Cào bằng ném đá có phái người tử tế ?
CÀO BẰNG…. NÉM ĐÁ CÓ PHẢI NGƯỜI ‘GẮNG LÀM NGƯỜI TỬ TẾ ?
Đang hot vụ cha con - sáng lập và làm sếp Tân Hiệp Pháp bị bắt...
Tôi không bàn đến 'tội' đưa đến...còng tay.
Nhưng vụ này làm nhiều người hả hê vì liên quan đến vụ con ruồi, cài bẫy người Dân hiền lành vào vòng lao lý, ở khung kịch trần (7 năm tù, đương nhiên người Hiền Dân này không vô tội, vì ham tiền để sa bẫy phạm tội).
Nói thật tớ rất 'phẫn nộ' vụ con ruồi, và Tẩy chay sản phẩm Con Ruồi đến lúc này (!)
Nhưng không 'hả hê...' khi thấy người ta ngã ngựa.
(Xin xem Vun vặt 'Hả hê trước cái chết... con cái Cháu không làm thế'[1])
...
Điều tớ muốn nói đến nhà văn Nguyễn Quang Lập, nhiều năm trước có đăng ý kiến 'tích cực' về Tân Hiệp Pháp...
Câu đó thế này:
'Đi nhậu cuối năm tình cờ gặp cô Trần Uyên Phương, được tặng cho bộ sách này. Về nhà đọc một lèo 3g sáng xong cuốn 'Chuyện nhà Dr.Thanh'. Rất hay ! Có đọc mới hiểu Dr. Thanh và Tân Hiệp Phát chứ cứ nghe dồn đại và đoán mò rồi thù ghét người ta thì chẳng ra làm sao' (x. hình).
Nói thật, tớ chưa đọc quyển sách trên, song...
Theo tớ, câu này phát biểu hoàn toàn mang tính riêng tư, chẳng đại diện ai cả (và nói thật, đặt trong bối cảnh vụ con ruồi từ năm 2014, tớ thấy câu khen trên có sự...vô duyên, nịnh nịnh sao ấy... Và tớ cũng không đồng ý câu nói trên, nhưng không cào bằng 'tẩy chay'- rồi ghét cả tác giả...).
Người ta khai quật câu trên, thời gian khởi đăng từ năm 2019, chính xác ngày 02 tháng 01, đặt trong bối cánh 'giậu đổ bìm leo' (bị bắt-khởi tố) người ta ném đá Bọ Lập- một Nhà văn có những tác phẩm có giá trị phản ánh 'từ trực quan sinh động...' đáng trân trọng...
Đáng nói việc ném đá trên thấy xuất hiện cả trên nhưng trang chủ FB đáng kính, có trình độ, đáng bậc thầy...
Tôi mới còm khi thấy FB của một người đáng kính[2], có vẻ ném đá lấn sân, thiếu tôn trọng người khác...
Xin phép Copy (có chỉnh sửa đôi chút):
'Mình đang đấu tranh cho Tự do chính kiến, theo kẻ hèn này, cần tôn trọng ý kiến của người khác (ở đây là NQL), dẫu ý kiến đó không hoặc trái với ý mình...
Theo kẻ hèn này, tội- cái xấu cần lên án, dứt khoát lên án, nhưng phạm nhân vẫn cần phải tôn trọng, luôn cần được tôn trọng...
Và ai cũng có điểm tối, điểm tươi sáng...
Không vì một vài điểm tối, (ngay cả đến 90% điểm tối) mà ta đồng hóa thành điểm tối tất cả. Không phỉ vì một con ruồi mà ta xem cả cuộc đời họ là ruồi hết...
Đang mùa Phục Sinh...
Chúa Giêsu sau khi Phục Sinh gặp các Môn đệ, rất lạ, Ngài không hề nhắc đến tội hèn nhát, bội phản... của đồ đệ mới mấy ngày trước, còn nóng hổi, dù chỉ nói bóng gió ám chỉ...
Cần Cảm thông- Tha thứ- Yêu thương... tạo lối mở cho tội nhân phục thiện, gắng làm người tử tế
Mạn phép Trang Chủ, nếu có lời không phải, mong Trang chủ- một vị Thầy đáng kính thông cảm hen.'
Xin nói lại...
Theo gương Thầy Giêsu, tớ lên án, mạnh mẽ lên án cái xấu (dẫu khó chịu với kẻ làm xấu, lạm quyền... và như thế, có nguy cơ ...nhập kho- Phúc Thật đấy!) nhưng không đồng nhất tội với người phạm tội. Biện phân sáng rõ như thế, để thấy phạm nhân đáng thương, vẫn cần được tôn trọng- yêu thương và tha thứ, luôn cần lối mở để... gắng làm người tử tế ('nhời' cựu Thủ tướng nào đó khuyên 'đồng chí' của mình trước khi 'hạ bệ' ghế tứ trụ, về vườn đấy nhé!)
Chẳng hạn, tớ rất ghét, tẩy chay mạnh mẽ việc gian tham- tham nhũng... Phải xử nghiêm, xử thích đáng!
Và được biết, theo luật chống tham nhũng, chỉ cần tham nhũng 1 tỷ là có thể Tử Hình...
Ở điểm này- Tử hình- tớ lại không đồng ý, tớ lên án việc Tử hình...
Xử nghiêm- thích đang không đồng nghĩa triệt tiêu đường sống, hết đường phục thiện...
Bất ngờ đoạn kết.
Tớ cảm ơn Tác giả (xin phép ẩn danh, thay bằng ‘người đáng kính’) đã nhanh hồi âm phần còm (bình) của mình.
Và để rộng đường dư luận, tớ xin copy
* Nguười đáng kính:
1. bình như vậy thì tôi dám chắc bạn đọc hoặc đọc chưa hết hoặc không hiểu tôi viết gì. Thậm chí chưa trải nghiệm tác hại của "lời nói đọi máu", và không hiểu tự do, dân chủ là gì.
2. một ngày kia bạn bị hại bởi một lời nói hay một câu văn của kẻ hồ đồ hay bán mình cho quỷ, bạn sẽ hiểu hơn. Bây giờ viết rõ vậy mà bạn không hiểu được thì có giải thích thêm cũng thừa. Lí luận về đạo lý con ruồi như bạn thì tôi nể. Bạn có thể vớt cục cứt ra khỏi nồi canh và húp cả nồi canh ngon lành? Chúng nhập nguyên liệu và hoá chất hết đát của Trung Quốc để làm nước cho dân uống, lừa đảo tống nhiều người vào tù cho đến hiện tại lừa đảo chiếm đoạt tài sản của người ta là theo đạo lý của bạn đấy.
3. Bạn theo đạo, đúng không? Vậy thì tôi lấy đạo để giúp bạn hiểu. Trong Cựu ước, phần Sáng thế lại thành "Tối thế" khi chỉ cần một lời của Satan rót vào tai Eva đấy. Nếu là người ngoan đạo, bạn cũng nên hiểu tháp Babel sụp đổ do cái gì, trừ phi bạn theo đạo không bằng lí trí lẫn đức tin.
4. Thêm nữa. "Đấu tranh cho Tự do" thì các bạn và những nhà dân chủ có sánh nổi với Cụ Hồ và bao nhiêu nhà cách mạng đã đổ bằng xương máu không? Khẩu hiệu, lý luận và hành động của họ chắc chắn hùng hồn, mạnh mẽ, thậm chí trả giá khủng khiếp hơn cả cái làng đấu tranh cho tự do, dân chủ hiện nay đấy!
* Tớ hồi đáp, chân tình:
- Cảm ơn Trang Chủ đã hồi âm. Tôi đều trân trọng.
Mạn phép Trang chủ cho gởi 'vụn vặt' để hiểu, ít ra kẻ hèn này trong việc Dấn Thân phục vụ cho Giá Trị Nhân Quyền (Tự do... là một phần trong Nhân Quyền). Tôi không dùng từ 'đấu tranh', nghe vẻ ... bao lực quá!
Bài hơi dài, kẻ hèn phận mọn cũng chẳng dám mong trang chủ đáng kính xem qua hoặc xem hết...
Đọc hồi âm, kẻ hèn này thấy cảm ơn Trang chủ, bởi 'biết mình' hơn (Giả như người ta quan tâm theo dõi 'vụn vặt', thì có lẽ hiểu phần nào quan niệm Tự Do- Dân Chủ... (những giá Trị của Nhân Quyền... Mà mình là gì bắt người ta phải quan tâm, phải hiểu mình...)
Trân mời: https://giaoxutanviet.com/xin-dung-chinh-tri-hoa-viec.../
Trân trọng !
* Người đáng kính hồi đáp ngay:
Từ "đấu tranh" bạn dùng. Từ "đấu tranh" mà cho là "bạo lực quá" thì tôi khinh cái đạo của bạn, không đọc, mất công!
(hết)
Tớ nói bất ngờ ở điểm này: Tớ dùng từ đấu tranh nói ‘nghe vẻ’ bạo lực quá, thì người đang kính cào bằng chắc như một ‘định nghĩ’- ‘…cho là bạo lực quá’ (cần lưu ý, người đáng kính để ngoặc kép từ ‘đấu tranh’, có lẽ ẩn ý, bởi thế tớ để ngoặc kép từ ‘định nghĩa’)
Đáng nói hơn, người đáng kính đánh đồng tôn giáo lớn nhất thế giới, chỉ một câu nói ‘có vẻ’ của tớ: ‘Tôi khinh cái đạo của bạn…’.
Tớ nhớ đến hiền triết Socratte sống cách đây hơn 2500 năm, người làm cuộc cách mạng vĩ đai khi kéo triết học từ trời xuông mặt đất.
Có lẽ Ngài đã lý tưởng quá khi đồng nhất ‘Tri Thức là Đạo Đức’
(Tớ chợt ‘đau thương’ khi nhớ đến những cái đầu ‘đỉnh cao trí tuệ’ lãnh đạo nước Nga khi đã- đang gây ra cuộc chiến phi nhân khi ngang nhiên xâm lược nước Ukraina, một nước có chủ quyền…)
Lm. Đaminh Hương Quất
[1] Hả hê trước cái chết... Con cái Chúa không làm thế! (vanthoconggiao.net)
[2] Bài trên FB người đáng kính (xin phép cho tớ ẩn danh):
KHÔNG NÓI ĐƯỢC THÌ THÀ IM LẶNG...
Cũng như những sự kiện khác trước đây, tôi không lên tiếng được gì cho nhân tình thì im lặng. Có khi im lặng cả tuần, cả tháng. Mấy hôm nay, nhìn đôi mắt của hai đứa trẻ thơ vô tội, con của người vừa bị "xử kín", tôi im lặng trong nỗi buồn thăm thẳm. Tôi thương trẻ thơ, còn người lớn có gan làm có gan chịu!
Biết im lặng là hèn, nhưng không thể khác. Vì bất lực, vì công việc, vì lẽ nhân tình khác lâu dài hơn. Sự nhẫn nhục chịu đựng nào cũng là bi kịch.
Im lặng như vậy khác với ngậm miệng ăn tiền. Cũng khác với sự ngoảnh mặt làm ngơ trước nỗi đau của đồng loại.
Do đêm qua có người bạn văn nhắn tin, rằng tôi viết những dòng khá nặng cho bọ Lập nên mới cầm bút viết cho hết nhẽ. Bạn văn bảo, cần thông cảm và tha thứ cho bọ Lập, vì thời điểm ấy, bọ không có thông tin về cách làm ăn của nhà Ruồi. Bọ là nhà văn có lương tâm, nếu không đã không có Đời cát đầy nước mắt.
Vào năm 2019, có thể bọ không có thông tin về sự lừa đảo chiếm đoạt tài sản mà Bộ Công an vừa khởi tố, chứ lẽ nào không có thông tin về sự lừa đảo tống cổ hàng loạt người vào tù vì họ phát hiện những thứ bẩn thỉu trong nước do nhà Ruồi sản xuất?
Tôi chẳng ưa mấy anh dân đen láu cá, nhân phát hiện ruồi, gián trong chai nước ruồi mà nghĩ cách làm tiền. Lẽ ra họ phải công bố rộng rãi để cộng đồng biết mà phòng tránh sự độc hại thì lại chơi trò tống tiền, dùng tiền đổi lấy sự im lặng. Nhưng bắt một lòng tham cố hữu của kẻ nghèo túng phải trả giá bằng lao tù nặng nề là lưu manh, độc ác của quỷ. Không thể biện minh cho nhà Ruồi khi họ vẫn lạnh lùng trước tiếng khóc của những em bé vô tội khi cha chúng bị tống tù.
Nếu vì có quan hệ dây mơ rễ má nào đó với nhà Ruồi thì bọ Lập nên im lặng, tôi không trách. Nhưng bịa ra "sự tình cờ" (*) gặp gỡ trong cuộc nhậu với người nhà Ruồi, dựa vào cuốn sách Ruồi tự khen Ruồi của nhà Ruồi (sau đó còn biện minh từng chứng kiến dây chuyền sản xuất sạch), để rồi thóa mạ những người lên án nhà Ruồi là "đoán mò", tức vu cáo vô bằng, là nhân cách "chẳng ra gì" thì tự thân bọ Lập đã phô diễn cái mặt trái "nhân tình" của bọ. Bề ngoài có vẻ ngây ngô cả tin. Nhưng cách viết lươn lẹo của bọ, rõ ràng bên trong không thể là sự ngây ngô. Nhà văn có thể ngây ngô về chính trị, không thể ngây ngô về nhân tình. Cách viết ấy không thể tha thứ được. Lẽ ra khi có thông tin nhà Ruồi leo thang lừa đảo còn lớn hơn (từ lừa tống tù đến lừa chiếm đoạt tài sản của người ta) và bị khởi tố hình sự thì bọ phải tự trách bọ trước. Đằng này bọ còn tiếp tục chiêu tuyết cho nhà Ruồi, rằng ở đất nước này, ai nhiều tiền hơn ngân sách nhà nước ắt thành tội phạm. Hóa ra, nhà nước, cơ quan điều tra đố kị với sự giàu có của nhà Ruồi? Chờ xem kết quả điều tra và xử án, xem cơ quan điều tra có vu cáo không, bọ viết lên điều ấy cũng không muộn!
Các nhà văn thường nói câu cửa miệng: "Tôi đứng về phe nước mắt". Nhưng có lẽ sau khi đứng về phe nước mắt để viết Những mảnh đời đen trắng, Đời cát... thấy không có lợi gì, bọ bèn quay lưng và đứng hẳn về phe lạnh lùng đến tàn nhẫn như cha con nhà Ruồi để kiếm chút lợi danh?
Tôi làm nghiên cứu văn học đúng nghĩa như công việc phải nghiên cứu, tôi hiểu nhà văn ở mọi góc khuất. Khi học thạc sĩ ở Hà Nội, một lần trò chuyện với nhà văn Kim Lân, tôi hỏi, vì cái gì mà các nhà văn Nhân văn - Giai phẩm lại bị chính các nhà văn làm hại, đến Xóm ngụ cư và Con chó xấu xí như của bác cũng bị mắc vạ? Kim Lân cười: "Chỉ vì danh vọng và tem phiếu, con ạ!"
Từ đó, tôi không bao giờ thần tượng hóa nhà văn. Chỉ vì được thần tượng hóa mà nhiều nhà văn lợi dụng tên tuổi của mình để làm tiền và kể cả không việc ác gì không làm. Làm tiền không xấu, nhưng vì tiền mà viết văn để tiếp tay hại người là xấu, tàn nhẫn. Tất nhiên, với tôi, việc nào ra việc nấy. Văn hay, thấm đẫm nhân tình trước đây của bọ thì khen. Còn đem bán cái "nhân tình" cho quỷ dữ thì phải phê, phê quyết liệt. Không chỉ tôi, bọ Lập đang bị cả cộng đồng phê, trừ đám trí thức nấp bóng người có danh và những kẻ thần tượng hóa nhà văn một cách ngu ngốc! Phê bọ cũng là phê các nhà văn khác, để nhà văn tỉnh ra, bớt hoang tưởng về mình!
-----
(*) Không cần moi ra cụ thể dây mơ rễ má thế nào, chỉ mỗi việc tự khoe được chui vào nhà máy xem dây chuyền sản xuất thì đủ hiểu bọ với ruồi có quan hệ gì. Nói "tình cờ" gặp ở quán nhậu thì đúng là bịa cho ra vẻ khách quan để lừa người đọc!
- Tổng Hơp: