm nhỏ thôi”. Anh vừa nói vừa dịu dàng hôn lên trán cô, người cô vẫn còn chưa hết run rẩy.
Anh xót xa ôm cô chặt trong tay, mắt rơm rớm vì xúc động. Anh vô cùng hối hận vì những ham muốn nông nổi của mình mà đã phản bội cô. Giờ anh biết đâu là ánh sao sẽ dẫn anh tới hạnh phúc. Ai là người yêu anh đích thực.
Cùng hành động và suy nghĩ: đâu là hướng ta phải đi để không mất ánh sao soi đường, hoặc nếu có mất đâu là chỗ ta khởi đầu lại để tìm thấy ánh sao trong đời sống của Ta? … Đức Kitô và những giáo huấn của Ngài nơi Kinh Thánh và Hội Thánh.
- Loại bài viết: