Home
Printer-friendly versionSend by email
-A A +A

ĐÓI và KHÁT

Tác giả: 
Thanh Thanh

ĐÓI và KHÁT

 

(Ga 6, 51-58)

Ăn và uống, đói và khát là 2 khía cạnh rất gần gũi với cuộc sống. Con người sẽ chết dần đi nếu thiếu ăn, hoặc khát uống. Con người luôn phải lệ thuộc vào những nhu cầu này.

 

Điệp khúc đói và khát diễn ra từng ngày từng giờ, bao lâu con người còn sống. Ăn rồi vẫn đói. Uống rồi lại khát. Con người đói khát đủ thứ :

- Đói cơm bánh, khát nước uống

 

- Đói sức khoẻ, khát sống lâu

- Đói tiền bạc, khát danh vọng

 

- Đói nghề nghiệp, khát thành công

- Đói lời hay, khát lẽ phải

 

- Đói hạnh phúc, khát bình an

- Đói khôn ngoan, khát kiến thức

 

- Đói cảm thông, khát được chia sẻ

- Đói cảm thương, khát lòng nhân ái

 

- Đói trung tín, khát thật thà

- Đói chân lý, khát công chính

 

- Đói công bằng, khát bác ái

- Đói nhân đức, khát trưởng thành

 

- Đói hiền lành, khát khiêm nhường

- Đói tình thương, khát nghĩa tình

 

- Đói hoà giải, khát hiệp thông

- Đói an nhàn, khát thư thái

 

- Đói quan tâm, khát được phục vụ

- Đói yêu thương, khát được chấp nhận

 

- Đói lòng tin, khát lòng mến

- Đói thiêng liêng, khát ân sủng

 

- Đói tình Chúa, khát tình người

- Đói, khát là hai nhu cầu mà con người xưa, nay và mãi mãi luôn phải kiếm tìm. Tìm được rồi vẫn phải tìm nhiều hơn, nhưng rồi vẫn đói và khát.

 

Lễ Chúa chiên lành, chúng ta đã được chiêm ngưỡng hình ảnh diễn tả thật đẹp về Chúa Giêsu: Ngài luôn tìm cho chiên có được đồng cỏ xanh tươi : đồng là đồng cỏ tươi, Chúa chiên cho tôi nghỉ ngơi, nghỉ ngơi bên dòng suối mát… Còn hơn thế nữa Chúa Chiên còn luôn sẵn sằng bảo vệ, sẵn sàng chết để cho “chiên được sống và sống dồi dào” (Ga 10, 10).

Hình ảnh đẹp về Ngài, Giáo hội lại cho ta biết cụ thể cách thức Ngài chăm lo cho ta bằng thứ lương thực nào. Lương thực của Ngài là : “Ai ăn thịt Ta không hề phải đói, ai uống Máu ta, chẳng khát bao giờ” (Ga 6, 34).

 

Mọi người luôn được mời gọi đến và ở trong Ngài. Và qua Ngài, ta được trở nên giống Ngài. Theo Ngài ta được thỏa mãn mọi nhu cầu, mọi khát vọng, mọi ước mơ. Duy chỉ mình Ngài mới là thứ bánh giúp ta không hề phải đói. Duy chỉ mình Ngài mới là thứ nước giúp ta khỏi khát.

Qua các trình thuật của Phúc âm, ta biết có nhiều người theo Ngài, và đã được no thoả. Ví dụ :

 

- Với những người theo Ngài trong sa mạc ba ngày, họ đói, Ngài đã cho họ bánh tự nhiên thỏa mãn cơn đói thể xác.

- Với người cùi bị mọi người ghê tởm lánh xa, Ngài đã cho anh bánh chữa lành cơn bệnh.

 

- Với người phụ nữ nhiều chồng bên bờ giếng Giacóp, Ngài đã cho chị thứ bánh nhân ái và cảm thông làm thỏa mãn cơn đói muốn được chấp nhận.

- Với những người tội lỗi như người phụ nữ bị bắt quả tang vì tội ngoại tình, lẽ ra bị ném đá, thì Ngài lại ban bánh của thứ tha. “Chị hãy đi và đừng phạm tội nữa” (Ga 8, 11).

 

- Với những người bị xã hội ruồng bỏ, Ngài cùng ăn với họ và ban cho họ bánh cảm thông để thỏa mãn cơn đói muốn được người ta nhìn nhận phẩm giá của mình.

- Với người mẹ thành Naim đang đi chôn đứa con độc nhất của mình, và với Matta, Maria đang khóc vì Ladarô mới chết (x. Ga 11), Ngài ban bánh sự sống cho người thân của họ sống lại.

 

- Với người thu thuế Giakêu bấy lâu nay đã quen ăn cắp phần bánh của người nghèo (x. Lc 19, 1-10), Ngài đến nhà và ăn cùng bàn với ông, ban cho ông bánh thứ bánh công bằng và chia sẻ, để đời sống ông tốt đẹp hơn.

- Với tên trộm bên phải thập giá Ngài (x. Lc 23, 43), Ngài ban cho bánh hòa giải và một chỗ trên bàn tiệc thiên quốc.

 

Điều quan trọng nhất là đến và hưởng Lương Thực Hằng Sống Ngài này. Đó chính là thân thể Ngài. Nhiều người biết vậy, nhưng thực tế lại khác, đã có rất nhiều người không đón nhận, họ từ chối Thịt máu Ngài.

- Là chàng thanh niên giàu có buồn bã bỏ đi khi Ngài khuyên anh từ bỏ tài sản và đi theo Ngài.

 

- Là những người biệt phái và luật sĩ nhiều lần cố tình không muốn hiểu Tin Mừng của Ngài.

- Là dân thành Giêrusalem đã khiến Ngài phải khóc vì họ không đón nhận bình an Ngài mang tới.

 

- Là Philatô, ông đã mỉa mai khi Ngài xưng mình là chứng nhân của Sự Thật. “Sự Thật là cái gì” (Ga 18, 38).

- Là những người Dothái, họ tranh luận sôi nổi với nhau: "Làm sao ông này có thể cho chúng ta ăn thịt ông ta được ?" (Ga 6, 52).

 

Mẩu truyện

Một người hỏi : "Làm thế nào mà bánh và rượu trở nên thịt và máu Chúa Giêsu được ?". Linh mục trả lời : Chẳng khó gì. Anh cũng biến đổi thức ăn thành thịt và máu. Sao Chúa lại không làm được.

 

Anh hỏi tiếp: "Bằng cách nào mà Chúa Giêsu ngự trọn vẹn trong tấm bánh nhỏ như vậy ?"

Chẳng khó gì. Quang cảnh bao la cũng đang ở trước và trong con mắt nhỏ bé của bạn.

 

Anh vẫn hỏi : "Làm sao Chúa Giêsu có thể hiện diện ở tất cả các nhà thờ cùng một lúc ?"

Linh mục cầm chiếc gương, đập bể nát, rồi cho anh nhìn vào và nói : "Chỉ có một mình anh nhưng bây giờ anh có thể nhìn thấy mặt mình được phản chiếu trong mỗi mảnh gương vỡ này cùng một lúc".

 

Ví dụ trên phần nào diễn tả về một Thiên Chúa hằng sống. Đấng vô cùng lớn lao và vĩ đại, vô cùng thông suốt và khôn ngoan; vô cùng thánh thiện và đơn sơ, vô cùng khiêm hạ ngự trong tấm bánh nhỏ bé. Một Thiên Chúa vô cùng quyền năng lại chấp nhận hiện diện một cách mạo hiểm và nguy hiểm trong tấm bánh mà rất có thể bị bỏ rơi, bị hất hủi, bị từ chối, bị chà đạp bất cứ lúc nào.

Một Thiên Chúa yêu thương và hy sinh đến chết để cho con người được sống, mà giờ đây lại đang khẩn nài rên siết, đang van xin một chút tình, một chút chia sẻ về cơm bánh, nước uống, về áo mặc, về tinh thần, về trí thức.

 

Ngài cần một chút chia sẻ và cảm thông với khát vọng của một Thiên Chúa làm người. Vậy, Ngài ở đâu ?

Không đâu xa, đang ngự trong nhà tạm.

 

Không đâu xa, đang diện diện trong hình bánh.

Không đâu xa, đang diện diện trong hình rượu.

 

Không đâu xa, đó là tất cả mọi người, những người ta gặp gỡ.

Khi đói và khát, ta mới thấy cần đến lương thực để nuôi sống thể xác.

 

Linh hồn ta cũng đang đói, đang khát, không phải thứ lương thực chóng qua, như Manna trong sa mạc mà cha ông chúng ta đã ăn và đã chết, nhưng là lương thực bởi trời. Lương thực ấy chính là “Thịt và Máu Đức Kitô”. Bất cứ thời nào và với ai, có đói, biết khát và tìm đến với lương thực hằng sống này, người ấy mới được no thoả, an vui. “Ai ăn bánh này thì được sống đời đời” (Ga 6,54).

Lạy Chúa Giêsu Thánh thể, cảm tạ Chúa đã lập Bí tích Thánh thể làm của ăn thiêng liêng cho loài người. Xin tha thứ những lần con rước lễ một cách máy móc, tỏ thái độ và cử chỉ bất kính với Ngài. Xin làm mới lại đức tin của con vào sự hiện diện thực sự của Ngài trong Bí tích Thánh thể. Xin đến ngự trong tâm hồn, nuôi dưỡng và ban sự sống thiêng liêng cho chúng con. Amen.

 

Thanh Thanh