THINH LẶNG, AN TOÀN
Phút suy tư
THINH LẶNG, AN TOÀN
Đi trên các chuyến bay quốc nội hay quốc tế, hành khách phải tuân thủ một số quy định của ngành hàng không như: không đem theo vũ khí, các chất gây cháy, nổ, không hút thuốc, không dùng điện thoại di động hay các thiết bị điện tử khác… vì lý do an toàn. Suy nghĩ, tôi chợt nhận ra một vấn đề khác, đó là: thinh lặng, cũng vì lý do an toàn.
Thinh lặng, an toàn thân xác
Thỉnh thoảng ta được nghe: “cẩn thận giữ mồm giữ miệng, kẻo ở tù đó”.
Nói, ta có thể nói đủ mọi vấn đề trong cuộc sống: từ khoa học đến kinh tế, giáo dục… và chắc chắn sẽ mang lại cho ta kết quả hoặc tốt hoặc xấu. Thế nhưng, có phải nói lúc nào cũng an toàn, dù đó là sự thật. Nói thế không có nghĩa là chỉ biết im lặng, nhưng là lên tiếng lúc nào, ra sao và với ai, nội dung có phù hợp không.
Thử hởi, cứ nói những gì liên quan đến lãnh vực chính trị, đấu tranh cách mạng, đến quan điểm không thuộc lãnh vực của mình, cho dù đó là sự thật, thì nhiều khi lời ấy cũng chỉ làm cho danh sách những người “trong trại” nối dài mà thôi. Hoặc, nói về chuyện người khác một cách mạnh mẽ, xác tín, trong khi chỉ dựa vào một vài dữ kiện thôi, thì biết đâu ta lại ở trong bệnh viện thì sao…
Mẩu truyện châm biếm để bảo vệ răng miệng như sau:
Bác sĩ khuyên những cách sau đây để bảo vệ răng miệng chắc khoẻ.
- Hãy đánh răng mỗi ngày 3 lần: sáng trưa, tối.
- Hãy đi khám nha khoa một năm 2 lần.
- Hãy cẩn thận, đừng chuyện gì cũng xía miệng vào.
Hãy nhớ, miệng lưỡi là cửa của hoạ phúc
Thinh lặng, an toàn uy tín, danh dự
Để ý những người tự ti mặc cảm, những người say rượu thì sẽ rõ: họ phát biểu, đôi khi dùng đủ phương cách để thuyết phục người nghe tin lời họ nói là đúng, đáng tin nhất. Họ nói đủ vấn đề, liên quan đến nhiều người. Nhưng có mấy người đã tin vào lời họ. Hoặc có những người, cho dù lớn, nhưng hình như họ mới chỉ có học nói chứ chưa học nghe, nên họ thích nói, nói như cái máy, chuyện gì họ cũng xen vào được, họ đáng được cấp cho danh hiệu “mỏ vàng”; nói như những người say và khi càng nói, lại càng khiến cho người khác nghi ngờ, người khác đôi khi còn tránh xa, vì những lời ấy không đáng tin, bởi không do một người có uy tín, có tư cách nói…
Thinh lặng, an toàn phần rỗi linh hồn
Thinh lặng là đồng ý, người ta thường nói thế. Vậy thinh lặng trước điều xấu có phải là là đồng ý! Không hẳn thế, thinh lặng không có nghĩa là làm ngơ, đồng loã, ít là theo suy nghĩ của tôi.
Ví dụ như Đức Mẹ và thánh Giuse, có ai nói là các ngài không hề có những cám dỗ. Thế kết quả ra sao? Các ngài cũng đã thinh lặng đấy chứ - thinh lặng và suy gẫm trong lòng. Chắc chắn các ngài cũng phải đấu tranh tư tưởng, đấu tranh với chính mình để từ chối cách dứt khoát và kiên quyết với những gì làm cản trở việc thực thi Thánh Ý.
Vấn đề chính không phải là nói, hay không nói, nhưng là có sự chọn lựa khôn ngoan. Biết thinh lặng lúc nào, nơi nào, vấn đề gì, với ai.
Ta cũng có thể noi gương các ngài trong việc thinh lặng và gẫm suy trong lòng với thái độ phó thác để có một sự chọn lựa thích hợp với Thánh Ý trong các quyết định của cuộc sống.
Hãy nhớ, người cần nói mà không nói thì mất người, vấn đề không đáng nói mà nói thì mất lời.
Thanh Thanh