Home
Printer-friendly versionSend by email
-A A +A

Tống Cựu Nghinh Tân

Tác giả: 
JM. Lam Thy ĐVD.

 

TỐNG CỰU NGHINH TÂN

 

TÂN XUÂN KÍNH CHÚC  (         )

MINH NIÊN CUNG HY  (          )

+ TIỄN TÂN MÃO VỚI TÂM TÌNH SÁM HỐI +

+ ĐÓN NHÂM THÌN CÙNG QUYẾT CHÍ CANH TÂN +

 

Trong khổ thơ đầu tiên của bài thơ “Đà Lạt Trăng Mờ”, Hàn Mạc Tử đã viết những câu thơ thật truyền cảm, nhẹ nhàng như đưa hồn con người vào chốn linh thiêng, huyền diệu: ”Đây phút thiêng liêng đã khởi đầu. Trời mơ trong cảnh thực huyền mơ! Trăng sao đắm đuối trong sương nhạt. Như đón từ xa một ý thơ“. Cảnh đêm nơi xứ sương mù thật huyền ảo và đầy thi vị, đã khiến cảm xúc nhà thơ trào dâng không gì kềm giữ nổi. Thi cảm mãnh liệt đến nỗi đã khiến ông không lưu ý đến vần mà luật thơ thất ngôn thường bó buộc (câu đầu là vần ÂU – “khởi đầu” – nhưng câu 2 và 4 lại dùng vân Ơ – “huyền mơ”, “ý thơ”). Điều này lại càng chứng tó cảnh thiên nhiên hoà điệu cùng tâm tư nhà thơ tưởng chừng muốn làm cho nhà thơ “hồn trào ra đầu ngọn but” như ở một bài khác thi sĩ đã diễn tả (“Ta muốn hồn trào ra đầu ngọn but. Mỗi lời thơ đều dính não cân ta…”). Không hiểu thi sĩ đã sáng tác bài thơ này vào dịp nào trong năm, nhưng với tôi thì cứ mỗi đêm giao thừa hàng năm, lại nhớ lại như một thói quen đã trở thành bản năng của mình.

 

Cứ mỗi đêm giao thừa, tay châm vài ngọn nến, đốt nén hương trầm, đứng trước bàn thờ, mới cảm nhận hết được giây phút linh thiêng tiễn đưa năm cũ, đón chào năm mới. Tiễn năm cũ vào dĩ vãng, nó sẽ không bao giờ trở lại nữa, dù rằng theo âm lịch thì cứ một chu kỳ 60 năm – hoặc dương lịch là 4 năm – lại lặp lại y hệt như vậy. Đó chỉ là cách tính lịch theo vòng xoay của trái đất quanh mặt trời (dương lịch) hoặc vòng xoay của mặt trăng quanh trái đất (âm lịch), cho dễ phân định năm tháng ngày giờ thôi; chớ thật sự cảnh thiên nhiên và nhất là đời sống con người thì không bao giờ có sự lặp lại lần sau y hệt lấn trước (“Người ta không bao giờ tắm 2 lần trên cùng một dòng sông” – ngạn ngữ Tây phương). Tâm trạng tiễn đưa năm cũ tránh sao khỏi bồi hồi xao xuyến vì nuối tiếc, thậm chí có thể cả ân hận. Nhưng để bù lại thì tinh thần lại phấn khởi vui mừng vì hỵ vọng năm mới sẽ đem lại nhiều điều tốt đep.

 

Quả nhiên giây phút giao thừa đối với con người – nhất là những người cao tuổi – có thật nhiều tâm cảm. Ngoài những cảm xúc trần tục về nhân tính (nuối tiếc những kỷ niệm đẹp về năm đã qua, thương nhờ những người thân, bạn bè, anh em đã khuất bóng…); còn có cả xúc cảm hướng thượng thuôc thiên tính nữa (tạ ơn Trời đã cho mình sống thêm một tuổi, cầu mong Đấng Cao Xanh sẽ ban cho mình thật nhiều phước lộc trong Năm Mới, càng thêm tuổi càng thêm khôn ngoan sáng suốt trong ân huệ dồi dào của Thượng đế). Vì thế mới coi giao thừa là giây phút giao cảm với thần linh, giao hoà với thiên nhiên, hoà giải với nhân sinh.

 

Với Ki-tô hữu cũng không ngoại lệ. Chúng ta đã coi Đêm Thiên Chúa Giáng Trần là đêm giao thừa giữa Cựu Ước (loài người còn sống trong đêm đen tội lỗi) với Tân Ước (mở ra một kỷ nguyên mới – Kỷ nguyên Cứu Độ), Đêm Giáng Sinh là đêm “Đất với Trời se chữ đồng”. Vậy thì tại sao chúng ta lại không nghĩ rằng đêm Giao thừa cũng chính là đêm Trời đất giao hoà, nhân sinh hoà giải. Một ngẫu nhiên kỳ thú là ngày cuối cùng năm nay (29 tháng Chạp Tân Mão) lại trùng vào Chúa nhật III/TN-B với bài Tin Mừng trình thuật ngày mở đầu cho sứ vụ rao giảng Nước Trời của Đấng Cứu Thế – Người đã dạy: “Anh em hãy sám hối và tin vào Tin Mừng” (Mc 1, 15). Đêm CN III/TN-B chính là đêm Giao Thừa giữa năm Con Mèo *Tân Mão) với năm Con Rồng (Nhâm Thìn). Vâng, trong giờ phút thiêng liêng của cuộc bàn giao giữa năm cũ và năm mới, giữa con người cũ và con người mới, chúng ta hãy nhìn lại một năm đã qua, những năm đã qua… không phải để nuối tiếc mà là để thấy được bản thân đã có những ưu điểm nào đáng duy trì và phát huy, đồng thời – và nhất là – thấy được những khuyyết điểm, những lỗi phạm, những sai sót để hối cải, khắc phục. Nhiên hậu hãy để tâm hồn hướng thượng (nhìn lên) Thiên Chúa với tâm tình tạ ơn và hy vọng được Người thưong ban nhiều hồng ân trong Năm Mới, trong tương lai là Ngày Chúa Quang Lâm lần thứ hai. Sự hối cải và hy vọng đó cũng chính là đức tin, vì “Đức tin là hy vọng” (Tđ “Spe Salvi”). Tắt một lời, hãy tiễn đưa năm cũ (tống cựu) bằng tâm tình sám hối và đón mừng Năm Mới (nghinh tân) với quyết chí đổi mới con người, canh tân cuộc đời..

 

Viết tới đây, tôi lại nhớ tới Hàn Mạc Tử với 4 câu thơ đầu trong bài thơ “Đêm Xuân Cầu Nguyện” của ông: “Trời hôm nay bình an như nguyệt bạch./ Đường trăng xa, ánh sáng tuyệt vời bay./ Đây là hương quý trọng thấm trong mây./ Ngời phép lạ của đức tin kiều diễm”. Không sai, đêm Giao thừa hôm nay lại một lần nữa tôi được đón nhận ân sủng “Ngời phép lạ của đức tin kiều diễm”. Thế thì tại sao tôi lại không vui mừng hớn hở đón cháo Nam Mới Nhâm Thìn như lời khuyên của Thánh Phao-lô Tông đồ gửi tín hữu Phi-lip-phê: “Anh em hãy vui luôn trong niềm vui của Chúa. Tôi nhắc lại: vui lên anh em! Sao cho mọi người thấy anh em sống hiền hoà rộng rãi, Chúa đã gần đến. Anh em đừng lo lắng gì cả. Nhưng trong mọi hoàn cảnh, anh em cứ đem lời cầu khẩn, van xin và tạ ơn, mà giãi bày trước mặt Thiên Chúa những điều anh em thỉnh nguyện. Và bình an của Thiên Chúa, bình an vượt lên trên mọi hiểu biết, sẽ giữ cho lòng trí anh em được kết hợp với Đức Ki-tô Giê-su” (Pl 4, 4-7)

 

Trong bầu khí thiêng liêng và ấm cúng của giờ phút Giao Thừa hàng năm, xin hãy thinh lặng suy niệm về những hồi ức dĩ vãng đã có một Đấng Thiên Sai đến “trao” cho con người sứ vụ tư tế, ngôn sứ, vương giả. Cho đến hiện tại và mãi mãi, Người vẫn tiếp tục “trao”, ăn thua là chúng ta có chịu “nhận” hay không và “nhận” như thế nào mà thôi. Vâng, xin hãy tiễn những cái cũ bằng tâm tình sám hối, quyết từ bỏ những sai phạm, lỗi lầm; đồng thời sẵn sàng “nhận” cái mới và thực thi bằng tỉnh thức, bằng hành động, bằng cả cuộc sống của bản thân, để sẵn sàng đón “ĐẤNG ĐÃ ĐẾN VÀ SẼ ĐẾN” : ĐỨC GIÊ-SU KI-TÔ, Chúa chúng ta quang lâm, trong giờ phút Giao Thừa trọng đại của ngày cánh chung – một thời điểm đã được định sẵn từ trước vô cùng, nhưng lại đến một cách bất ngờ như kẻ trộm, bởi “ngày và giờ đó thì không ai biết được, ngay cả các thiên sứ trên trời, hay ngay cả Người Con cũng không; chỉ một mình Chúa Cha biết mà thôi” (Mt 24, 36-44).

 

Đó mới chỉ là “nhận”, chúng ta đã nhận rất nhiều từ Thiên Chúa, Đấng luôn luôn “cho một cách nhưng không”. Vậy thì đừng chần chờ nữa, mà hãy mở rộng trái tim, sẵn sàng trao “cho” anh em những gì mình đã “nhận” từ Thiên Chúa Tình Yêu. Mở rộng cửa lòng “cho” anh em không chỉ là những lời chúc tốt đẹp đón mừng Năm Mới, mà hãy thể hiện cụ thể bằng hành động: Đến với anh em khó nghèo tật bệnh, thăm hỏi kẻ bị áp bức, lao tù, chia áo cho người không có, san sẻ của ăn cho người đói khát. Nhất là đừng bao giờ quên Lời dạy của Thày Chí Thánh: "Anh em hãy chữa lành người đau yếu, làm cho kẻ chết sống lại, cho người phong hủi được sạch bệnh, và khử trừ ma quỷ. Anh em đã được cho không, thì cũng phải cho không như vậy".(Mt 10, 8). Ấy cũng bởi vì "cho thì có phúc hơn là nhận" (Cv 20:35). Chỉ có như vậy mới thực sự nói lên đầy đủ ý nghĩa và tầm quan trọng của giờ phút "trao" (Giao) và "nhận" (Thừa) giữa năm cũ và năm mới, và nhất là giờ phút Giao Thừa giữa cuộc sống trần thế hữu hạn bước sang cuộc sống trường tồn vĩnh cửu mai sau.

 

Ôi ! Lạy Chúa ! Con xin tạ ơn Chúa đã ban cho con thêm một tuổi mới, thêm những hiểu biết về Lời Chúa, nhất là thêm sáng suốt nhìn ra được những lầm lỗi thiếu sót con đã mắc phạm trong năm vừa qua, trong những năm đã qua. Từ đó, cúi xin Chúa luôn ban Thần Khí cho con để con có đủ sáng suốt và can đảm đổi mới con người và cuộc đời của minh, nhất là xin ban đức tin cho con để con luôn sẵn sàng làm theo Lời Chúa dạy “Hãy sám hối và tin vào Tin Mừng vì Nước Trời đã đến gần”. Ôi! Lạy Chúa! Con ước ao được dâng lên Chúa cả tâm hồn và thể xác, cả dĩ vãng và hiện tại của bản thân con, gia đình con, đất nước con cũng như toàn thế giới. “Cúi xin Đấng tạo thành trời đất, xuống cho đoàn con muôn ngàn phúc cả từ núi thánh Sion” (Tv 133, 3). Amen.

 

JM. Lam Thy ĐVD.