Home
Printer-friendly versionSend by email
-A A +A

NHỎ MÀ TO

Tác giả: 
Thanh Thanh

NHỎ MÀ TO

 

Nhỏ mà to,

Cái nồi áp suất. Nó thật thuận tiện cho những người lo phục vụ bữa ăn. Rất nhanh để nấu cháo, hầm xương… Nhưng nó sẽ trở thành vô tích sự khi đánh mất cái van an toàn, khi đánh mất cái roong cao su giữ nhiệt.

 

Nhỏ mà to,

Người đan lưới. Dù được cha mẹ dặn phải thắt các mối nút thật chặt và thật cẩn thận, người con Cả không quan tâm và làm một cách cẩu thả cho xong. Khi hoàn tất, cả nhà ra biển đánh cá, người Em Út vui chơi và chẳng may trượt chân rơi xuống biển. Cả gia đình hy vọng và tin tưởng đứa em sẽ được cứu, vì em rớt vào trong lưới. Thế nhưng khi kéo lên lại chẳng thấy em đâu, bởi lưới có một lỗ hỗng lớn do người anh Cả đan lưới thắt không chặt các mối nút khiến nó sổ thêm nhiều mắt xung quanh.

 

 

Nhỏ mà to,

 

Đi khám bệnh, bác sĩ dặn phải kiêng cữ đồ chua cay, men rượu, ăn uống ngủ nghỉ đúng giờ, không ăn quá no, không để bụng quá đói thì chữa bệnh dạ dày mới mau khỏi. Dặn thì dặn, nhiều người đâu có tuân thủ khiến cho việc điều trị của bác sĩ khó khăn và bệnh càng nặng hơn.

Nhỏ mà to,

Một người đi qua sông bằng đò ngang và kể đủ mọi thứ về thiên nhiên vũ trụ, về thế giới, và, bỗng gió ập tới khiến chiếc thuyền chìm xuống. Được hỏi anh có biết bơi không ? Dạ, thưa không. Người lái đò nói : thật tiếc quá.

 

 

Nhỏ mà to,

 

Nhìn vào cuộc sống, có nhiều người chỉ tìm những điều lớn lao như xây kim tự tháp, đi bầu Giáo hoàng, bầu tổng thống, họp quốc hội… mà quên cái thực tế của bản thân và gia đình. Gia đình cần mỗi người lo lắng, quan tâm chăm sóc cho nhau bằng những việc rất nhỏ. Gia đình cần mỗi người chia sẻ, giúp nhau làm tốt tất cả các sinh hoạt ăn uống, ngủ nghỉ, nghề nghiệp, nuôi dạy con cái… Nhiều gia đình tan vỡ vì ai cũng chỉ nghĩ đến những chuyện lớn lao vĩ đại, chỉ nghĩ đến chuyện ở trên trời mà quên chuyện ở dưới đất.

Nhỏ mà to,

Nhìn vào đời sống đạo, nhiều người cũng coi các việc phụng tự của Giáo hội là nhỏ bé không đáng đáng bận tâm. Vâng Giáo hội toàn những việc nho nhỏ thôi. Và Giáo hội cũng chỉ mong con cái mình thực hiện những việc nho nhỏ ấy. Còn ta lại muốn làm những việc lớn lao như chuyển núi dời sông, việc tấn phong giám mục, phong chức linh mục, các dịp đại hội giáo phận, trong nước, thế giới. Ôi, đi lễ đi chầu, đọc kinh, tham dự bí tích, làm việc đạo đức thì đó là chuyện của người già và con trẻ thôi.

 

Chính những việc đạo đức nho nhỏ ấy lại có sức mạnh lớn lao, đã giữ cho nhiều người bền vững trong đức tin, đức cậy và đức mến, dù cuộc sống họ đầy đau khổ, thử thách gian và bách hại nặng nề, như 300 năm Giáo hội Việt nam trước kia chẳng hạn.

Nếu nghiêm chỉnh thực hiện những việc đạo đức, việc phụng tự thì kết quả thật lớn lao, sẽ trở thành người lớn nhất trong nước trời. Lớn nhất không phải đã làm những việc lớn, mà đã làm được những việc nho nhỏ của Giáo hội một cách nghiêm túc.

 

 

Nhỏ mà to,

 

Có một con dê nhỏ kén ăn, nó không bằng lòng chủ nhân khi chỉ cho nó ăn cỏ non mà thôi. Nó quyết định tự mình đi tìm thức ăn.

Nó gặp hai con gà đang ăn ngũ cốc, nó cũng đến và ăn thử thử một miếng thì ói ra, và nói: “Khó ăn quá.”

 

Nó gặp một con mèo đang uống sữa bò, một con chó đang gặm một khúc xương có mùi thối, nhưng mấy thức ăn ấy chẳng ngon chút nào, nó chỉ ngửi rồi bỏ đi,vì không chỉu nổi cái mùi hôi thối ấy.

Rồi nó nhìn thấy mấy con vịt đang ăn giun đất. Nó cảm thấy kinh khủng và bỏ đi.

 

Con dê vội vã bỏ chạy loanh quanh nông trại một vòng, và thấy tất cả thức ăn mà động vật ăn đều không hợp và cảm thấy ghê tởm.

Bụng đói trở thì mới mới phát hiện những bó cỏ non dành cho mình thật là ngon. Nó ăn no bụng và cảm thấy ông chủ thật tốt.

 

 

Giáo hội, Mẹ chúng ta rất khôn ngoan đã chuẩn bị cho con cái mình những món ăn bổ dưỡng, hợp khẩu vị và hợp với sức khoẻ đức tin mỗi người. Thế nhưng con cái Giáo hội lại thích đi tìm những món ăn khác, bề ngoài xem ra tốt lành mà thực chất lại không hợp hoặc độc hại. Nếu ta ăn thì chỉ thêm bệnh tật.

 

 

Như con dê nhất định chịu đói chứ không ăn những thứ không hợp dễ dây sình bụng, gây bệnh. Ta cũng hãy chịu đói khi thấy những món không hợp với đời sống tinh thần và đạo đức.

 

Như con dê trở về ăn cỏ, ta cũng hãy trở về với những món ăn quen thuộc và tốt lành mà Giáo hội đã chuẩn bị cho là thánh lễ, chuỗi mân côi, chầu thánh thể, kinh sáng kinh tối, và các giờ đạo đức…

Trở về như vậy chắc chắn ta sẽ thấy hiệu quả rất không chỉ đời này, mà còn cả đời sau nữa.

 

Thanh Thanh