Home
Printer-friendly versionSend by email
-A A +A

Số 104: Tôi đang sống niềm tin tín ngưỡng hay tôn giáo ?

 

 

Số 104: Thức Ăn Nhanh cho Tâm Hồn (The Fast Food for The Soul) by Fr. Quảng Trần, C.Ss.R., on Monday, August 14, 2017

 

“Giải tán đám đông dân chúng xong, Đức Giêsu lên núi cầu nguyện một mình. Đến chiều, Ngài vẫn ở đó một mình.” (Mt 14: 23)

 

TÔI ĐANG SỐNG NIỀM TIN TÍN NGƯỠNG HAY TÔN GIÁO?

 

Có người đặt cầu hỏi: Chúa Giêsu là Con Thiên Chúa, là Ngôi Hai Thiên Chúa, Ngài có thiếu gì đâu, và cũng chẳng cần gì... vậy tại sao Ngài phải cầu nguyện?

 

Khi đặt câu hỏi này e rằng người hỏi đã hiểu nhầm, hay hiểu chưa đúng, chưa đầy đủ ý nghĩa đích thật của cầu nguyện. Cầu nguyện không đồng nghĩa với cầu xin. Không phải Chúa Giêsu thiếu hay cần thứ gì Ngài mới cầu nguyện. Đành rằng cầu nguyện có thể kèm theo với cầu xin, nhưng cầu nguyện không nhất thiết phải cầu xin. Chúa Giêsu cầu nguyện chính là để đi vào TƯƠNG QUAN mật thiết với Thiên Chúa.

 

Nếu hiểu cầu nguyện là cầu xin thì đó mới chỉ là niềm tin TÍN NGƯỠNG của một người bình thường, tin có đấng thần linh nào đó bên kia thế giới tự nhiên này. Vị thần linh đó nghe tiếng ta cầu xin và ban phước cho ta. Đây là niềm tin phổ quát của hầu hết mọi người trong mọi thời đại khi họ lâm cảnh gian nan khốn khó: Niềm Tin Tín Ngưỡng. Họ chạy đến để cầu xin sự trợ giúp từ siêu nhiên khi khả năng tự nhiên của con người bó tay. Thông thường, niềm tin tín ngưỡng chỉ dừng lại ở mức độ: cầu xin. Khi nào cần ta chạy đến cầu xin, khi được việc rồi thì ta để vị thần linh ở đó ngồi chơi xơi nước. Chờ đến khi nào ta có nhu cầu ta lại chạy đến cầu xin. Niềm tin Tin Ngưỡng coi Thiên Chúa như một vị thần tài để khi ta khó khăn ta gõ cửa.

 

Nếu chỉ dừng lại ở niềm tin Tín Ngưỡng, coi Thiên Chúa như một vị thần tài thì chuyện gì sẽ xảy ra nếu một người làm nghề bán quan tài xin làm ăn phát đạt. Người ấy xin cho làm ăn phát đạt nghĩa là xin cho có nhiều người chết để người đó bán được quan tài nhiều. Eo ơi, thế có mà...?!! Và chuyện gì xảy ra cho Thiên Chúa nếu hai người xin điều ngược nhau cùng một lúc...!

 

Niềm tin Tín Ngưỡng không phải là niềm tin TÔN GIÁO. Niềm tin của tôn giáo vượt lên trên niềm tin của tín ngưỡng. Niềm tin TÔN GIÁO là niềm tin của một người muốn đi vào trong tương quan NHÂN VỊ với vị Thiên Chúa, với vị Thần Linh mà họ tôn thờ, họ tin kính. Niềm tin tôn giáo không xin Thiên Chúa ban cho cái này cái nọ, mà họ cầu nguyện để xem xét họ phải hành động thế nào trong mỗi hoàn cảnh cho phù hợp với ý Thiên Chúa: “Cúi xin Chúa sáng soi cho chúng con biết việc phải làm, cùng khi làm xin Chúa giúp đỡ cho mỗi kinh mỗi việc chúng con, từ khởi sự cho đến hoàn thành đều nhờ bởi ơn Chúa.”

 

Một người có niềm tin Tôn Giáo khi cầu nguyện là muốn lắng nghe xem trong mọi hoàn cảnh Thiên Chúa muốn gì nơi ta, và ta làm thế nào để làm đúng theo ý Thiên Chúa mời gọi. Họ không xin làm theo ý họ, mà xin nhận ra ý Chúa và làm theo ý Chúa. Họ không xin Thiên Chúa cho thi đậu mà trước đó họ đã không học nghiêm túc. Họ xin Chúa giúp họ biết tận dụng thời gian, và biết bỏ công sức ra học tập sao cho có hiệu quả. (Đành rằng Thiên Chúa vẫn có thể làm những phép lạ mà không cần theo bất cứ một quy luật tự nhiên nào, hay không cần sự cộng tác của chúng ta.)

 

Suy nghĩ và hành động: Tôi là người Kitô Hữu, tôi đang sống niềm tin Tôn Giáo hay niềm tin Tín Ngưỡng? Tôi có tập lắng nghe ý Thiên Chúa trong thinh lặng trước khi đưa ra quyết định nào đó không? Tôi có hay mê tín chạy theo những người, những nơi, những chỗ mà nói rằng có thể ban cho tôi ơn này ơn nọ mà quên tập đời sống cầu nguyện không?

 

 

See video