THINH LẶNG
THINH LẶNG
Có những người tưởng tượng về Môsê thế này:
Trước khi được sai đi lãnh đạo cuộc giải phóng dân Do thái khỏi ách nô lệ Ai cập, Môsê đến thụ giáo với một vị thầy nội tiếng tại vùng Mađian. Qui luật suy nhất là : Thinh lặng.
Ngày ngày thầy trò cùng nhau ngao du sơn thủy. Đứng trước núi non hùng vĩ và bao vẻ đẹp của thiên nhiên, Môsê cảm thấy không gì dễ dàng và thích thú cho bằng được ở thinh lặng.
Một hôm thầy trò đang đi dọc theo bờ biển, Môsê thấy một bé trai đang chới với trong nước và người mẹ kêu lên inh ỏi. Môsê không thể giữ thinh lặng trước cảnh tưởng đó, ông cất tiếng hỏi thầy: "Thưa thầy, thầy không làm gì để cứu đứa bé sao?"
Thầy thinh lặng rồi tiếp tục đi. Môsê bước theo thầy mà lòng không yên chút nào, ông cứ nghĩ miên man: "Tại sao thầy mình lại nhẫn tâm đến thế?".
Đi tiếp, Môsê bỗng dừng lại đưa tay chỉ ra biển và nói: "Thầy nhìn kìa, nguyên một chiếc thuyền chở đầy người đang bị đắm".
Thầy vẫn thinh lặng và tiếp tục đi, như thể họ không biết gì đang xảy ra trước mắt vậy.
Môsê, tâm hồn cảm thấy bối rối, rồi với Chúa để biết tại sao thầy mình lại như vậy.
Chúa nói thế này : "Thầy của con hoàn toàn có lý. Đứa bé chới với ven bờ biển chỉ là dàn cảnh để khai mào cho một cuộc chiến tranh khốc liệt giữa hai dân tộc, còn chiếc thuyền đang đắm ngoài khơi là thuyền của bọn cướp đang chuẩn bị tấn công ngôi làng ven biển. Thầy của con đã có lý để giữ con đứng bên ngoài những hành động tội ác ấy".
[sưu tầm]
Thiên Chúa : tư tưởng, ý định, lời nói, chương trình, hành động của Ngài thật khác con người. Như Môsê chẳng hạn : trong thời gian ở cung đình là thời gian cần thinh lặng. Thế rồi tại sao ông phải trốn lên núi. Đơn giản là không kiên nhẫn đủ, hành động trước cả Thiên Chúa.
Sống đức tin là một cuộc hành trình đi vào chương trình của Thiên Chúa, chấp nhận làm theo chỉ dẫn của Ngài. Để có thể dễ dàng đón nhận Thánh Ý, thì thinh lặng là điều rất cần thiết.
Thinh lặng giúp ta ra khỏi những ồn ào của cuộc sống, ra khỏi những đam mê sôi sục của cuộc đời, ra khỏi những tính toán ích kỷ, ra khỏi con người hạn hẹp nhỏ bé của mình để lắng nghe tiếng Chúa trong cõi lòng sâu thẳm, nhờ vậy ta mới có thể cảm nếm được sự khôn ngoan Ngài.
Đức tin là một ân sủng. Nhờ đức tin ta mới có thể hiểu được thế nào là ân sủng. Và nhờ ân sủng ta mới có thể biểu lộ đức tin.
Nhiều khi con người không đủ kiên nhẫn, không đủ sáng suốt để suy nghĩ trước mọi biến cố trong cuộc sống. Lại còn bị những lề thói, tập tục truyền thống của xã hội, của tôn giáo, của gia tộc, của xóm làng ảnh hưởng hay che phủ khiến ta không còn nhận ra sự thật.
Vì thế, nhiều người dễ dựa vào một vài dữ kiện, một vài biểu hiện bề ngoài rồi phán quyết người ấy thế này thế nọ, người kia như thế là không đúng. Phải như mình mới đúng, mới chấp nhận. Như ăn uống phải giống mình, nói năng, đi đứng giống mình, quần áo… Nói chung cứ phải giống và hợp với suy nghĩ của mình, thì đó mới là đúng, là hay. Còn khác thì sai.
Không phải, khác đơn giản chỉ là khác. Đẹp đơn giản nó là đẹp. Chân lý đơn giản nó là chân lý, không phải cứ giống mình mới là đúng.
Nếu khiêm tốn, biết quan sát và chú ý những điều khác trong cuộc sống, ta sẽ thấy và học được nhiều điều mới trong cuộc sống.
Thanh Thanh
- Thể loại khác: