Home
Printer-friendly versionSend by email
-A A +A

ÍT MÀ NHIẾU

Tác giả: 
Thanh Thanh

ÍT MÀ NHIẾU

 

Ít mà nhiều,

Vòi nước trong bồn rửa mặt, từng giọt nước thỉnh thoảng chảy xuống. Vài giọt nước có đáng là gì. Vâng, không đáng là gì. Nhưng khi đặt ca nhựa hứng lại, sau một đêm, ca nước gần đầy có thể rửa mặt được. Rồi ban ngày cũng vậy...

 

Ít mà nhiều,

Hoa cây Bàng bé bé xinh xinh rụng xuống đất, nhìn kỹ cũng dễ thương. Bé tí xíu thì đáng là gì. Nhưng khi quét sân gom lại cũng cả nửa thúng.

 

Ít mà nhiều,

Trái cây dầu thì không lớn, khi gió thổi ngang, chúng quay tít rồi rụng xuống từng trái, trông đẹp mắt, hấp dẫn. Nhưng ôi, chiều đến quét gom lại cũng được vài thúng.

 

Ít mà nhiều,

Nhìn thấy vài con mối bò trên kệ sách, chẳng ăn thua gì, tôi nghĩ vậy. Tiếc quá, quên đi một thời gian, xem lại, chẳng những sách mà cả kệ gỗ cũng đã bị chúng ăn sạch.

 

Ít mà nhiều,

Còn nhỏ, lấy vài trái ổi, quả soài, vài chục ngàn, đôi dép, bộ quần áo không lớn lao gì. Đúng vậy. Nhưng lớn lên, cả xóm đặt tên cho là đại ca, vua trên hết các vua về chôm chỉa, trộm cắp.

 

Ít mà nhiều,

Với điều xấu, thấy rõ ít, rõ nhỏ, nhưng lâu ngày và hành động được lập đi lập lại thì điều xấu nhỏ biến thành sự dữ đáng sợ. Lương tâm dần dần bị khô cằn già nua không còn nhạy bén, không còn phát hiện được điều dữ nữa, bởi con người đã được làm quen với tội một cách từ từ. Và ta làm nhiều điều xấu mà cứ nghĩ là ít, phạm nhiều tội lớn cứ nghĩ là nhỏ, chẳng ăn thua gì, không đáng bận tâm. Làm nhiều việc ác cứ nghĩ là việc thiện. Sống trong tội lại tưởng mình thánh thiện.

 

Sự dữ đục khoét lương tâm, cắn xé nhân phẩm con người từng ngày, nếu không cẩn thận, ta sẽ đánh mất nhân cách, uy tín, danh dự và đạo đức làm người, làm con Chúa.

Ít mà nhiều,

 

Nếu không biết cúi xuống lượm một xu, thì không xứng đáng xoè tay nhận một đồng.

Ơn Chúa vậy, như những giọt nước, từng ân huệ được ban xuống.

 

Nếu biết dùng ca hứng lại, biết mở lòng ra hứng nhận sẽ được đầy ca ân sủng, đầy lòng cứu độ, đầy tràn sự sống.

Con người không thể chỉ đón nhận ân sủng, đức tin một lần nhưng là từ từ.

 

Mỗi ngày con người sẽ thêm no, bớt đói, ít khát nhờ đón nhận ân sủng.

Mỗi ngày ơn Chúa đều ban xuống cách cụ thể : trong Thánh lễ, chia sẻ Lời Chúa, suy gẫm, chầu Thánh Thể; rồi đến các việc đạo đức khác : chặng đàng thánh giá, lần chuỗi Mân côi, kính lòng thương xót Chúa… Và còn có rất nhiều hội đoàn cho ta tham dự vào các thời gian khác nhau trong ngày : Hội thánh Giuse, Đaminh, Vinhsơn, Phanxicô, con Đức Bà…Ta chỉ cần mở lòng, xoè tay ra đón nhận là được, Chúa không đòi hỏi ta bất cứ điều kiện nào ngoài khát mong những ơn Ngài ban giúp ta trưởng thành, sinh hoa kết trong đường đức tin, trong lòng mến và biết phó thác vào Ngài.

 

Nếu không biết trân trọng ơn ban của Chúa, dù nhỏ, thì ta không xứng đáng nhận lãnh ân sủng trường sinh.

Nếu không biết khao khát và quý trọng ơn trên, thì ta không xứng đáng vào nước Chúa hưởng sự sống muôn đời.

 

Thanh Thanh