Home
Printer-friendly versionSend by email
-A A +A

Làm sao định nghĩ được hai chữ tình yêu?

Tác giả: 
Maria Túc Lynh

LÀM SAO ĐỊNH NGHĨA ĐƯỢC HAI CHỮ “TÌNH YÊU”?

 

“….Con quỳ lạy Chúa trên trời, xin cho con yêu được (mãi mãi) người con cưới…” Tôi xin phép được đổi lời trong một bài hát mà tôi có lần nghe : “…Con quỳ lạy Chúa trên trời, xin cho con lấy được người con yêu…” Vì theo tôi, từ giai đoạn yêu đến cưới là một hành trình vừa ngắn nhưng cũng vừa dài.

 

 

Sống trong đời, khi con người ta bắt đầu làm việc gì hay trong vấn đề tình cảm cũng vậy, luôn có một sự khởi đầu thật nhẹ nhàng và dễ thương. Đồng thời, cái được gọi là ban đầu hay bắt đầu thì luôn nồng nàn và thật trọn vẹn.

 

Đối với những người yêu nhau, thuở ban đầu mới đẹp làm sao! Cảm giác đó luôn thôi thúc hai người  phải nghĩ về nhau trong bất cứ trong hoàn cảnh nào. Nó luôn làm cho ta phải tìm mọi cách, tranh thủ mọi điều kiện để được thấy mặt nhau và cận kề bên nhau thì mới thỏa lòng.

 

 

Tôi đã từng chứng kiến và cũng trải qua cảm giác đó…  Tôi thật hạnh phúc và luôn cảm thấy mình như được nạp thêm năng lượng, mỗi khi ở bên cạnh và tâm sự với người tôi yêu.

 

Chiều nay, lại một lần nữa, tôi được tham dự Thánh Lễ về tình yêu. Đây là lần thứ ba từ ngày tôi trở thành một Kitô hữu, nhưng tôi vẫn thấy xao xuyến và tự hỏi lòng mình, tôi đã có đủ trí khôn để hiểu biết rõ về loại tình yêu chân chính, tình yêu đúng nghĩa chưa… Vì đã bao lần, tôi cảm thấy mình cô đơn, lạc lỏng, rồi hờ hững với Người tôi đã chọn.

 

Lần đầu, cũng ở nơi Giáo Xứ Ba Chuông này, tôi đã được tham dự Thánh Lễ do Đức Cha giảng. Hôm đó, Đức Cha đã nói về tình yêu rất nhiều, mà biểu tượng đặc trưng là chiếc nhẫn. Nói đến chiếc nhẫn, ai cũng biết rằng, nó là một vòng tròn không điểm nối, không ai có thể biết được đâu là điểm bắt đầu và điểm cuối cùng. Chiếc nhẫn luôn được người ta xem đó là một tình yêu trọn vẹn, một tình yêu tròn đầy không biết ranh giới, không có điểm dừng, không có kết thúc… Đặc biệt hơn, với loại nhẫn tình yêu này, cả người trao và người nhận không hề để ý tới giá trị vật chất, mà chỉ hướng đến giá trị thiêng liêng của tình yêu thật sự, cũng như sự chân tình của tấm lòng. Chỉ với suy nghĩ như vậy, người ta mới hiểu biết trọn  vẹn ý nghĩa của tình yêu.

 

Lần thứ hai, tôi được tham dự Thánh Lễ tĩnh tâm ở Bình Giã. Trong Thánh Lễ, vị chủ tế cũng giảng về tình yêu, nhưng gần như ngài chỉ cố tình nhắc nhớ mọi người về thái độ và mức độ tình cảm của những người đã từng yêu nhau nồng thắm. Tại sao Người Yêu của ta vẫn một lòng chung thủy, mà ta lại hờ hững? Người mà đã bao lần khiến cho nhân loại thao thức không yên, bao lần trái tim họ thổn thức khi vắng Người Yêu… Vậy mà đôi khi, chỉ do trục trặc vì những gia vị của cuộc đời thì người ta lại xao lòng, lại vội vàng rũ bỏ những giây phút êm đềm và thân ái bên nhau, rồi hững hờ, xem tình yêu chân thành ấy không còn quan trọng và cần thiết nữa trong cuộc đời mình.

 

Chiều nay, lại một lần nữa, tôi được nghe chia sẻ về tình yêu trong một Thánh Lễ ở Giáo Xứ Ba Chuông. Tâm tình chia sẻ cũng như lời khuyên của vị linh mục về tình yêu thật thú vị. Ngài nêu lên việc con người hợp tác, chung tay gánh vác, chia sẻ và hy sinh bản thân để có thể sống trọn vẹn và đúng nghĩa hai chữ “tình yêu”. Trong bài giảng, ngài có dùng một câu nói, mà theo tôi, thật dễ thương và ý nghĩa! Ai cũng thường xin Chúa, xin ơn trên cho con lấy được người mình yêu; nhưng khi lấy được rồi, liệu họ có còn yêu được người mình đã lấy, người mình đã quyết định chọn để gắn kết cuộc đời như lời mình cầu xin không? Và kết thúc bài giảng, ngài khuyên mọi người hãy nhận thức và chịu trách nhiệm về những gì mình đã cầu xin, đã hứa ngày nào khi mối tình còn nồng thắm…

 

Trên đây là những phát hiện mới của tôi – một tân tòng vừa được hai tuổi, mười hai ngày. Vì là một tân tòng, nên đối với tôi, đạo Công Giáo còn rất nhiều điều để tôi tìm hiểu, nhận biết và hòa mình theo dòng chảy yêu thương của nguồn suối tình yêu.

 

Theo tôi, có lẽ người ta chỉ cảm nhận hết ý nghĩa của hai từ “tình yêu”, khi xác tín rằng, tình yêu lớn hơn hết được bắt nguồn từ một ông vua trên tất cả các vua, của một vị Chúa tể nhân loại dám từ bỏ, dám hy sinh tâm hồn cũng như thân xác cho tất cả mọi người. Không biết tôi có nói quá không, nhưng tôi thật sự ngưỡng mộ và thần tượng người nào dám sống cho tình yêu, dù có bị người khác cho là điên dại hay ngu khờ…

 

Ngày trước, tôi cũng tự cho là mình đã nhận thức rất rõ về tình yêu. Tôi đã từng tự lựa chọn và quyết định người yêu cho cuộc đời mình. Và tôi cũng đã từng thất bại trong tình yêu, dù tôi đã làm tất cả để người yêu mình được vui và hạnh phúc. Nhưng thời gian đó, vì tôi chưa có được diễm phúc biết về Đức Kitô, nên tôi tự trói mình vào những sợi dây đau khổ. Rồi một lần may mắn duy nhất trong đời, tôi có cơ hội chọn lựa một tình yêu chân chính cho đời mình, đúng vào lúc tôi đang mất mát rất nhiều, đó là Chúa Giêsu. Chính Người Yêu này đã bù đắp và mang lại tất cả cho tôi, thậm chí tôi còn được nhiều hơn những thứ tôi đã mất, và giúp tôi nhận biết được, thế nào là tình yêu chân chính. Người đã dạy tôi hiểu rằng, tình yêu thật sự là phải để cho đối tác được tự do làm những điều họ thích, như Người đã đối với tôi. Người chỉ rõ cho tôi thấy, tôi có thể sai lầm, nếu luôn nghĩ  mình làm thế này thì tốt cho người ta . Vì thật ra, đó chỉ là một thứ tình yêu vị kỷ, tình yêu một chiều, mà phần lớn chỉ là để thỏa mãn chính  mình, chứ không nghĩ đến cảm nhận của đối tác.

 

Người yêu tôi, Chúa của tôi đã yêu chiều tôi quá đỗi, vậy mà có lúc tôi đã hờ hững với Người. Tôi vốn yêu thích những cuộc hẹn hò gặp gỡ Người, nhưng cũng có khi tôi thấy hầu như mình chỉ đến gặp Người vì bổn phận. Tâm trạng tôi lúc đó giống như là  “đi thì không nỡ, mà ở cũng không đành”,  làm cho tôi chẳng thấy chút hứng thú nào, thậm chí còn buồn ngủ nữa… Gần đây nhất là tôi cũng đã giận dỗi, không thèm trò chuyện, không thèm  tới gặp Người vì tôi cảm thấy mình "bị ép" quá đáng.

 

Tôi đã rơi vào tình trạng đó vài lần, và bây giờ, tôi được Người Yêu tôi nhắc nhở qua bài giảng về tâm trạng và thái độ của thuở ban đầu yêu thương nồng thắm. Cũng nhờ lời nhắc nhở này, tôi lại chợt nhớ tới vòng tròn tình yêu tròn đầy của Người đã dành cho tôi. Tôi tin là Tình Yêu này dành cho tôi muôn đời không có điểm dừng.

Cuối cùng, lại thêm một lần nữa, tôi được khuyên dạy cách sống làm sao để đón nhận và hưởng hạnh phúc bền vững trong tình yêu. Một điều rất đặc biệt trong những bài giảng, bài chia sẻ của quý cha là, để có được niềm vui trọn vẹn trong tình yêu thì người được nhận buộc phải nhờ đến một “Bà mai”, “Nhà tư vấn tình yêu”, “Nhà trung gian”… luôn tận tình, chu đáo và tâm lý. Đó là Đức Maria. Mẹ không những lo cho tất cả ai cậy nhờ về vấn đề tinh thần, mà còn quan tâm cả tới đời sống vật chất, dù rất nhỏ nhặt, của người ấy. Khi có Mẹ bên mình,  ta sẽ chiếm được ưu thế trong trái tim Chúa Giêsu, và  luôn được bảo vệ, chăm sóc một cách tuyệt vời nhất. Ở Mẹ Maria, tôi còn cảm nhận hai tính chất rất rõ rệt là thân tình và chu đáo.

 

Ở bài viết này, tôi chỉ xin chân thành chia sẻ với quý vị, đặc biệt là những quý vị chưa thuộc về Đạo Công Giáo, hiểu thêm vì sao người Công Giáo luôn gọi Thiên Chúa là Tình Yêu. Tình yêu của đạo Công Giáo là thứ tình yêu luôn biết quên mình để tìm tiếng nói chung giữa mọi người, là luôn luôn phải tương kính như tân, là luôn thủy chung trong đau thương...

 

Là một tân tòng còn non yếu, nên tôi chỉ biết chia sẻ những suy nghĩ đơn sơ như thế. Tôi rất mong được những tiền bối, đàn anh, đàn chị đã trưởng thành hướng dẫn và dạy dỗ thêm những điều tôi còn thiếu sót. Tôi cũng cầu mong cho tất cả quý vị là Kitô hữu hãy nhớ rằng, chúng ta phải làm sao đừng để những biến cố, những trắc trở của cuộc sống khiến ta quên lãnh hay thờ ơ, lãnh đạm với Người đã luôn mong chờ đón nhận những tâm tình yêu thương của chúng ta.

 

Nhân đây, tôi cũng xin quý vị cho tôi cũng như những tân tòng thêm một lời cầu nguyện, để ngày càng nhận biết và sống tốt hơn, cho xứng đáng với tình yêu của Thiên Chúa và của những người xung quanh đã dành cho chúng tôi.

 

Để cho bài viết được trọn vẹn và rõ nghĩa hơn, tôi xin được trích trong Kinh Thánh câu của Thánh Gioan: “…Thiên Chúa là Tình Yêu…”  (1 Ga 4,7). (Và) Chỉ có Tình Yêu này mới bền vững đời đời và nâng con người lên một cấp bậc đúng nghĩa.

 

“…Không có tình thương nào cao cả hơn tình thương của người dám hy sinh tính mạng vì bạn hữu của mình…” (Ga 15,13).

Thêm nữa, nếu để ý một chút, những người biết Kinh Thánh còn có thêm một ưu đãi rất quan trọng của Đấng Tối Cao. Đó là “…Cho đến nay, anh em đã chẳng xin gì nhân danh Thầy. Cứ xin đi, anh  em sẽ được, để niềm vui của anh  em nên trọn vẹn…” (Ga 16,24). 

 

Tôi đã xin và đã được, vì thế, tôi rất mong tất cả mọi người cứ xin tình yêu Chúa Cha qua Đức Giêsu. Tôi tin rằng, cho dù là tình yêu đôi lứa hay tình yêu duy nhất với Thiên Chúa, quý vị cũng sẽ được thỏa lòng. Dễ thương nhất là tình yêu lứa đôi, một khi ta có Chúa thì ta cứ yên tâm sống trọn con đường tình Chúa chọn cho ta. Chắc chắn, đó chỉ là những gì tốt đẹp nhất.

 

Tôi chân thành cám ơn quý vị đã dành thời gian quý báu để đọc và đồng cảm với tôi.

Xin Chúa và Mẹ Maria luôn đồng hành và giữ gìn mãi mãi ngọn lửa tình yêu Thiên Chúa trong chúng con.

 

Sàigon, ngày 20 tháng 02 năm 2013

Maria Túc Lynh