Lớn lên trong sự nhận biết - Hãy vui mừng!
LỚN LÊN TRONG SỰ NHẬN BIẾT
“Êlia đã đến rồi và họ không nhận ra ông!”.
“Một trong những lý do tại sao những người trưởng thành ngừng phát triển và không muốn học hỏi, là họ ngày càng ít sẵn sàng chấp nhận rủi ro và thất bại hơn. Họ không còn muốn ‘lớn lên trong sự nhận biết’; vì thế, họ chóng già!” - John Gardner.
Kính thưa Anh Chị em,
Không chỉ “chóng già”, không ‘lớn lên trong sự nhận biết’ có thể khiến con người mất ơn cứu độ! Lời Chúa hôm nay nói đến Êlia, vị ngôn sứ vĩ đại, được Chúa Giêsu đồng hoá với Gioan Tiền Hô. Người Do Thái đương thời đã không nhận ra ông, Chúa Giêsu buộc lòng nói lên sự thật này, “Êlia đã đến rồi và họ không nhận ra ông!”.
Bài đọc Huấn Ca nói đến uy tín lẫm liệt của Êlia. Người Do Thái tin rằng, theo sách Malachia, Êlia sẽ tái thế, chấn hưng mọi sự để dọn đường cho Đấng Messia. Vì vậy, sẽ không ngạc nhiên khi các môn đệ thắc mắc với Chúa Giêsu, “Êlia phải đến trước!”. Ngài trả lời, “Êlia đã đến rồi và họ không nhận ra ông!”. Ngài cho biết, Gioan là hiện thân của Êlia; Ngài mời họ ‘lớn lên trong sự nhận biết’ vô cùng quan trọng này.
‘Lớn lên trong sự nhận biết’ là một kiểu thức nhận biết sâu sắc bằng trái tim những gì mà với mắt thường, con người không thể nhận thức. Với ý nghĩa này, Chúa Giêsu muốn nói với người đương thời rằng, họ đã không nhận ra Gioan theo cách thức này. Gioan chính là Êlia, người mà các nhà tiên tri đã loan báo, sẽ đến để chuẩn bị cho sự xuất hiện của chính Ngài, Đấng Cứu Độ Thế Giới. Nếu họ nhận ra Gioan là Êlia, hẳn họ đã không “đối xử với ông như ý họ muốn”; Gioan đã bị trảm quyết!
Không nhận ra Gioan, người đương thời cũng sẽ không nhận ra Đấng Gioan dọn đường. Chúa Giêsu báo trước số phận của Ngài rồi đây cũng sẽ chẳng hơn gì Gioan, “Con Người sẽ phải đau khổ bởi họ”. Họ cũng sẽ đối xử với Ngài như họ muốn; Gioan bị chặt đầu, Ngài bị đóng đinh! Thánh Vịnh đáp ca thật sâu sắc, “Lạy Thiên Chúa, xin phục hồi chúng con, xin toả ánh tôn nhan rạng ngời, để chúng con được ơn cứu độ!”. ‘Lớn lên trong sự nhận biết’ mang ý nghĩa được phục hồi, biết thống hối, được chữa lành và mở mắt đức tin; một sự phục hồi chuẩn bị cho việc hưởng nhận ơn cứu độ. Mùa Vọng, còn là mùa ăn năn để hưởng nhận ơn tha thứ hầu hiểu được quà tặng Giêsu, Quà Tặng Cứu Độ!
Anh Chị em,
“Êlia đã đến rồi, và họ không nhận biết ông!”. Chúng ta có thể tiếp tục không nhận ra Chúa Giêsu. Ngài đang hiện diện với chúng ta trong Lời, các Bí tích, đặc biệt Bí tích Thánh Thể. Ngài hiện diện với chúng ta trong những anh chị em chung quanh; trong những con người yếu đuối và dễ bị tổn thương. Ngài hiện diện với chúng ta từ sâu thẳm trong trái tim mỗi người qua tiếng lương tâm. Dẫu Ngài hiện diện theo nhiều cách, dưới nhiều hình thức, nhưng dường như chúng ta vẫn chưa nhận ra Ngài. Chưa nhận ra Ngài, chúng ta sẽ đối xử với Ngài ‘theo ý chúng ta muốn!’. Mùa Vọng, mùa xin ơn chữa lành đôi mắt đức tin để ‘lớn lên trong sự nhận biết’ Giêsu, Đấng đã đến, đang đến và sẽ đến để ban ơn cứu độ!
Chúng ta có thể cầu nguyện,
“Lạy Chúa, không chỉ để khỏi “chóng già”, cho con ‘lớn lên trong sự nhận biết’ Chúa để ‘chóng nên thánh!’”, Amen.
(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)
HÃY VUI MỪNG!
“Anh em hãy vui mừng luôn mãi!”.
“Cuộc sống được sống trong Chúa Kitô không thể nào khác hơn là sống trong niềm vui!” - William Barclay.
Kính thưa Anh Chị em,
Lời Chúa Chúa Nhật Hồng một lần nữa khẳng định ý tưởng “sống trong niềm vui” của W. Barclay. Từ bài đọc hai, lời của thánh Phaolô vang vọng, “Anh em hãy vui mừng luôn mãi!”. Tuy nhiên, sẽ có một số người trong chúng ta dường như muốn hét lên, “Có gì mà vui?”; “Giáo Hội quá mụ mị khi bảo chúng ta ‘hãy vui mừng’ ít nữa vào thời điểm này!”.
Vậy mà, phụng vụ hôm nay vẫn đòi hỏi bạn và tôi ‘hãy vui mừng!’. Có niềm vui nào giữa lúc khó khăn, u ám và bóng tối? Có niềm vui nào khi thế giới đang ngật ngưỡng vì chiến tranh, thất nghiệp và nghèo đói? “Có!”. Nhưng dĩ nhiên, đó không phải là niềm vui phát xuất từ một lạc quan sai lầm khi mọi thứ sẽ ‘trở nên tốt hơn’; vì thực tế, mọi thứ có thể tồi tệ hơn. Đó cũng không phải là một niềm vui ảo tưởng trong tâm trí! Vậy niềm vui ở đây là gì? Phaolô trả lời, vì “Đó là điều Thiên Chúa muốn!”. Và Giáo Hội thêm rằng, “Chúa đang ở gần!”. Chìa khoá của vấn đề nằm ở Chúa Kitô. Niềm vui đích thực chỉ được tìm thấy trong Chúa Kitô. Ngài đến để cứu độ, giải thoát và ban cho chúng ta sự sống mới!
Tin Mừng hôm nay mời chúng ta nhìn vào Gioan, một nhân vật khổ hạnh, ép xác, kêu gọi sám hối. Miêu tả Gioan theo cách này, chúng ta có xu hướng quên đi niềm vui gắn liền với toàn bộ cuộc đời và ơn gọi của Gioan. Gioan đã nhảy mừng trong dạ mẹ khi Mẹ Chúa viếng thăm. Tác giả Phúc Âm thứ tư nói về niềm vui của Gioan như niềm vui của phù rể vốn vô cùng hân hoan khi nghe giọng chàng rể. Sự khiêm nhường của Gioan đã mở ra trong Gioan ‘một không gian’ dành cho sự vui mừng đích thực. Như Gioan, chúng ta ‘hãy vui mừng’ vì sự hiện diện tràn đầy của Chúa. Cũng sẽ như thế đối với bạn và tôi!
Gioan chỉ ra con đường dẫn đến niềm vui lâu dài, con đường khiêm nhượng! Gioan biết mình không phải là ai, “Tôi không phải là Đấng Kitô”. Trung thực về bản thân là bước đầu để có thể vui mừng. Tập trung vào Chúa, bạn buộc phải loại bỏ mọi trùng lặp phù phiếm; từ đó, sống trong sự thật và tập trung vào sứ vụ. Bất chấp khó khăn, sự khắc nghiệt của cuộc sống, sự giam cầm và hành quyết của một bạo chúa, Gioan hiểu rằng, khi Gioan mờ đi và lụi tàn, một ánh sáng khác đang đến, ánh sáng đích thực soi sáng thế giới tăm tối và gạt bỏ bóng đêm tội lỗi.
Anh Chị em,
“Anh em hãy vui mừng luôn mãi!”. Chúa Nhật Vui Mừng trở thành một cơ hội để chúng ta mừng vui, một niềm vui lớn lao hơn niềm vui của Isaia - bài đọc một - hay của Gioan. Đó là niềm vui của Đức Mẹ, “Linh hồn tôi ngợi khen Đức Chúa, thần trí tôi hớn hở vui mừng, vì Thiên Chúa, Đấng cứu độ tôi!” - Thánh Vịnh đáp ca. Những gì Isaia và Gioan chỉ có thể hình dung trong thời tiên tri, nay chúng ta trải nghiệm trong thực tế của ân sủng. Chỉ còn vài ngày nữa là Lễ Giáng Sinh, không chỉ tưởng nhớ quá khứ, chúng ta hướng đến tương lai, sự xuất hiện của Đấng Cứu Thế, Đấng Giải Thoát, Đấng sẽ hoàn thành công việc tốt lành Ngài đã khởi sự nơi mỗi người. Vì lý do này, Mẹ Hội Thánh lệnh cho chúng ta “Hãy vui mừng!”. Hãy nhớ, đây là một mệnh lệnh, không phải một gợi ý!
Chúng ta có thể cầu nguyện,
“Lạy Chúa, đâu cần cười cả ngày con mới có niềm vui; cho con dám mỉm cười khi đang phải khóc, vì Chúa ở cùng con!”, Amen.
(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)