THỎ và NGƯỜI
Một con thỏ đi trong khu vườn rồi rơi xuống giếng. Người làm vườn biết giếng thì khô nên không còn ích lợi, còn thỏ lại già cũng chẳng ăn thua gì, nên đào đất lấp giếng và chôn sống luôn thỏ. Lạ thay, ông lấp nhiều đất xuống mà thấy con thỏ vẫn sống, lại đứng gần miệng giếng nữa. Nhìn kỹ, ông biết rằng, cứ mỗi lẫn liệng đất xuống, thì con thỏ lại lách, né sang một góc, rồi giũ đất rơi trên đầu, trên mình nó xuống và đứng lên lớp đất vừa rớt xuống. Chẳng mấy chốc nó lên tới miệng giếng và thoát chết.
(sưu tầm)
……….…
Đời người cũng thế. Có nhiều thứ áp lực: nhiều hiểu lầm, nghi ngờ; nhiều xuyên tạc, dựng chuyện; nhiều khống chế, chế tài; nhiều bách hại, trắc trở; nhiều gian nan, cay đắng; nhiều khinh dể, coi thường; nhiều vu oan, kết án; nhiều bất công, gian lận; nhiều gian ngoa, độc ác; nhiều bất trung, lừa dối; nhiều và rất nhiều thứ đổ lên đầu ta. Từ phía xã hội, giáo hội, rồi đến gia đình, vợ chồng, con cháu, xóm làng, đồng nghiệp, và cả sự dữ nữa.
Nếu chỉ nghĩ và biết được có thế thì ta sẽ cảm thấy đời người ảm đảm, thân phận hẩm hiu, lý tưởng mù mịt, tương lai mong manh, niềm tin yếu ớt, đời người bạc bẽo, cuộc sống bất ổn, đời này vô giá, đời sau khó tin. Và ta sẽ chẳng còn hứng thứ, không còn sức mạnh, càng không có đủ nghị lực để vượt khó, vươn lên.
Hãy nhìn vào con thỏ già mà bắt chước. Muốn vượt qua khó khăn, muốn chiến thắng, trước tiên cần phải sống, phải tồn tại.
Như hoa lá cỏ cây hướng về mặt trời thế nào thì con người cũng phải hướng về Đấng toàn năng như vậy. Con thỏ biết khéo léo để thoát chết, chẳng lẽ ta không hơn nó sao, khi khôn ngoan, hiên ngang tiến bước vào đời, đi ngang qua mọi thứ đau khổ bất lợi, đi ngang qua chứ không dừng lại.
Nếu ta biết giải phóng trái tim hỏi hận thù,
Nếu ta biết thanh tẩy trí óc khỏi ưu phiền,
Nếu ta biết sống đơn sơ, chân thành,
Nếu ta biết hào phóng cho đi thật nhiều,
Nếu ta biết giũ bỏ lại tất cả mọi thứ áp lực, mọi thứ nghịch lý của cuộc đời,
Nếu ta biết sống khiêm tốn, kiên trì và nhẫn nại, chắc chắn ta không những chỉ tồn tại, mà còn sống tốt, sống vui, sống khoẻ nữa.
Thời gian là ân sủng, và ân sủng cũng chính là thời gian. Suy nghĩ chút thôi cũng nhận ra rằng: thời gian đau khổ, bất hạnh, chuỗi móc xích của nghịch lý mà ta cho là nhiều ấy, thì cũng chẳng thấm vào đâu với cả bầu trời ân sủng được.
Tình yêu, sự sống, ân phúc, niềm vui, an bình, chia sẻ, nâng đỡ, tha thứ, bao dung, quảng đại bao giờ cũng nhiều hơn mọi thứ khổ đau, bất trắc.
Thiên Chúa muốn cho ta biết được giá trị đích thực của cuộc sống, hưởng được tình yêu ngọt ngào như thế nào. Nến những tiêu cực của cuộc đời chỉ là chút mắm muối làm cho món ăn thêm ngon. Nước mắt và đau khổ chỉ là thứ trang sức của hạnh phúc làm cho tình yêu thêm đẹp thôi.
Xét cho cùng đó cũng chỉ là những thử thách ngắn hạn để thanh luyện cho ta được tinh tuyền, được xứng đáng đón nhận chân lý bởi trời, nhận lãnh được hạnh phúc đích thực, hưởng được tình yêu và sự sống vĩnh cửu mà thôi.
Tạ ơn Chúa. Amen.
Thanh Thanh