Home
Printer-friendly versionSend by email
-A A +A

Chuyện ly hôn : có cần đưa lên mặt báo ?

Tác giả: 
Người Giồng Trôm

CHUYỆN LY HÔN : CÓ CẦN ĐƯA LÊN MẶT BÁO ?

 

          Ai nào đó khi bước vào đời sống hôn nhân và nhất là khi đặt bút ký vào tờ giấy hôn ước thì chả bao giờ mong có ngày ly tán. Đơn giản, đã là người, chả có ai điên dại để nghĩ đến ngày phải ly hôn.

 

          Hôn nhân là một định chế bền vững và với người Kitô giáo thì hôn nhân được nâng lên hàng bí tích. Chính vì thế với người Kitô giáo thì hôn nhân trân quý lắm, bảo ngọc lắm và mãi mãi không bao giờ được chia ly. Thế nhưng mà, có thể theo xu hướng của thời đại, theo cung cách sống chồng chúa vợ tôi, theo cái cảm tính tự nhiên và cái tôi của mình quá lớn để rồi ly tách.

 

          Hậu quả bi đát nhất của những cuộc hôn nhân tan vỡ đó chính là hoa quả của tình yêu chính là những đứa con. Chả có đứa con nào muốn mất cha hay xa lìa mẹ. Chỉ vào thế chẳng đặng đừng và không lối thoát khi chúng nhìn cha mẹ chúng dừng cuộc chơi cũ mà lao vào cuộc chơi mới. Thậm tệ hơn là cha hoặc mẹ chúng phủi tay trách nhiệm của đấng bậc vợ chồng dù họ đã một thời đầu ấp tay gối.

 

          Thiêng liêng lắm, tuyệt vời lắm và có những cặp đôi xem ra hoàn hảo nhưng rồi mươi, mười lăm năm sau hay chỉ dăm ba tháng bỗng dưng họ trở thành cặp đôi ... hoàn cảnh.

 

          Đã gọi là hoàn cảnh, tưởng nghĩ không cần thiết phải tung hô cho mọi người biết và nhất là đưa lên mặt báo.

 

          Dù họ là ai, dù họ ở vị thế nào nhưng nếu chẳng may âm thầm ra đi thì chả có ai biết được. Thế nhưng mà đáng tiếc thay có những người tạm gọi là trí thức nhưng khi tan vỡ là không hề giấu diếm cho báo giới bất cứ điều gì gọi là thầm kín riêng tư. Lẽ ra những chuyện đau buồn cá nhân đó họ nên giữ trong lòng như kỷ niệm chôn giấu của cuộc đời.

 

          Thời gian qua và gần đây, báo giới lại moi thông tin từ những cặp đôi ... hoàn cảnh. Thật sự với tôi, lướt qua cái tiêu đề là thấy ngán rồi bởi đơn giản họ lại câu like, câu view cho những chuyển đắng lòng đó.

 

          Có đẹp đẽ gì đâu khi đưa đời tư của mình cho người khác săm soi xỉa xói ?

 

          Bản thân gia đình của những người có hoàn cảnh đó còn chưa an ủi hay khuyên nhủ được họ. Vậy mình là ai mà mình phải xen vào những chuyện như thế ?

 

          Cạnh những chuyện đó, tôi trộm nghĩ truyền thông bây giờ là như thế sao ? Hết những chuyện đẹp để đăng sao lại cứ câu tít với những câu chuyện chả ra làm sao như thế ! Có thể nói rằng đến giờ chả còn gì để mà trèo vào để đọc nữa vì lẽ những câu chuyện, những vấn đề mà người ta đu đưa trên mạng xem ra nhảm nhí.

 

          Lạng qua một vòng các trang mạng, mọi người thật dễ tìm thấy nào là người mẫu nọ cho con bú, nào là diễn viên kia có bầu ... Tại sao người ta không tìm để đăng những mẫu gương sống, những nhân cách tốt để cho mọi người nhìn vào mà cố gắng vươn lên.

 

          Trở lại vấn đề của những câu chuyện ly hôn. Có cần thiết để đưa những chuyện hết sức cá nhân đó cho mọi người xem thấy không nhỉ ? Có đẹp mặt khi mọi người và nhất là quan viên hai họ hay MC trong đám cưới không nhỉ ? Có nhớ lại những ngày đầu bên nhau và nhất là trong một đám cưới đốt tiền không thương tiếc không nhỉ ?

 

          Tình yêu, tình bạn, tình người, tình bằng hữu, tình bà con lối xóm ... xem ra thật nồng ấm và thiêng liêng. Thế cho nên rất cần để trân giữ chứ không như ai kia vẫn ngêu ngao lời hát : Mỗi khi chiều về em ngồi hát bên dòng sông, dòng sông xưa nơi đất khách quê người vì từng chiều em hát ... tình yêu đến em không mong đợi gì, tình yêu đi em không hề hối tiếc.

 

          Đã là người mà, cần lắm trân giữ những tấm lòng đã đến và đã sống thật với nhau. Để bền lâu thì 2 bên phải trân giữ chứ 1 người giữ mãi cũng chẳng xong. Đã yêu nhau thì đến với nhau và ở với nhau mãi mãi chứ xin đừng chớ chia lìa. Và giả như không còn giải pháp thì đừng bao giờ đưa lên mặt báo người ơi. Người ta xem xong thường người ta mai mỉa chứ chẳng hề nuối tiếc dùm đâu ạ.