Home
Printer-friendly versionSend by email
-A A +A

Con đường

Tác giả: 
Đinh Văn Tiến Hùng

***Con đường***

Chúa phán : “Ta là Đường, là Sự Thật và là Sự Sống.”


 

                             Ở đời có nhiều con đường để chọn.

         Nhưng chỉ có một con đường dẫn đên cuộc Sống Vĩnh Cửu.

 

+ Con đường Trần Thế :

Đường là lối đi, nối liền 2 đia điểm, 2 lãnh vực khác nhau : Đường đời gian truân, Đường tiến thân,

Phá núi lấp sông mở đường, Đường hàng không, Đường thủy bộ, Đường đèo heo hút gió, Đường đi thì dễ lối vê thì không….

 

Nhạc sĩ Phạm Duy với ‘ Con đường Cái Quan ‘ nhạc phẩm nổi tiếng dẫn ta đi theo khắp ngả đường Băc- Trung- Nam Đất Việt qua bao cảnh sông núi hữu tình :

 

Tôi đi từ ải Nam Quan sau vài ngàn năm lẻ
Chia đôi một họ trăm con đã lên đường
Năm mươi người ngược núi rừng
Đã dựng vòng biên ải
Năm mươi người trẩy theo sông 
Tôi theo người vượt quan san
Ơi người ơi Ơi người ơi !                                                                                                                          

Vẽ lối mòn gìn giữ quê hương ngăn dường giặc Hán
Tôi chưa về Ải Chi Lăng
Ơi người ơi Ơi người ơi !
Dưới chiến bào người băn khoăn thương ai đầu nguồn...

+ Ca dao còn phong phú hơn đưa ta đến ngọn nguồn sông núi, đến từng địa danh mang sắc thái và tâm tình riêng biệt  của mỗi người :

 

-Giang tay xe sợi chỉ hồng,

Dù xa nhau đi nữa cũng để đường xuống lên.

 

-Đường mới quen lội qua chân,

Bao năm lên xuống nghĩa nhân chưa tròn.

 

-Đường về xứ Lạng quá xa,

Có về Hà Nội với ta thì về,

Đường thủy thì tiện thuyền bè, 

Đường bộ cửa biển Bồ Đề mà sang.

 

-Muốn ăn bánh Ít lá gai,

Lấy chồng Bình Định sợ lầm đường đi.

                                                                                 

-Ngày xuân con én đưa thoi,

Con công cái bướm ra vào chùa Hương,

Chim đưa lối, vượn đưa đường,

Nam mô đền Phật bốn phương chùa này.

 

-Đường vô xứ Nghệ quanh quanh,

Đường vô Hà Nội như tranh vẽ rồng.

 

-Yêu nhau yêu cả đường đi,

Ghét nhau ghét cả tôn ti họ hàng.

 

-Hỡi cô tát nước bên đàng,

Sao cô múc ánh trăng vàng đổi đi ?

 

+ Những danh ngôn nói về Con đường cũng thật đa dạng :

-Trên con đường cao tốc cuộc đời, chúng ta thường nhận ra hạnh phúc qua gương chiếu hậu.

    ( Frank Tyger )

 

-Hãy theo đuổi con đường mà đi theo với Tình yêu quanh co đến mức nào đi nữa.

    ( Henry Thoreau )

                                                                                                                                                                                               he

-Bạn không thể yếu đuối trên con đường theo đuổi giấc mơ- Hãy vượt qua lớp rào chắn để tìm con đường cho mình.

    ( Les Brown )

 

-Con đường phía trước thật dài, nhưng không đi tới mức cuối cùng,làm sao biết được sự kiên trì mang lại thành công

    ( Mộc Cẩn Thiền Lam )

                                                            

-Những khó khăn bạn sẽ gặp phải sẽ tự giải quyết khi bạn tiến lên và bước tiếp trong ánh sáng ban mai sẽ đến và chiếu rọi rõ rệt trên con đường của bạn.

    ( Jim Rohn )

 

-Đường đời muôn dang, có đường hạnh phúc, đường vương đau buồn.

    ( khuyết danh )

 

 + Con đường Nước Trời :

Phúc Âm: Ga 14, 1-12

"Thầy là đường, là sự thật và là sự sống".

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan.

Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: "Lòng các con đừng xao xuyến. Hãy tin vào Thiên Chúa và tin vào Thầy. Trong nhà Cha Thầy có nhiều chỗ ở, nếu không, Thầy đã nói với các con rồi; Thầy đi để dọn chỗ cho các con. Và khi Thầy đã ra đi và dọn chỗ cho các con rồi, Thầy sẽ trở lại đem các con đi với Thầy, để Thầy ở đâu thì các con cũng ở đó. Thầy đi đâu, các con đã biết đường rồi". Ông Tôma thưa Người rằng: "Lạy Thầy, chúng con không biết Thầy đi đâu, làm sao chúng con biết đường đi ?" Chúa Giêsu đáp: "Thầy là đường, là sự thật và là sự sống. Không ai đến được với Cha mà không qua Thầy. Nếu các con biết Thầy, thì cũng biết Cha Thầy. Ngay từ bây giờ các con biết và đã xem thấy Người". Philipphê thưa: "Lạy Thầy, xin tỏ cho chúng con xem thấy Cha, và như thế là đủ cho chúng con". Chúa Giêsu nói cùng ông rằng: "Thầy ở với các con bấy lâu rồi, thế mà con chưa biết Thầy ư, Philipphê? Ai thấy Thầy là xem thấy Cha, sao con lại nói "Xin tỏ cho chúng con xem thấy Cha"? Con không tin rằng Thầy ở trong Cha và Cha ở trong Thầy ư? Những điều Thầy nói với các con, không phải tự mình mà nói, nhưng chính Cha ở trong Thầy, Ngài làm mọi việc. Các con hãy tin rằng Thầy ở trong Cha, và Cha ở trong Thầy. Ít ra các con hãy tin vì các việc Thầy đã làm. Thật, Thầy bảo thật các con: Ai tin vào Thầy, người ấy sẽ làm những việc Thầy đã làm. Người ấy còn làm được những việc lớn lao hơn, vì Thầy về với Cha".

-Con đường Trần thế chỉ là chỗ dừng chân nơi quán trọ để chúng ta còn tiếp tục hành trình tiến về Nước Trời.

Ta phải tu thân tich đức và thành tâm thống hối tội lỗi để thảnh thơi hân hoan trên con đường về Nước Trời.

Chính Chúa và Mẹ Maria cùng Thánh Giu-se –Thánh Gia Thất-làm gương cho chúng ta trên hết.

Tiếp nối là các Thánh đã theo chân Chúa dọn đường không chỉ cho mình mà cả tha nhân.

 

-Đây Con đường Tình Yêu,                                                         

Thương người biết bao nhiêu                                                                                          

Sinh xuống trần nghèo khó,

Vì tội người quá nhiều.

Đường Chúa dẫn con theo !

 

Đây Con đường Tình Yêu,

Me ‘Xin Vâng’ mọi điều,

Cùng đồng công cứu chuộc

Chịu khổ cực trăm chiều.

Đường Mẹ dẫn con theo !

 

-Đây Con đường Tình Yêu,

Dù khổ cực bao nhiêu ,

Thánh Giu-se tuân giữ,

Lời Thiên Sứ báo tin,

Vâng lời con noi theo !

 

-Đây Con đường Tnh Yêu,

Phép Rửa là Tín Điều,

Hãy dọn đường Chúa đến,

Đầu trên đĩa buổi chiều.

Niềm tin con noi theo !

                                                                                                                                                                                                  

 -Đấy Con đường Tình Yêu,

Chúa lo lắng bao nhiêu,

Chọn tông đồ tiên khởi,

Gieo Tin Mừng muôn nơi.

Tình Chúa con noi theo !

                                                                            

-Đây Con đường Tình Yêu,

Mẹ Teresa Calcutta,

Cả cuộc đời dâng hiến,

Người bệnh tật khó nghèo.

Phục vụ con noi theo !

 

-Đây Con đường Tinh Yêu,

Thổn thức Monica,

Chờ con trai trụy lạc,

Sẽ hối cảii trở về.

Lòng kiên nhẫn con theo !

 

-Đây Con đường Tình Yêu,

Thánh Phanxicô Assisi,

Sáng lập Dòng Hèn Mọn,

Yêu muông thú- Hòa binh.

Bài học con noi theo !

 

-Đây Con đường Tình Yêu,

Teresa mơ một điều,

Chân trời xa truyền giáo,

Hy sinh nhỏ phúc nhiều.

Khiêm nhường con noi theo !

        

-Đây Con đường Tình Yêu,

Thánt Phao-lô tông đồ,

Đường Đamascô ngã ngựa,

Trở lại giảng Tin Mừng.

Nhiệt thành con noi theo !

 

-Chúa ơi !

Đời con sóng gió chập chùng,

Bao năm vây phủ trong vòng đau thương,

Đường đi sao mãi vấn vương,

Xin Chúa hướng dẫn theo đường Ngài đi.

 

     + Suy niệm :

Lạy Chúa ! Con đường theo Chúa với Đức Tin tràn đầy Tình Yêu đem lại cho con :

-Hy vọng vượt qua mọi khó khăn cuộc đời.

-Hy vọng Chúa tha mọi tội lỗi nếu con thực lòng ăn năn thống hối.

-Hy vọng biết yêu mến tha nhân như chính mình.

-Hy vọng tâm hồn luôn an bình đưới bóng nhân lành Chúa che chở.

 

Lạy Chúa ! Chúa đã hạ mình sinh xuống thế trần nghèo khó để cứu chuộc loài người trong đó có con.

Lạy Chúa ! Xin cho con biết theo Con đường Chúa dẫn đi để xứng đáng hưởng hạnh phúc trên Nước Hằng Sống.

Lay Chua ! Cho con luôn tỉnh thức nghe tiếng Chúa gọi, vững tâm tránh xa ma quỉ và sự quyến rũ thế trần.  

 

   + Phụ dẫn :

Con đường của người sáng lập Hội Chữ Thập Đỏ ( Hồng Thập Tự ) đã đi theo :

Chữ Thập Ðỏ

 

Buổi sáng ngày 24/6/1859, Henri Dunant, một thương gia trẻ tuổi người thụy Sĩ, thức giấc với nhiều bận tâm. Từ mấy ngày nay, anh đang trọ tại một lữ quán nghèo thuộc miền Castiglione delle Stiviere bên Italia. Anh đến italia với một công tác rất táo bạo, đó là gặp cho kỳ được Hoàng Ðế Napoleon đệ tam của nước Pháp để xin cấp cho anh giấy phép được thiết lập một số nhà máy xay lúa tại Algerie, lúc bấy giờ đang là thuộc địa nước Pháp...

Từ trong quán trọ nhìn ra, anh thấy từng đoàn binh sĩ Pháp di chuyển về cánh đồng Solferino.... Và những gì phải xảy ra đã xảy ra.... 300 ngàn con người từ hai phía đã giáp chiến. Tiếng súng nổ, tiếng người la hét giãy giụa. Khi màn đêm xuống, tiếng súng thưa dần, người ta chỉ còn nghe thấy tiêng rên la của các thương binh từ hai phía.... Giờ phút này Henri Dunant không còn nghĩ gì đến dự án thiết lập các nhà máy xay lúa tại Algerie nữa. Thay vào đó, nỗi oán ghét chiến tranh và sự cảm thông với các thương binh mỗi lúc một xâm chiếm tâm hồn anh, nhất là khi người ta bắt đầu di chuyển các thương binh vào các làng mạc...

Một người lính Pháp vừa lê lết vừa xin nước uống. Nguyên một bàn chân đãbị cắt đi khỏi thân thể. Dunant dìu anh vào quán trọ. Cùng với các y sĩ của các phe đang tham chiến, Henri Dunant đã động viên tất cả dân làng để mang thực phẩm và thuốc men đến cho các thương binh, bất kể họ thuộc bên nàọ

Trong những ngày ấy, thay cho dự án kinh doanh, Henri Dunant đã dành thời giờ đê viết lại hồi ký về trận Solferino. Anh mô tả lại tất cả những gì anh đã chứng kiến và kêu gọi tất cả những người thiện chí trên thế giới hãy giúp anh để chấm dứt thảm cảnh ấy. Không mấy chốc, cuốn sách đã được dịch ra nhiều thứ tiếng và được gửi đến các Chính Phủ trên thế giới. Ngay tức khắc, một tổ chức nhân đạo tại Génève đã thỏa thuận trợ giúp cho công tác của Dunant. Anh đi khắp các thủ đô Âu Châu để thuyết phục các nhà cầm quyền ký vào một quy ước nhìn nhận quyền bất khả xâm phạm của các thương binh, các y tá và tất cả những ai phục vụ trong ngành quân y...

Ngày 26/10/1963, đại diện của 16 nước đãgặp nhau tại Génève. Tổ chức do Henri Dunant khai sinh được chính thức chào đời ngày hôm đó. Người ta gọi tổ chức này là Hội Chữ Thập Ðỏ, do biểu tượng của một chữ thập đỏ in trên nền trắng... Dấu hiệu này đã được treo trên các lều, các nhà cửa thuộc về phong trào này... Ðó là món quà lớn nhất mà Henri Dunant đã tặng cho nhân loạị

Trong tập hồi ký trận Solferino, Henri Dunant đã ghi lại như sau: Có nhiều binh sĩ Áo dưới quyền chỉ huy của Hoàng Ðế Prancois Joseph bị bắt làm tù binh. Henri Dunant đã săn sóc họ tận tình. Thấy thế, một bà cụ già trong làng đã phản đối vì cho rằng người Áo là kẻ thù. Henri Dunant đã nói với bà cụ già như sau: "Trong sự đau khổ, không còn khác biệt giữa bạn và thù nữẫ Tất cả chúng ta đều là anh em với nhau".

 

Đinh văn Tiến Hùng