Bánh Tình Yêu - Chúa Chết Vì Yêu
Bánh Tình Yêu
Chiếc bánh là vật thật tầm thường nhưng lại rất gần gũi với con người. Tấm bánh giá trị không hệ tại việc mắc hay rẻ, đẹp hay xấu. Giá trị tấm bánh hệ tại ở người dùng cảm nhận tuỳ theo sở thích mỗi người. Tuổi thơ ai cũng từng có lần nôn nao vui sướng khi nhận tấm bánh khi mẹ đi chợ về. Chỉ thấy dáng mẹ, đám con nít đã reo hò mừng rỡ: ‘A! Mẹ đã về’. Tấm bánh của mẹ lúc nào cũng tuyệt vời nhất trong nghĩ suy của đám trẻ thơ. Tấm bánh của mẹ là tấm bánh của yêu thương. Tấm bánh có tình thương thì luôn mang lại cảm giác hạnh phúc sướng vui.
Hôm nay chúng ta mừng kỷ niệm ngày Chúa Giê-su thiết lập Bí Tích Thánh Thể. Ngài trao ban tình yêu qua tấm bánh Thánh Thể Ngài. Người ta nói “của cho không bằng cách cho”, nên khi trao ban bánh Thánh Thể cho nhân loại là Chúa Giê-su trao ban chính Thiên Chúa là tình yêu ở cùng nhân loại chúng ta. Đây là sáng kiến của tình yêu, như ai đó đã nói “bạn cứ yêu đi, bạn sẽ biết phải làm gì?”.
Chúa Giê-su đã chọn tấm bánh là Thánh Thể Ngài, vì tấm bánh luôn cần cho mọi người. Ai cũng cần tấm bánh. Và ai cũng có thể sở hữu tấm bánh. Tấm bánh không chọn người ăn. Ai cũng có thể ăn tấm bánh cao sang hay chỉ là tấm bánh dân giã miền quê. Tấm bánh luôn mang lại hạnh phúc cho mọi người, từ già đến trẻ. Từ giầu đến nghèo đều có thể òa lên niềm vui sướng khi được trao ban tấm bánh.
Nét đẹp nơi bánh Thánh Thể chính là sự trao hiến sự sống của Thiên Chúa nên một với thân phận con người chúng ta. Một sự trao hiến tan biến để nên sức sống cho người mình yêu. Vì thế, khi Chúa Giê-su cầm bánh bẻ ra, trao cho các môn đệ và nói: “Này là Mình Thầy, các con hãy cầmlấy mà ăn”, dường như Ngài cũng nhắc tới hai chữ hy sinh cần phải có trong đời sống nhân loại. Vợ chồng phải biết bẻ cuộc đời mình như tấm bánh thơm ngon mang lại hạnh phúc cho nhau. Concái khi đón nhận tấm bánh cuộc đời sương gió vất vả của cha mẹ cũng phải biết thảo hiếu đền đáp công ơn. Người ky-tô cũng được mời gọi trở nên một ky-tô khác khi bẻ tấm bánh cuộc đời mình đểhiến dâng cho nhau sự hy sinh, sự quan tâm, sự phục vụ để mang lại niềm vui hạnh phúc cho người mình yêu.
Con người sống phải yêu. Yêu là hơi thở, là lý do sống của con người. Có tình yêu thì cuộc đời mới đáng sống, cho dẫu phải trải qua đau thương, tan nát, sầu phiền. . . Vì yêu mà con người sẵn lòng nếm trải những đắng cay muộn phiền. Thế nên, có ai đó nói rằng:
“Yêu là một loại cảm nhận, dù có thống khổ vẫn cảm thấy hạnh phúc.
Yêu là một loại nhận thức, dù có tan nát cõi lòng nhưng vẫn cảm thấy ngọt.
Yêu là sự từng trải, dù có bị nghiền nát vẫn cảm thấy tươi đẹp.”
Giáo hội gọi Bí tích Thánh Thể là bí tích tình yêu. Một tình yêu nên một với người mình yêu. Một tình yêu chấp nhận dâng hiến và hòa tan nên một với người mình yêu.
Xin cám ơn tình yêu cao vởi của Thầy Giê-su mà nhân loại được giao hòa với Chúa Cha và được trở nên con cái Ngài.
Xin cám ơn tình yêu hy sinh một nắng hai sương của cha mẹ mà con cái được no đầy hạnh phúc yêu thương.
Cám ơn tình yêu của những đôi vợ chồng son sắt thủy chung luôn chia sẻ ngọt bùi với nhau trong mọi thăng trầm cuộc đời.
Xin cám ơn tình yêu của những tông đồ nhiệt thành đang phục vụ giáo xứ, phục vụ cộng đoàn mà chẳng cần đền đáp.
Tất cả những tình yêu hy sinh ấy đã tô đẹp cho cuộc đời. Tất cả những tình yêu hy sinh ấy đã mang lại cho đời hương thơm của hạnh phúc để làm vơi đi nhứng gánh nặng khổ đau.
Xin Chúa là tình yêu giúp chúng ta biết sống theo gương Chúa luôn sống cho tình yêu và biết chết đi cái tôi của mình để sống cho người mình yêu. Amen.
Lm.Jos Tạ Duy Tuyền
https://www.youtube.com/watch?v=jr6UBjuuWu8
=====
Thứ Sáu Tuần Thánh
Chúa Chết Vì Yêu
Có ai đó nói rằng:
“Cuộc đời như áng mây trôi
Ngàn năm nhân thế đắng môi lệ sầu
Đời người sống được bao lâu
Trăm năm rũ bóng huyệt sâu đợi chờ”.
Sự mong manh của kiếp người cũng tương xứng với sự mong manh của tình người. Người đến vì yêu, vì lợi nên khi lợi không còn thì tình cũng phôi phai.
“Còn duyên khối kẻ si tình
Hết duyên, buồn tẻ đi về quạnh hiu.
Bạn bè thân thiết bao nhiêu
Đến khi ngã bệnh, sớm chiều chẳng ai”.
Sự bạc bẽo của tình người thể hiện rõ nhất khi ta lìa đời. Có mấy ai là chân tình?
“Triệu người quen khắp mọi nơi
Hỏi rằng mấy kẻ thân chơi thật lòng.
Đến khi từ giã dương trần
Hỏi rằng mấy kẻ đưa phần mộ tang”.
Nói như vậy để chúng ta thấy chẳng có gì ở trần gian để chúng ta bám víu, chẳng có gì là trường cửu, là bất tử nơi dương gian.
Nhưng đáng tiếc, có những người mải mê kiếm tiền, có những người mải mê tranh giành danh lợi thú mà đánh mất lương tri, đánh mất tình người và đi sai luật Chúa. Cuối đời mới gẫm ra đời là phù du, nhưng quá muộn màng.
Chúa Giêsu đã từng nói: “Được cả thế gian, mà phải thiệt mất mạng sống, nào có ích gì”. Thực vậy, có những người khi sống đã được cả thế gian, nhưng cuối đời họ đã đánh mất tất cả. Mất cả danh dự. Mất cả bổng lộc. Mất cả người thân và cuối cùng là mất cả mạng sống.
Cách đây hơn hai ngàn năm, trên đồi Golgôtha, có ba con người cùng bị kết án tử hình trên thập tự giá. Cách phải chết giống nhau nhưng ba con người ấy đã đi vào cái chết thật khác nhau.
Người thứ nhất bên tả đã oán hận phận số của mình. Cuộc đời của anh chỉ biết giết người và cướp của. Cuộc đời anh chỉ lo gom góp cho bản thân, chỉ nhằm phục vụ bản thân, cuối cùng anh đã ra đi tay trắng trong uất hận đau thương.
Người thứ hai bên hữu đã đón nhận cái chết trong khiêm tốn, ăn năn. Anh đã hoang phí cuộc đời để chạy theo ảo ảnh trần gian. Thế nhưng, anh đã kịp ăn năn về tội lỗi lầm lạc. Anh đã chấp nhận cái chết khổ hình như một hình phạt xứng với tội lỗi của mình. Anh ra đi trong an bình của người biết sám hối ăn năn.
Ở chính giữa là thập giá Chúa Giêsu. Chúa đi vào cái chết như của lễ đền tội cho nhân sinh. Chúa chấp nhận cái chết vì loài người và để cứu rỗi loài người. Chúa đã chịu khổ hình không do lầm lỗi của mình mà vì vâng phục thánh ý Chúa Cha. Chúa đã chết vì tình yêu đối với nhân loại, đến nỗi đã trở thành khuân mẫu cho mọi tình yêu. Vì “không có tình yêu nào cao qúy hơn tình yêu dám chết thay cho bạn hữu”.
Hôm nay Thứ Sáu Tuần Thánh, Giáo hội mời gọi chúng ta chiêm ngắm tình yêu tự hiến của Chúa Giêsu. Khi mang thân phận của một con người như chúng ta, Chúa Giêsu đã sống một đời để phục vụ con người, và Ngài cũng đón nhận cái chết vì con người. Thế nên, tình yêu của Ngài đã thành bất tử trên trần gian. Thập giá không còn là nỗi ô nhục mà là một cuộc khải hoàn vinh quang.
Đó chính là sứ điệp ngày thứ sáu tuần thánh mà Chúa đang mời gọi chúng ta, muốn trở môn đệ của Chúa hãy vác khổ giá mà buớc theo Chúa. Hãy sống một đời biết cho đi. Hãy biết dùng khả năng của mình mà phục vụ sự sống cho đồng loại. Và hãy biết hiến thân mình để đem lại hạnh phúc cho tha nhân, vì chưng: “được lời lãi cả thế gian, chết mất linh hồn nào ích gì?”. Amen
Lm.Jos Tạ Duy Tuyền
https://www.youtube.com/watch?v=cqDzRHGofXA