Chiến sỹ chống cúm tàu ....nên Thánh
CHIẾN SĨ CHỐNG CÚM TÀU… NÊN THÁNH
Hôm nay tớ đi Chợ!...
Tớ đã ‘nhịn’ đi Chợ hơn ¾ tháng nay…
Tớ có sức nhịn được tầng ấy thời gian cũng nhờ Dân Thánh hay mang đồ tài trợ Nhà xứ, ăn không hết, phải ‘alo’ chia sẻ Bác ái….
Có đến cả tuần nay, tủ lạnh Nhà xứ biến thành sa mạc, thiếu rồi mất hẳn màu xanh tươi hy vọng. Rau- Củ- Quả cũng là nhu cầu dinh dưỡng thiết yếu cho đời sống nhân sinh.
Tớ cần đi chợ để tủ lạnh tươi trẻ lại, để cuộc sống thời ‘khủng hoảng’ cúm Tàu tươi trẻ lại phần nào.
Nói đi chợ cho sang, chỉ đơn giản ra sạp laghim gần trung tâm Xóm Đạo, trên lộ hành huyết mạch trong nội vi Giáo xứ. Từ quốc lộ 20, rẽ xuống mươi mét là gặp sạp laghim này.
Đầu lộ làng giáp nối ấy có đặt chốt kiểm dịch cúm tàu, nhiều tuần nay… Việc giăng dây, đặt vật cản cấm đi, nhiều trạm kiểm dịch xuất hiện cho thấy tình hình ‘cuộc chiến’ cúm Tàu đang diễn biến phức tạp, thêm nguy hiểm…
Thói quen ra đường, tớ đội nồi cơm điện đạt chuẩn an toàn cao nhất của nón bảo hiểm, miệng đeo khẩu trang y tế, áo khoác… nhìn chung kín mít (nếu vác thêm khẩu aka, không chừng có người ngộ nhận hô toáng lên: Quân Taliban… lạc qua đây!)
Một Anh Dân quân chốt trạm, đứng giơ tay báo hiệu dừng xe để kiểm dịch, lịch sự:
- Chú tên gì ?
-LTT.
Và để ‘tiếc kiệm’ việc tra vấn cho Anh Dân Quân, tớ toạc luôn: Tôi đi chợ, sạp bán ngay kia kìa.
Một Chị Dân Thánh cũng kín mít đạt chuẩn phụ nữ Taliban, chạy xe máy chạy qua chiều ngược lại, nhận ra tớ, chào to tiếng:
- Con chào cha! Ủa cha đi đâu đấy?
- Em đi chợ.
Anh Dân quân chững lại:
- Chú là cha à?
Và dường như để chắc chắn, Anh quay qua chú Dân quân trẻ hơn, đang ngồi bàn nhựa cầm sổ bút ghi. Kiểm chứng: Cha hả? - Cha xứ đấy!
Không phải đối tượng…nguy hiểm, thiếu ý thức nên Anh Dân quân thôi tra vấn: ‘Con mời cha’
Thế là tớ thông chốt để đến đích cách đó mươi bước chân.
…
Nhiều tuần trước, thấy trên FB Cha Bác Xóm Đạo hàng xóm báo biết, người hữu trách gởi vào nhà xứ một lúc mấy ‘Thẻ vào chợ’ Phương Lâm, thời hạn 10 ngày, cho một người.
(Tớ thấy ‘thời hạn’ Thẻ đi chợ vô duyên và đi ngược chủ trương chống dịch. Điều này có nghĩa, hơn tuần, Chủ Dân lại phải đến ‘cơ quan hữu trách’ gia hạn, hoặc xin cấp thẻ khác. Việc đi lại- tập chung đông người là điều trái với chỉ thị chống dịch của Thủ tướng, là phản chủ trương ‘chống dịch như chống giặc’. Sao không phát cho thời hạn đến hết cúm Tàu, chí ít đến lúc hết thực hiện chỉ thị giãn cách? Vừa khỏe cho Dân, vừa thực hiện tốt việc giãn cách, tránh đi lại nhiều lần, vừa tiết kiệm công sức- tiền bạc đáng kể…)
Thấy Nhà xứ Cha Bác có thẻ… Tớ phát thèm!
Nhà xứ tớ, thời dịch dã cúm Tàu chẳng thấy ai gởi thẻ chợ - như một loại tem phiếu thời Bao cấp.
Tớ thử lý giải: Tại Nhà xứ Cha bác có Ông (Bà) bếp; còn Nhà xứ của tớ không có. Người đi chợ chính là tớ.
Ông cha xứ đi chợ, hiện chứng sống động… nên chắc không cần thẻ, âu cũng ‘tiết kiệm’ được phần nào chi phí giấy tờ. Mà tinh thần tinh thần tiết kiệm- dường như cũng là chủ chương lớn của lãnh đạo cấp Trung ương ‘chống lãng phí từng đồng’- càng khẩn cần trong mùa dịch cúm tàu tàn phá nặng nề hết sức về mặt kinh tế…
Tự dưng thương mấy Em chốt trạm!
Luôn trực diện với cuộc chiến mà kẻ địch- con virus Corona vô hình, biến tướng, phức tạp… không biết đâu mà tránh!
Cũng mong các Em đừng vì áp lực hay bức bách trên hàng trực tuyến cuộc chiến mà có lời bất kính- hống hách- lạm quyền…với Chủ Dân.
Họa lắm! Ác lắm!
Mong các Em khỏe mạnh, tránh được đạn địch cúm Tàu và phục vụ tươi vui, lịch sự.
Chỉ cần thế, các Em đã là chiến sĩ chống cúm Tàu!
Bảng vàng được ghi trong Trái Tim của Chủ Dân!
Nếu các Em là Dân Thánh- Kitô hữu, thì các em chính là Hiện chứng của Tin mừng- Hy vọng.
Và các Em đang nên Thánh đấy!
Lm. Đaminh Hương Quất.
- Tổng Hơp: