Home
Printer-friendly versionSend by email
-A A +A

Suy niệm Chúa Nhật 29 TN

Tác giả: 
Lm Anmai, CSsR

 

 

Chúa Nhật 29 TN

Tinh Thần Phục Vụ Theo Gương Đức Giê-su

 

Trong đoạn Tin Mừng hôm nay, chúng ta gặp câu chuyện của hai anh em Gia-cô-bê và Gio-an, con ông Dê-bê-đê, đến xin Đức Giê-su một điều rất đặc biệt: được ngồi bên hữu và bên tả Ngài khi Ngài được vinh quang. Đó là một yêu cầu đầy tham vọng, thể hiện khao khát vinh quang và địa vị trong vương quốc Thiên Chúa. Tuy nhiên, Đức Giê-su đã dùng cơ hội này để dạy dỗ không chỉ hai môn đệ, mà cả chúng ta về bản chất thật sự của quyền lực và vinh quang trong Nước Trời: không phải là quyền thống trị hay địa vị cao sang, mà là tinh thần phục vụ và khiêm nhường.

 

Khi Gia-cô-bê và Gio-an đến xin Đức Giê-su cho họ một vị trí vinh quang trong Nước Trời, yêu cầu này bộc lộ một sự hiểu nhầm về bản chất thật sự của vinh quang mà Chúa Giê-su sẽ đạt được. Họ hình dung vinh quang đó như một loại quyền lực trần thế, nơi những kẻ đứng đầu có thể cai quản và thống trị. Nhưng vinh quang của Đức Giê-su không đến từ quyền lực hay địa vị cao trọng, mà đến từ sự hy sinh, đau khổ, và tình yêu vô bờ bến Ngài dành cho nhân loại.

 

"Các anh không biết các anh xin gì!" – Câu trả lời của Đức Giê-su không phải là một lời từ chối trực tiếp, mà là một lời cảnh tỉnh về sự hiểu nhầm của họ. Qua câu hỏi: "Các anh có uống nổi chén Thầy sắp uống, hay chịu được phép rửa Thầy sắp chịu không?", Ngài nhấn mạnh đến bản chất của vinh quang trong Nước Thiên Chúa. "Chén" và "phép rửa" ở đây không ám chỉ quyền lực hay sự thoải mái, mà chính là những đau khổ, sự hy sinh và cuối cùng là cái chết của Đức Giê-su trên thập giá.

 

Điều này cho thấy, để đạt được vinh quang trong Nước Trời không phải là một con đường dễ dàng, mà đòi hỏi sự dấn thân, hy sinh và trung thành với sứ mạng. Khi hai môn đệ tuyên bố "Thưa được", Đức Giê-su không phủ nhận lời họ, nhưng Ngài cũng cho biết rằng, vinh quang cuối cùng không phải là điều mà con người có thể yêu cầu hay đòi hỏi, mà là món quà Thiên Chúa chuẩn bị sẵn cho những ai trung thành và sống theo con đường của Ngài.

 

Chúng ta cũng được nhắc nhở rằng đôi khi những điều chúng ta xin không hẳn là điều chúng ta thực sự cần hay hiểu rõ. Trong cuộc sống, chúng ta thường khao khát những thứ như quyền lực, sự thành công, hay địa vị cao trọng, nhưng Đức Giê-su mời gọi chúng ta xem xét lại ý nghĩa thật sự của những điều ấy. Vinh quang đích thực không đến từ sự thống trị hay chiếm hữu, mà từ sự phục vụ và tình yêu. Điều chúng ta nên xin không phải là vinh quang trần thế, mà là ơn can đảm và trung thành để sống trọn vẹn sứ mạng mà Chúa mời gọi, cho dù có phải đối diện với thử thách và hy sinh.

 

Đức Giê-su trong Tin Mừng đã đảo ngược hoàn toàn khái niệm về vinh quang và quyền lực của con người. Thay vì một vinh quang đến từ sự thống trị và cai trị, Ngài khẳng định rằng vinh quang thật sự trong Nước Trời đến từ tinh thần phục vụ. Lời dạy của Ngài: "Ai muốn làm lớn giữa anh em thì phải làm người phục vụ anh em; ai muốn làm đầu anh em thì phải làm đầy tớ mọi người" (Mc 10,43-44) nhấn mạnh rằng con đường dẫn đến vinh quang trong Nước Trời không phải là tìm kiếm sự cao trọng, mà là tìm kiếm cơ hội để phục vụ và yêu thương.

 

Trong thế giới này, những người có quyền lực thường bị cám dỗ sử dụng quyền lực đó để kiểm soát, cai trị và thống trị người khác. Vị thế càng cao, quyền lực càng nhiều, thì họ càng có xu hướng đặt bản thân lên trên tất cả. Tuy nhiên, Đức Giê-su đã đưa ra một lý tưởng hoàn toàn trái ngược. Ngài cho thấy rằng quyền lực và vinh quang thật sự không đến từ việc chiếm hữu và thống trị, mà từ việc tự nguyện phục vụ người khác với tình yêu và lòng khiêm nhường.

 

Đức Giê-su đã không chỉ dạy về sự phục vụ qua lời nói, mà Ngài đã sống điều đó qua chính cuộc đời của mình. Ngài chọn con đường khiêm nhường, bước vào thế gian không phải với tư cách của một vua chúa quyền uy, mà với tư cách của một người tôi tớ. Ngài rửa chân cho các môn đệ, Ngài chăm sóc cho những người yếu đuối, bệnh tật, và cuối cùng, Ngài đã hiến thân trên thập giá để cứu độ nhân loại. Hành động của Đức Giê-su là minh chứng hùng hồn nhất về giá trị của sự phục vụ.

 

"Ai muốn làm lớn giữa anh em thì phải làm người phục vụ anh em" – Đức Giê-su nhấn mạnh rằng trong Nước Trời, mọi sự vĩ đại không nằm ở quyền lực thế gian, mà nằm trong khả năng hy sinh và phục vụ. Chính nhờ sự hy sinh và tình yêu đó mà con người có thể chạm đến vinh quang đích thực, không phải chỉ là sự ca tụng hay tôn vinh từ người khác, mà là sự đón nhận và trân quý từ Thiên Chúa.

 

Chúng ta được mời gọi sống theo gương mẫu của Đức Giê-su, biến phục vụ thành lý tưởng sống của mình. Hãy nhìn nhận rằng, mỗi khi chúng ta phục vụ người khác với tình yêu chân thành, chúng ta không chỉ thực hiện sứ mạng của Đức Giê-su, mà còn đang tiến gần hơn đến vinh quang Nước Trời.

 

Phục vụ và hiến thân cho tha nhân là con đường dẫn đến vinh quang đích thực trong Nước Thiên Chúa.

 

Qua bài học này, Đức Giê-su kêu gọi chúng ta, những môn đệ của Ngài, hãy noi theo tinh thần phục vụ mà Ngài đã sống. Trong xã hội ngày nay, chúng ta thường bị cuốn vào cuộc đua tìm kiếm quyền lực, địa vị và sự công nhận từ người khác. Nhưng Đức Giê-su mời gọi chúng ta quay trở lại với tinh thần khiêm nhường và phục vụ. Thay vì tìm cách thống trị, chúng ta hãy tìm cách phục vụ, yêu thương và chia sẻ với người khác, đặc biệt là những người yếu đuối, nghèo khó và cần được nâng đỡ.

 

Đức Giê-su không chỉ giảng về phục vụ, Ngài đã sống tinh thần phục vụ ấy qua việc rửa chân cho các môn đệ, qua việc chăm sóc người bệnh, người đau khổ, và cuối cùng, qua việc hiến mạng sống trên thập giá vì chúng ta. Khi chúng ta phục vụ anh em mình, chúng ta đang trở thành hình ảnh của Đức Giê-su, và qua đó chúng ta đạt được vinh quang thật sự trong Nước Trời.

 

Bài học lớn từ đoạn Tin Mừng hôm nay là lời mời gọi chúng ta sống tinh thần phục vụ theo gương Đức Giê-su. Vinh quang thật sự không phải là việc chiếm hữu quyền lực hay địa vị cao, mà là sự sẵn sàng hạ mình, yêu thương và phục vụ người khác. Chúng ta được mời gọi uống “chén” và chịu “phép rửa” của Đức Giê-su, nghĩa là sẵn sàng hy sinh và sống theo sứ mạng yêu thương của Ngài.

 

Trong cuộc sống, chúng ta sẽ gặp nhiều cơ hội để sống tinh thần này. Hãy bắt đầu từ những việc nhỏ: lắng nghe, giúp đỡ và nâng đỡ người khác. Đó là cách chúng ta đang xây dựng Nước Trời ngay trên thế gian này. Xin Đức Giê-su, Đấng đã yêu thương và phục vụ chúng ta, giúp chúng ta biết noi theo Ngài trong cuộc sống hằng ngày. Amen.

 

Lm. Anmai, CSsR

 

 

 

 

Chúa nhật 29 Thường niên B

Vinh Quang Qua Phục Vụ

 

Tin Mừng Mác-cô 10:35-45 cho chúng ta một cái nhìn sâu sắc về cách hiểu của Đức Giê-su về vinh quang, quyền lực, và phục vụ. Qua câu chuyện hai môn đệ Gia-cô-bê và Gio-an, con ông Dê-bê-đê, chúng ta được mời gọi suy ngẫm về lòng khao khát vinh quang, vị trí, và quyền lực, đồng thời đối chiếu với quan điểm của Đức Giê-su về sứ mạng thật sự của Ngài và con đường dẫn đến sự cao cả trong Nước Trời.

 

Gia-cô-bê và Gio-an đến gần Đức Giê-su và xin cho họ được ngồi bên hữu và bên tả của Ngài khi Ngài vào trong vinh quang. Điều này cho thấy sự hiểu lầm về vinh quang và quyền lực mà hai môn đệ này đang mang trong lòng. Họ tưởng rằng Đức Giê-su sẽ thiết lập một vương quốc trần thế với ngai vàng và quyền lực, và họ mong muốn được ở vị trí cao trong vương quốc đó.

 

Nhưng Đức Giê-su đáp lại rằng: “Các anh không biết các anh xin gì!” Vinh quang mà Đức Giê-su sẽ đạt được không phải là vinh quang thế gian với quyền lực và vinh danh. Ngài sẽ phải uống “chén” đau khổ và chịu phép rửa bằng máu qua cuộc khổ nạn trên thập giá. Ngồi bên hữu hay bên tả Ngài không phải là điều mà bất cứ ai có thể đòi hỏi, vì chỉ có Thiên Chúa mới biết ai sẽ được chuẩn bị cho những vị trí đó.

 

Lời xin của hai môn đệ dạy chúng ta về sự tỉnh thức trong việc cầu nguyện và mong muốn của chúng ta. Chúng ta thường xin Chúa những điều lớn lao, quyền lực và vinh quang, nhưng có lẽ chúng ta chưa thật sự hiểu được ý nghĩa và hậu quả của những điều mình cầu xin. Sự vinh quang mà chúng ta tìm kiếm trong Chúa không phải là vinh quang trần thế, mà là vinh quang của sự hy sinh, của việc đón nhận thánh giá, và của một cuộc đời phục vụ trong tình yêu thương.

 

Khi Đức Giê-su hỏi Gia-cô-bê và Gio-an: “Các anh có uống nổi chén Thầy sắp uống, hay chịu được phép rửa Thầy sắp chịu không?”, Ngài ám chỉ đến cuộc khổ nạn và sự hy sinh mà Ngài sẽ phải trải qua. Điều này cho thấy rằng để đạt được vinh quang thật sự, cần phải trải qua đau khổ và hy sinh.

 

Gia-cô-bê và Gio-an dũng cảm đáp lại: “Thưa được”. Đây là một lời đáp đầy niềm tin và quyết tâm, nhưng họ có lẽ chưa hiểu hết ý nghĩa của nó. Chén mà Đức Giê-su sắp uống là chén đắng của sự khổ nạn, phép rửa mà Ngài sẽ chịu là sự đau đớn trên thập giá. Để đạt được vinh quang trong Nước Trời, không phải là một con đường dễ dàng, mà là một hành trình của sự từ bỏ bản thân, đón nhận đau khổ và sống trong tinh thần phục vụ.

 

Đức Giê-su cũng tiên đoán rằng Gia-cô-bê và Gio-an sẽ uống chén này và chịu phép rửa này. Quả thật, sau này cả hai môn đệ đã trải qua nhiều thử thách và đau khổ trong sứ mạng rao giảng Tin Mừng. Điều này nhắc nhở chúng ta rằng, khi chúng ta quyết định theo Chúa, chúng ta cũng phải sẵn sàng đón nhận thánh giá của mình, chịu đau khổ và hy sinh vì tình yêu thương, vì sứ mạng của Thiên Chúa.

 

Trong xã hội loài người, vinh quang thường được đồng nghĩa với quyền lực, địa vị và sự tôn kính từ người khác. Những người có quyền lực, từ các lãnh đạo quốc gia đến các doanh nhân thành công, thường được xem là hình mẫu của sự vĩ đại và thành công. Tuy nhiên, đoạn Tin Mừng theo thánh Mác-cô (Mc 10,35-45) lại mang đến cho chúng ta một thông điệp rất khác biệt về vinh quang và quyền lực. Đức Giê-su, qua lời dạy của Ngài, đã đảo ngược hoàn toàn sự hiểu biết thông thường của con người về quyền lực và vinh quang, mời gọi chúng ta đến với một con đường hoàn toàn khác: con đường phục vụ.

 

Trong thế giới hiện đại, sự thành công và vinh quang thường được đo lường bằng sự thành đạt về tài chính, địa vị xã hội, và tầm ảnh hưởng. Người có quyền lực thường sử dụng quyền đó để thống trị và cai trị người khác, kiểm soát tài nguyên và cuộc sống của những người yếu thế hơn. Từ thời cổ đại cho đến nay, lịch sử đã chứng minh rằng quyền lực thường đi kèm với sự thống trị và áp đặt ý chí của người này lên người khác.

 

Chúng ta dễ dàng nhìn thấy điều này trong đời sống hàng ngày, từ chính trị, kinh doanh đến các lĩnh vực văn hóa, thể thao. Những ai có quyền lực thường sử dụng nó để củng cố vị trí của mình, tìm kiếm sự kính trọng và sự tôn vinh từ những người xung quanh. Nhưng trong Tin Mừng, Đức Giê-su đã chỉ ra rằng con đường dẫn đến vinh quang trong Nước Thiên Chúa hoàn toàn khác biệt với những gì chúng ta thường nghĩ.

 

Đức Giê-su dạy các môn đệ của Ngài rằng: “Ai muốn làm lớn giữa anh em thì phải làm người phục vụ anh em; ai muốn làm đầu anh em thì phải làm đầy tớ mọi người” (Mc 10,43-44). Đây là một quan niệm hoàn toàn trái ngược với suy nghĩ thông thường về quyền lực và vinh quang. Đối với Ngài, người lãnh đạo thật sự không phải là người sử dụng quyền lực để cai trị, mà là người sẵn sàng hạ mình để phục vụ những người khác.

 

Điều này thể hiện rõ ràng qua chính cuộc đời của Đức Giê-su. Ngài đến thế gian không phải để được người khác phục vụ, mà để phục vụ nhân loại. Đỉnh cao của sự phục vụ đó chính là việc Ngài hiến mạng sống trên thập giá, trở thành “giá chuộc cho muôn người” (Mc 10,45). Đối với Đức Giê-su, vinh quang không phải là sự vinh danh hay quyền lực, mà là sự hy sinh, từ bỏ bản thân để mang lại lợi ích cho người khác.

 

Hình ảnh Đức Giê-su rửa chân cho các môn đệ (Ga 13,1-17) là một biểu tượng sống động cho sự phục vụ khiêm nhường này. Trong văn hóa Do Thái, rửa chân là nhiệm vụ của những đầy tớ thấp hèn nhất, nhưng Đức Giê-su đã thực hiện hành động đó với tình yêu thương, qua đó cho thấy rằng sự lãnh đạo thật sự đến từ việc phục vụ chứ không phải từ sự thống trị.

 

Lời dạy của Đức Giê-su đặt ra một thách thức lớn cho chúng ta trong cuộc sống. Thế giới hiện đại vẫn thường khuyến khích con người tìm kiếm vinh quang cá nhân, địa vị và quyền lực. Sự cạnh tranh trong mọi lĩnh vực khiến con người dễ dàng rơi vào cám dỗ của sự ích kỷ, muốn hơn thua và vượt qua người khác để đạt được thành công. Tuy nhiên, lời mời gọi của Đức Giê-su lại hoàn toàn ngược lại: từ bỏ tham vọng cá nhân, từ bỏ quyền lực để trở thành người phục vụ.

 

Phục vụ không phải là một công việc dễ dàng. Nó đòi hỏi chúng ta phải hạ mình, phải sẵn lòng từ bỏ những lợi ích cá nhân để nghĩ đến lợi ích của người khác. Sự phục vụ thật sự không đến từ việc muốn được tán dương hay công nhận, mà từ lòng yêu thương và ý muốn làm điều tốt lành cho người khác. Điều này đòi hỏi một sự thay đổi lớn trong cách chúng ta nhìn nhận về giá trị của cuộc sống và vinh quang.

 

Con đường đến với vinh quang mà Đức Giê-su mời gọi chúng ta đi theo là con đường của thập giá, của sự hy sinh và từ bỏ bản thân. “Chén mà Thầy sắp uống, anh em cũng sẽ uống; phép rửa Thầy sắp chịu, anh em cũng sẽ chịu” (Mc 10,39), Ngài nói với các môn đệ. Sự vinh quang mà Đức Giê-su đạt được không phải thông qua quyền lực hay sự thống trị, mà qua sự chịu đựng đau khổ và hy sinh trên thập giá.

 

Chúng ta được mời gọi bước vào con đường này, không phải để được vinh danh hay đạt được những phần thưởng trần thế, mà để trở nên giống Đức Giê-su trong tình yêu thương và phục vụ. Mỗi người chúng ta đều được mời gọi “uống chén” của sự hy sinh, dù đó có thể là những khó khăn, thử thách trong cuộc sống, hoặc những hy sinh cá nhân vì lợi ích của người khác.

 

Sự hy sinh này có thể là từ bỏ tham vọng cá nhân để phục vụ gia đình, từ bỏ thời gian để giúp đỡ những người nghèo khổ, hoặc từ bỏ quyền lợi của mình để tìm kiếm hòa bình và công bằng cho cộng đồng. Dù dưới hình thức nào, sự hy sinh và phục vụ luôn dẫn chúng ta đến với vinh quang thật sự trong Nước Trời.

 

Vinh quang trong mắt Thiên Chúa khác xa so với những gì thế gian thường hiểu. Đối với Thiên Chúa, người lớn nhất là người biết hạ mình để phục vụ, người vĩ đại nhất là người biết yêu thương và hy sinh vì người khác. Sự vĩ đại không nằm ở việc chúng ta đứng trên đỉnh cao, mà nằm trong việc chúng ta hạ mình để giúp đỡ người khác đứng lên.

 

Điều này đặt ra cho chúng ta một câu hỏi: chúng ta đang tìm kiếm loại vinh quang nào trong cuộc sống của mình? Chúng ta có đang theo đuổi vinh quang trần thế với quyền lực, địa vị và sự tôn vinh từ người khác? Hay chúng ta đang tìm kiếm vinh quang thật sự qua sự hy sinh và phục vụ như Đức Giê-su đã dạy?

 

Lời dạy của Đức Giê-su về vinh quang và phục vụ mời gọi chúng ta thay đổi cách nhìn về cuộc sống và giá trị thật sự. Trong thế giới mà quyền lực và địa vị thường được coi là mục tiêu cao nhất, Đức Giê-su mời gọi chúng ta theo con đường của sự hy sinh, hạ mình và phục vụ người khác. Con đường đó không dễ dàng, nhưng đó là con đường duy nhất dẫn chúng ta đến với vinh quang thật sự trong Nước Thiên Chúa.

 

Hãy noi gương Đức Giê-su, Đấng đã hiến mạng sống vì tình yêu nhân loại. Trong mỗi ngày sống, chúng ta được mời gọi tìm kiếm cơ hội để phục vụ, yêu thương và làm điều tốt lành cho người khác. Chính trong những hành động đó, chúng ta sẽ tìm thấy vinh quang thật sự, không phải vinh quang của trần gian, mà là vinh quang trong mắt Thiên Chúa. Vì Con Người đến không phải để được người ta phục vụ, nhưng là để phục vụ và hiến mạng sống làm giá chuộc muôn người (Mc 10,45).

 

Đoạn Tin Mừng hôm nay nhắc nhở chúng ta rằng vinh quang thật sự trong Nước Trời không phải là quyền lực, địa vị hay danh vọng, mà là phục vụ và hiến mình vì người khác. Đức Giê-su mời gọi chúng ta bước theo Ngài trên con đường hy sinh và phục vụ, để qua đó đạt được vinh quang thật sự trong Nước Thiên Chúa.

 

Hãy noi gương Đức Giê-su, Đấng đã đến để phục vụ và hiến mạng sống làm giá chuộc muôn người. Trong cuộc sống hàng ngày, chúng ta hãy tìm kiếm cơ hội để phục vụ, yêu thương và sống vì người khác. Đó chính là con đường dẫn đến vinh quang trong Nước Trời. Vinh quang không nằm ở ngai vàng, mà nằm ở đôi bàn tay phục vụ và trái tim yêu thương.

 

Lm. Anmai, CSsR