CON AI NGOAN NHẤT
Con cáo, chó sói và gấu đen cùng ở trong một khu rừng, mỗi ngày chúng đều nói chuyện phiếm ngay trước cổng nhà, trong lúc trò chyện thì nói đến con cái của mình nhiều nhất.
Con cáo bố nói: “Con gái tôi vừa đẹp vừa dễ thương, khiến cho nhiều người khác ưa thích”.
Chó sói bố lên tiếng: “Con trai tôi vừa thông minh vừa dũng cảm, rất oai phong”.
Gấu đen bố thì yên lặng nghe con cáo và chó sói đối thoại cho đến khi mọi người đều thấy mệt. Chúng cảm thấy đói, và hy vọng các con của mình đem chút thức ăn về.
Trước tiên, con cáo con trở về, nhưng nó đã ăn no nên về tay không, chỉ chú ý đến việc chải lông da, mà không chú ý đến bố mình đang đói.
Tiếp đến, chó sói con cũng về, chó sói bố nói: “Này con, con có giúp bố đem về chút thức ăn gì không ?” Chó sói con làm bộ không nghe, hát nghêu ngao mà đi.
Cuối cùng, gấu con trở về, nó mang cho bố nó bắp ngô và những con cá nhỏ, để bố mình ăn được no.
Lúc này, mọi người đều nhìn rõ con ai là ngoan nhất.
[sưu tầm]
Câu truyện Thánh kinh
Một người kia có hai con trai. Ông ta đến nói với người thứ nhất: Này con, hôm nay con hãy đi làm vườn nho. Nó đáp : "Con không muốn đâu !" Nhưng sau đó, nó hối hận, nên lại đi.
Ông gặp người thứ hai, và cũng bảo như vậy. Nó đáp : Thưa ngài, con đây! nhưng rồi lại không đi.
Vậy trong hai người con đó, ai đã thi hành ý muốn của người cha?
Họ trả lời: Người thứ nhất. Đức Giêsu nói với họ: những người thu thuế và những cô gái điếm vào Nước Thiên Chúa trước các ông. Ông Gioan đến chỉ đường công chính cho các ông, mà các ông không tin; còn những người thu thuế và những cô gái điếm lại tin. (Mt 21,28-32).
Nhìn vào cảnh sống của các gia đình, ta thấy
Có những người con thật tốt lành, đáng kính phục. Đi đâu cũng nhớ về gia đình, nghĩ đến cái khổ cực và tình cảm của cha mẹ, anh em. Rồi có ăn sài điều chi thì cũng nhớ dành phần ngon nhất, giá trị nhất đưa về cho cha mẹ. Còn luôn sẵn sàng chịu vất vả để cha mẹ đỡ cực nhọc, bớt lao lực, hao mòn sinh lực.
Tinh thần này cần được cổ võ và nhân rộng ra thật nhiều.
Rồi có những người con, miệng lúc nào cũng ngon ngọt với cha mẹ, nhưng lại không hề đếm xỉa đến cái già nua, bệnh tật, khổ đau, buồn phiền, lo toan của các ngài. Càng không giúp đỡ để cha mẹ bớt gánh nặng lo toan, dù họ rất sung sướng. Cha mẹ thì ăn mắm ăn rau để dành dụm cho con, còn con thì ăn sài hoang phí mà chẳng cho mẹ cha được tô cháo lót lòng.
Tinh thần này phải nghiêm túc khiển trách để sửa sai.
Lại có những người con đã không chia sẻ với cha mẹ, không được lời động viên an ủi, còn nặng lời, hất hủi, tỏ vẻ khinh khi, coi thường ra mặt, còn coi cha mẹ là gánh nặng, là cái gai, xấu hổ với chúng bạn nữa. Rồi chỉ biết tích góp cho mình, luôn tìm cách bòn rút tiền bạc của cha mẹ, mặc cho cha mẹ khổ cực từng ngày phải lo cho gia đình và các anh em khác nữa.
Tinh thần thật đáng lên án, cần phải được nghiêm trị thích đáng để làm gương.
Vậy thì ai tốt ai xấu, ai thật ai giả, con ai ngoan hơn?
Thanh Thanh