Home
Printer-friendly versionSend by email
-A A +A

Hãy nhìn lên

Tác giả: 
Thanh Thanh

Hãy nhìn lên

 

Chúng ta sinh ra có một khuôn mặt, lúc nào cũng hướng lên trời là quê hương chúng ta. Thật vậy, dù thức hay ngủ, Chúa luôn muốn chúng ta nhìn lên trên chốn trời cao huy hoàng ấy. Mà dù có chết, đã bị chôn vùi trong lòng đất thẳm sâu, lạnh giá, mặt chúng ta cũng còn hướng về trời đó sao.

Nhìn lên trên ấy, để làm gì ? Thưa để nhớ là Cha ta đang trên ấy, Mẹ ta ở trên ấy, gia đình, người thân yêu đang trên ấy đợi ta. Ta hãy nhìn lên chốn cao xa đó, sẽ có hết những điều làm cho ta ưa thích, mến chuộng.

 

Hãy nhìn lên. Nhưng làm sao lên được chốn ấy.

Thưa, dĩ nhiên không phải là những người ăn uống say sưa, chè chén tả tơi, ăn chơi trác táng, chỉ biết một nhu cầu duy nhất là xác thịt. Không, những người này đã có chỗ khác dành sẵn cho họ rồi. Có lẽ chúng ta không thuộc hạng vừa kể trên.

 

 

Hãy nhìn lên. Nhưng làm sao lên được chốn ấy.

 

Thưa, dĩ nhiên không phải ai cũng lên ấy được. Chỉ có những người theo đúng đường Chúa dạy, mới với, mới trèo tới chốn trời cao vĩnh hằng đó được.

Còn Chúa lại than phiền rằng : Con đường hẹp là đường đưa tới vinh quang, tới nơi hằng sống thì có ít người đi. Ta phải nhìn nhận một sự thực này : là chúng ta có được diễm phúc biết Chúa, theo Chúa.

 

 

Hãy nhìn lên. Thiên đàng là điều ai cũng muốn.

 

Nhìn lên bằng cách đi xuyên qua con đường thập giá, bằng đời sống tạ ơn. Nhất là tạ ơn ngay cả khi gặp thử thách, gặp đau khổ trong đời thường. Đau khổ do hoàn cảnh, khổ đau do người thân, bất hạnh do những người xung quanh đem lại.

Hãy nhìn lên, đừng ca thán. Một vài đau khổ, một vài sầu muộn; một thời gian nhịn nhục, chịu đựng so với sự sống đời đời thì thấm vào đâu. Hãy nhìn lên. Nhìn lên thập giá - thập giá mà Chúa của chúng ta đang trên đó, Chúa của chúng ta đã đi qua. Giờ đây, ta đã có sức mạnh để chiến đấu, dành phần thắng về mình, vũ khí ấy chính là thập giá. Thập giá đời mình gắn chặt với Thập giá của Chúa Kitô. Ta đừng đi tìm một Giêsu không thập giá.

Có thể, ta đang và còn sẽ gặp nhiều đau khổ, sẽ còn nhiều nước mắt lăn trên gò má, nhưng nếu ta cùng chịu khó với Chúa Kitô, thì những giọt nước mắt ấy sẽ là nước mắt của hạnh phúc vì nước mắt làm cho ta giống Chúa hơn. Giống Chúa trong đau khổ thì chúng ta cũng cùng hưởng trong vinh quang nước Cha, và hát bài ca mến yêu bất diệt đời đời : Phúc cho ai ở đời này đã khóc lóc, vì đời sau sẽ được ủi an.

 

Hãy nhìn lên, qua hình ảnh của kẻ đã khuất là người thân, là tổ tiên ông bà, cha mẹ, để chuẩn bị cho mình một cuộc sống luôn sẵn sàng, như người khôn ngoan luôn cầm đèn cháy sáng là nhân đức trên tay, và, bất cứ lúc nào chàng rể đến, ta cũng đang có mặt.

Hãy nhìn lên. Nhất định ta phải theo Chúa tới cùng, nghĩa là phải tranh đấu để dành lấy, mua cho được chiếc vé vào chốn trường sinh. Ta cố dành và mua cho được không phải bằng tiền bạc hay sức mạnh trần gian nhưng bằng đường nhân đức, đường sự sống, vì, Chúa đã nói : “Ta là Đường, là sự Thật và là sự sống” (Ga 14, 6), “Ai theo Ta sẽ không đi vào con đường tối tăm” (Ga 8, 12).

Hãy nhìn lên Chúa, vì Ngài là Đường.

Chắc chắn không phải là đường được lát bằng đá quý, cũng không phải là đường trải bằng thảm xanh, được rải bằng hoa hồng. Nhưng đường ấy Chúa đã nói rồi. “Ai muốn vào chốn phúc vinh, hãy từ bỏ mình, vác thập giá mình hằng ngày mà theo Ta” (Mt 16, 24). Con đường này Chúa Giêsu đã khai mở, khai thông, đã qua, đã kiểm chứng kỹ lưỡng, ta không cần phải tìm kiếm đâu xa, chỉ cần đi trên con đường Ngài đã đi là được, là đủ để có vé vào chốn trời cao ấy. Nếu ai rẽ sang đường mới, thế nào cũng lạc đường, lầm lối.

 

Nếu muốn có được ngày ấy thì, hãy lập công đi, hãy vác thánh giá đi, không có công nghiệp là chiếc vé cứu độ thì làm sao vào được chốn ấy. Hãy nhìn lên. Phần thưởng thiên đàng đang chờ ta.

Đành rằng Chúa của chúng ta đã lập công đầy đủ và dư thừa cho ta, nhưng Thánh ý Chúa muốn cho ta cũng lập công chịu khó với Chúa, không phải Chúa thích bắt ta chịu khó và lấy thế làm hạnh phúc. Chẳng cha mẹ nào nào lại muốn thấy con cái mình đau khổ. Chúa cũng vậy. Chúa cũng chẳng thể vui khi nhìn thấy ta đau khổ, nhưng vì Chúa muốn chính ta có công phúc cho sự sống đời đời của ta, nên Chúa muốn cho ta chịu khó một chút thôi. Nếu ta được thưởng mà không có chút công gì, thì điều ấy có thể sẽ làm bớt đi sự vui sướng của ta.

 

 

Hãy nhìn lên Chúa, vì Ngài là Sự Thật.

 

“ Luật đã ban qua ông Môsê, còn sự thật, thì nhờ Đức Giêsu Kitô mà có” (Ga 1,17). Ánh sáng của Ngài như ngọn hải đăng để mọi người nhìn vào, đến gần. Càng gần ánh sáng, con người càng biết rõ sự thật về Đức Giêsu, về chính mình. Và chắc chắn con người sẽ luôn biết thờ phượng Ngài trong chân lý và sự thật. “Ai sống theo sự thật, thì đến cùng ánh sáng, để thiên hạ thấy rõ các việc làm đã được thực hiện trong Thiên Chúa" (Ga 3,21). “Những người thờ phượng đích thực sẽ thờ phượng Chúa Cha trong thần khí và sự thật” (Ga 4,23).

Còn Thiên Chúa, Ngài sẽ xét xử ta không theo cảm tính, mà theo sự thật. “việc xét đoán của tôi vẫn đúng sự thật, vì không phải chỉ có mình tôi, nhưng còn có Đấng đã sai tôi” (Ga 8,16). Chính Thánh Thần sẽ dẫn ta tới sự thật toàn vẹn” (Ga 16,13). “Và sự thật giải thoát chúng ta” (Ga 8,32).

 

 

Hãy nhìn lên Chúa, vì Ngài là Sự Sống.

 

“Chính Đức Giêsu là sự sống, và sự sống là ánh sáng cho nhân loại” (Ga 1,4). Vì vậy, “Ai tin vào Ngài thì có sự sống đời đời" Ga 3,36). Ngài là suối nguồn tình yêu, là dòng suối trong lành : “Ai uống nước tôi cho, sẽ không khát nữa. Và nơi người ấy trở thành một mạch nước đem lại sự sống đời đời" (Ga 4,14). Ngài còn là lương thực đời đời từ trời ban xuống cho con người : “bánh này đem lại sự sống cho thế gian" (Ga 6,33).

Ngài ban cho ta sự sống thần linh. Chia sẻ cho ta sự sống đời sau. Ai tin vào Ngài thì có sự sống muôn đời, vì “chính Ngài là sự sống lại và là sự sống” (Ga 11,25).

 

 

Hãy nhìn lên. Nhìn lên quê hương đích thực của ta là Nước Trời bằng đời sống thánh đức. Hãy lập công đời này, để sau ta sẽ hưởng. Lập công ở đời này, cũng chính là việc giúp ích cho các linh hồn là ông bà cha mẹ ta, nhờ đó được hưởng trước. Ta sẽ không mất gì cả. Nếu ta không lập công phúc bằng đời sống đạo đức, thì ta sẽ mất phần rỗi sau này của ta, và dĩ nhiên người thân là ông bà cha mẹ cũng không trông mong gì công phúc của ta. Có là có tất cả. Được là được tất cả.

 

 

Hãy nhìn lên. Cứ gẫm mà xem.

 

Thanh Thanh