Home
Printer-friendly versionSend by email
-A A +A

Bài giảng lễ trọng kính Đức Trinh Nữ Maria lên trời của Đức Thánh Cha Benedict XVI

Tác giả: 
Trần Mỹ Duyệt

BÀI GIẢNG LỄ TRỌNG KÍNH ĐỨC TRINH NỮ MARIA LÊN TRỜI

CỦA ĐỨC THÁNH CHA BENEDICT XVI

Thánh đường Giáo Xứ St. Thomas of Villanova, Castel Gandolfo

Thứ Tư, 15 tháng Tám, 2006

 

Chuyển ngữ: Trần Mỹ Duyệt

 

 

Chư huynh đáng kính trong hàng Giám Mục và Linh Mục

Anh chị em thân mến, 

 

Trong bài ca Ngợi Khen (Magnificat), một thi ca tuyệt vời của Đức Mẹ mà chúng ta vừa nghe trong Tin Mừng, chúng ta tìm thấy một số từ ngữ gây kinh ngạc. Maria nói: “Từ nay muôn thế hệ sẽ gọi tôi diễm phúc”. Mẹ Thiên Chúa đã tiên tri về những lời ca tụng của Giáo Hội dành cho người trong tương lai, lòng tôn sùng Mẹ Maria của Dân Chúa cho đến tận thế. Trong việc tôn vinh Đức Maria, Giáo Hội đã không phát minh một số “tiếp cận” với Thánh Kinh: Giáo Hội chỉ đáp lại với lời tiên tri này, lời tiên tri mà Đức Maria đã nói trong giây phút phúc lộc đó.

 

Và những lời của Đức Maria không chỉ đơn thuần mang tính cách cá nhân, có thể chỉ là những lời tự mình nói. Isave đầy tràn Chúa Thánh Thần, như Thánh Luca đã nói, đã tuyên xưng lớn tiếng: “Em thật có phúc vì đã tin…” Và Maria cũng đầy tràn Chúa Thánh Thần tiếp nối và hoàn tất những gì Isave đã nói, khẳng định rằng: “muôn thế hệ sẽ gọi tôi diễm phúc”.  Đây chính xác là một lời tiên tri, được khởi hứng bởi Chúa Thánh Thần, và trong khi tôn vinh Đức Maria, Giáo Hội đáp lại một lệnh truyền của Chúa Thánh Thần, Giáo Hội đã làm những gì mình phải làm.

 

Chúng ta không chúc tụng Thiên Chúa một cách đầy đủ bằng cách giữ im lặng về các thánh nhân của Ngài, đặc biệt Đức Maria, “Đấng Thánh”, đã trở thành nhà của Ngài trên trái đất. Ánh sáng muôn hình và đơn sơ của Thiên Chúa xuất hiện cho chúng ta một cách chính xác qua sự khác biệt và phong phú chỉ có trong diện mạo của các thánh. Các vị là những tấm gương phản chiếu ánh sáng của Ngài. Và một cách rõ ràng bằng nhìn ngắm dung nhan của Đức Maria, mà chúng ta có thể thấy một cách trong sáng hơn vẻ đẹp khác biệt, sự tốt lành và lòng thương xót của Thiên Chúa. Trên dung nhan người, chúng ta có thể nhận ra một cách trung thực ánh sáng thần linh.

 

“Muôn thế hệ sẽ gọi tôi diễm phúc”. Chúng ta có thể chúc tụng Đức Maria, chúng ta có thể tôn vinh Đức Maria, vì người “được chúc phúc”, người được chúc phúc đến muôn đời. Và đó là chủ đề của Thánh Lễ hôm nay. Người được chúc phúc vì người hiệp nhất với Thiên Chúa, người sống với Thiên Chúa và trong Thiên Chúa.  

 

Vào buổi chiều Thương Khó của mình, khi sửa soạn lìa bỏ các môn đệ, Chúa nói: “Trong nhà Cha ta có nhiều chỗ… Ta đi để dọn chỗ cho anh em.”

 

Bằng câu nói, “Tôi là nữ tỳ của Thiên Chúa; hãy thực hiện nơi tôi như lời sứ thần nói”, Đức Maria đã chuẩn bị một nơi ở trên trái đất cho Thiên Chúa; bằng thân xác và linh hồn của mình, người trở nên nơi cư ngụ và từ đó đã mở cửa trái đất cho thiên cung.

 

 

Trong Tin Mừng mà chúng ta vừa nghe, Thánh Luca với nhiều lối diễn tả, làm cho chúng ta hiểu rằng Đức Maria là Hòm Bia Giao Ước thật, rằng mầu nhiệm Đền Thờ nơi Thiên Chúa ngự ở trái đất – được nên trọn nơi Đức Maria. Thiên Chúa, Đấng hiện diện trên trái đất, một cách chính xác ở trong Đức Maria. Maria trở thành lều của Ngài. Những gì tất cả các nền văn hóa mong đợi – rằng Thiên Chúa ở cùng chúng ta – đều được qui hướng về đây.  

 

Thánh Augustine nói: “Trước khi thụ thai Chúa trong lòng mình, người đã thụ thai Ngài trong linh hồn của mình”. Người đã dọn chỗ cho Chúa đến trong linh hồn của mình, và vì thế đã sẵn sàng trở nên Đền Thờ ở đó Thiên Chúa nhập thể, ở đó Ngài trở nên hiện diện trên trái đất này. 

 

Như vậy, trở nên nơi cư ngụ của Thiên Chúa trên trái đất, trong người một chỗ ở vĩnh viễn đã được chuẩn bị, nó đã được sửa soạn từ muôn thuở. Và điều này thiết lập toàn nội dung Tín Điều Lên Trời của Đức Maria, được diễn tả ở đây bằng những lời này, cả hồn lẫn xác trong vinh quang thiên quốc. Đức Maria “được chúc phúc” – một cách hoàn toàn, trong thân xác và linh hồn và cho đến muôn đời – người đã trở nên nơi cư ngụ của Chúa. Nếu điều này là thật, Đức Maria không chỉ thu hút lòng tôn kính và sùng mộ của chúng ta, nhưng còn hướng dẫn chúng ta, chỉ cho chúng ta con đường sự sống, chỉ cho chúng ta làm cách nào chúng ta có thể được chúc phúc, bằng cách nào tìm được con đường dẫn tới hạnh phúc.  

 

Chúng ta hãy nghe một lần nữa những lời của Isave được tìm thấy trong bài ca Ngợi Khen của Đức Maria: “Phúc cho em là người đã tin”. Hành động căn bản và tiên quyết để được trở nên nơi cư ngụ của Thiên Chúa, và như vậy tìm được hạnh phúc viên mãn là tin: Là đức tin, tin vào Thiên Chúa, trong đó Thiên Chúa, Đấng đã cho thấy chính mình Ngài trong Đức Giêsu Kitô,  và làm cho tiếng Ngài được nghe qua những Lời Thần Linh trong Sách Thánh.

 

Tin không có nghĩa là đặt xác tín vào người khác. Và sự phán đoán, tin tưởng rằng Thiên Chúa hiện hữu không phải là nhận thức giống như bất cứ nhận thức nào khác. Ngay đến cả sự hiểu biết nhất, nó không đem lại khác biệt đâu là phải, đâu là trái đối với chúng ta; nó không thay đổi đời sống của chúng ta. Nhưng nếu Thiên Chúa không hiện hữu, đời sống trở nên trống rỗng, tương lai trở thành mờ mịt. Và nếu Thiên Chúa hiện hữu, mọi sự đều thay đổi, cuộc đời là ánh sáng, tương lai chúng ta là ánh sáng và chúng ta được hướng dẫn để sống như thế nào. Vì thế, niềm tin thiết lập định hướng căn bản của đời sống chúng ta. Để tin, để nói: “Vâng, con tin rằng Ngài là Thiên Chúa, con tin rằng Ngài hiện diện giữa chúng con trong Người Con Nhập Thể”, đem lại một hướng đi cho đời sống của tôi, thúc đẩy tôi gắn bó với Thiên Chúa, để hiệp nhất với Thiên Chúa, và để tìm được nơi ở của tôi, và con đường để sống. 

 

Để tin không chỉ là một lối suy nghĩ hoặc một ý tưởng; như đã được lưu ý, nó là một con đường của hành động, một thái độ sống. Để tin có nghĩa là đi theo con đường được chỉ định cho chúng ta bởi Lời của Thiên Chúa. Thêm vào hành động căn bản của đức tin này, nó là một hành động hiện thực, một tình trạng được đem vào cho toàn bộ đời sống, Đức Maria thêm một lời khác: “Lòng thương xót Ngài dành cho những ai kính sợ Ngài”.

 

Cùng với toàn bộ Thánh Kinh, người đang nói về “kính sợ Thiên Chúa”. Có lẽ đây là một cụm từ mà với nó chúng ta ít quen thuộc hoặc không thích cho lắm. Nhưng “kính sợ Thiên Chúa” không phải là phiền não; nó là một cái gì hơi khác. Như những người con, chúng ta không sợ sệt Chúa Cha, nhưng chúng ta kính sợ Thiên Chúa. Do mối quan hệ không phá hủy tình yêu trong đó, đời sống của chúng ta được xây dựng.  

 

Kính sợ Thiên Chúa là trong ý nghĩa đáp trả mà chúng ta kỳ vọng để tiến tới, sự đáp lại một phần của thế giới mà nó được trao phó cho chúng ta trong đời sống của chúng ta. Nó là sự đáp lại cho việc quản trị tốt phần đó của thế giới và của lịch sử, và con người vì vậy giúp xây dựng thế giới công chính, đóng góp vào chiến thắng của thiện hảo và hòa bình.

 

“Muôn thế hệ sẽ gọi tôi diễm phúc”: điều này có nghĩa là tương lai, những gì đang tới, thuộc về Thiên Chúa, nó ở trong bàn tay của Thiên Chúa, rằng Thiên Chúa là Đấng chiến thắng. 

 

Nếu Ngài không chiến thắng con rồng quyền năng mà Bài Đọc I hôm nay nói tới, con rồng đó đại diện cho tất cả quyền năng của mọi sự dữ trên thế giới. Chúng dường như không thể bị khống chế, nhưng Đức Maria nói cho chúng ta rằng chúng có thể bị chế ngự. 

 

Người Nữ - như Bài Đọc I và Phúc Âm chỉ cho chúng ta - mạnh hơn, bởi vì Thiên Chúa mạnh hơn. Dĩ nhiên, trong sự so sánh với con rồng, được trang bị bằng mọi khí giới, Người Nữ này là Maria, người là Giáo Hội, xem như mong manh và không tự bảo vệ. Và Thiên Chúa thật dễ tổn thương trong thế giới, bởi vì Ngài là Tình Yêu và tình yêu thì dễ bị tổn thương. Nhưng không, Ngài nắm tương lai trong tay Ngài: nó là yêu thương, không hận thù, là chiến thắng; nó là hòa bình mà chiến thắng của nó mãi đến thiên thu. 

 

Đây là niềm an ủi lớn lao nằm trong Tín Điều về Đức Maria hồn xác lên trời vinh hiển. Chúng ta hãy cảm tạ Chúa vì an ủi này, nhưng chúng ta cũng coi đó như một điều kiện đối với chúng ta để có được hòa bình và phúc lành. Và chúng ta hãy cầu xin cùng Đức Maria, Nữ Vương Hòa Bình, giúp cho hòa bình trở nên chiến thắng hôm nay: “Nữ Vương Hòa Bình, cầu cho chúng con!” Amen.    

 

_______

 

MASS ON THE SOLEMNITY OF THE ASSUMPTION
OF THE BLESSED VIRGIN MARY

HOMILY OF HIS HOLINESS BENEDICT XVI

https://www.vatican.va/content/benedict-xvi/en/homilies/2006/documents/hf_ben-xvi_hom_20060815_assunzione-maria.html

Source: Libreria Editrice Vaticana