Chúa Giê-su hay Baraba?
CHÚA GIÊSU HAY BARABA?
Cả lịch sử lẫn Tin Mừng đều cho thấy cái chết của Chúa Giêsu trên thánh giá đầy đau đớn, xót xa là hành động tội ác của người Dothái, đặc biệt là những nhà lãnh đạo tôn giáo Dothái và đại diện chánh quyền Lamã cách đây nhiều ngàn năm.
Nhưng trong đức tin, trong sự liên đới và trong vai trò của những tội nhân (bởi chúng ta vẫn tiếp tục phạm tội), từng con người hôm nay, đều nhận thức rõ, mình thực sự tham dự vào việc hành hình Đấng Cứu Thế của mình.
Chính trong lời tuyên xưng và cũng là lời thú nhận: “Vì loài người chúng tôi và để cứu độ chúng tôi”, Chúa xuống thế làm người, chịu đóng đinh và mai táng (kinh Tin kính), chúng ta tự tố cáo mình không vộ tội trong vụ án Chúa Giêsu.
Chúng ta tuyên xưng, nghĩa là chúng ta nhận thức: chính do tội lỗi của bản thân, dù cách xa hành động giết Chúa trong lịch sử, vẫn là một thái độ chối bỏ, một tiếng reo hò, một sự sỉ vả hoặc chính là những dụng cụ nhục hình treo thân Chúa Giêsu. Trên tất cả, vẫn là một chọn lựa loại trừ Hy vọng Tuyệt đối, ném mình về phía thế gian, sự dữ, sự ác.
Chọn lựa cái xấu và loại trừ vô biên, đó là hình tượng Baraba trong chọn lựa của người Dothái xưa nơi vụ án Chúa Giêsu. Baraba và thái độ chọn lựa của người Dothái xưa, mãi mãi trở thành biều tượng cho vô vàn cái xấu, cái ác, cái thủ đoạn mà người thời nay đang chạy theo như những chọn lựa mãnh liệt của mình.
Như thế, vẫn mãi sống động, vẫn hiện thực, vẫn luôn là sự bi đát của con người hiện tại, khi mỗi một người, mỗi một phe nhóm, mỗi một ý thức hệ, thậm chí cả thế giới vẫn xây dựng, có khi còn xây dựng vững chắc hình tượng Baraba trong chọn lựa của mình.
Suy nghĩ về hình tượng Baraba và tương quan của chọn lựa xưa nơi người Dothái với chọn lựa nay của người thời đại, Đức Giám mục Phêrô Nguyễn Văn Khảm viết: “Khi đông đảo quần chúng lớn tiếng thét gào, đòi tha Baraba mà đóng đinh Giêsu; phải chăng ẩn trong tiếng gào thét kia lại chẳng là một chọn lựa dứt khoát: phủ nhận niềm hy vọng mà Giêsu hứa hẹn và nhiệt tình bước theo Baraba đi về chân trời hy vọng tại thế, trong say sưa bạo lực và căm thù. Tiếng gào thét kia vẫn cứ còn vang dội hôm nay, từ lục địa này sang lục địa khác, nhất là ở nơi mà nghèo túng, bất công và áp bức đang ngự trị. Và nhiều khi tiếng thét gào ấy song hành với lời nguyền rủa Hội Thánh, để Hội Thánh – như Đức Giêsu chiều nào – cảm nhận nỗi cô đơn đã trở thành cay đắng” (Người phu quét lá – Baraba và những thước đo hy vọng – trang 145).
Tháng 11.2015, cả Paris của nước Pháp chìm trong biển nước mắt vì những kẻ chủ mưu chọn lựa gian tà đã đánh bom giết người và phá hoại.
Những ngày này, khi mà cả thế giới Công giáo mới bước vào ngày thứ ba tuần Thánh (22.3.2016), khi mà bài Thương khó tường thuật cuộc tử nạn của Chúa Giêsu, trong đó thái độ của sự chọn lựa giết Chúa Giêsu và tha tên dấy loạn giết người Baraba, cũng có nghĩa là chọn lựa gian tà loại trừ chân lý, đang vang lên, thì quốc gia láng giềng của Pháp, nước Bỉ lại trở thành nạn nhân kinh hoàng của thứ chọn lựa ấy.
Tại Brussels, thủ đô nước Bỉ, từ ga tàu điện ngầm đến sân bay, đã phát nổ dữ dội. Số người chết và bị thương được tìm thấy cứ tăng dần lên. Những kẻ thủ ác đã thành công trong tội ác của mình. Chỉ có người vô tội mãi mãi vẫn là kẻ chịu thiệt thòi và đáng thương nhất.
Những kẻ chọn lựa sự dữ, thù nghịch với công lý, hòa bình luôn luôn là những kẻ đáng khiếp sợ, và ngày càng đáng khiếp sợ hơn. Với thái độ lựa chọn sự dữ, kẻ bạo loạn đã đẩy lòng thù hận lên cao quá mức.
Sống mà phải cảnh giác luôn luôn, khiến lòng tin nơi con người ngày càng xói mòn. Sự dữ hầu như có mặt khắp nơi, cho thấy sự sống của từng người quá mong manh. Chúng ta mong, chúng ta cầu xin: Mỗi con người, dù là ai, ở đâu, hãy yêu thương sự sống; hãy chiến thắng sự dữ; hãy tận diệt sự dữ nơi chính cõi lòng mình.
Giữa những tan thương của lòng thù hận, của những chọn lựa cho sự hủy diệt có cơ hội lớn lên, làm chúng ta khiếp sợ. Là Kitô hữu, chúng ta không được bó tay ngồi nhìn, nhưng hãy góp phần mình trong trách vụ của người Kitô hữu, và là trách vụ đứng chung hàng ngũ với cộng đoàn Hội Thánh: quyết tâm lên án sự dữ, lên án mọi hình thức có nguy cơ nhen nhúm sự dữ, dù là trong chính lòng dạ mình, hay nơi cuộc sống xung quanh.
Vậy, trong trách nhiệm của tình liên đới với anh em loài người, và trong bổn phận của một Kitô hữu, việc mà chúng ta cần phải làm ngay lúc này là:
1. Cùng Hội Thánh, chúng ta cầu nguyện.
Xin Chúa Giêsu Thánh Giá, vì sự hy sinh của Người cho nhân loại, vì quyết tâm chọn lựa cứu rỗi chớ không hũy diệt, dù phải thiệt thân, mà làm cho nhân loại biết yêu nhau hơn.
Xin Chúa Giêsu Thánh Giá đẩy xa bạo lực để hòa bình khắp nơi được tái lập. Xin Chúa hủy diệt sự hận thù nơi lòng người, thay vào đó bằng lòng từ tâm, yêu thương và cứu giúp. Xin Chúa đoái nhìn các nạn nhân của giết chóc mà ban niềm an ủi lớn lao trên họ. Xin Chúa đừng để nhân loại phải rên siết vì lòng thù hận, và tội ác hủy diệt tồn tại nơi một số người.
Xin Chúa Giêsu Thánh Giá, Đấng gánh lấy đau khổ vì hạnh phúc muôn người, hãy lau sạch nước mắt trên khuôn mặt hốc hác, sợ hãi của tất cả người già và trẻ con, của những người khỏe mạnh và đau yếu, của những người thôn quê hay những người phố thị, của những người nam hay những người nữ…
Xin Chúa Giêsu Thánh Giá, Đấng vẫn chứa chan thương xót tông đồ phản bội Giuda, hãy tha thứ cho những kẻ thay dòng máu hiền từ của mình bằng dòng máu bất nhẫn, bất nhân. Xin Chúa tha thứ cho những kẻ đêm ngày chỉ biết đào tạo mình thành người của hận thù, bạo lực. Xin tha thứ cho những kẻ bị lôi cuốn vào vòng vây tàn bạo của dã man. Xin tha thứ cho những kẻ bị nhồi sọ, bị giáo dục một cách hết sức tanh tưởi và ghê tởm bởi những bài học triền miên về giết người, về lòng căm thù.
Xin Chúa Giêsu Thánh Giá, Đấng muôn đời giàu lòng yêu thương không sót bất kỳ ai, hãy đặt lòng những kẻ thủ ác kề lòng Chúa, để tình yêu của Chúa có cơ hội rót đầy lòng họ. Xin Chúa biến quả tim hận thù của con người thành quả tim đập những nhịp đập của yêu thương, của lòng kính trọng sự sống đồng loại.
Xin Chúa Giêsu Thánh Giá, Đấng hằng chúc phúc cho nhân loại, gìn giữ Hội Thánh nơi trần thế được bình an. Xin làm cho hòa bình trên thế giới được triển nở. Xin làm cho mọi con người, dù ở bất cứ nơi đâu, làm bất cứ nghề nhiệp lương thiện nào, cũng đều được hạnh phúc, bình an và khỏe mạnh.
Xin Chúa Giêsu Thánh Giá, Đấng tha thiết ôm trọn cả nhân loại trong bầu tim mìn, hãy tưới gội bằng dòng máu châu báu của Người, sự thanh sạnh, lòng ghê tởm tội ác, tinh thần dĩ hòa, niềm mến yêu sự sống, để khắp nơi, nhân loại luôn hạnh phúc giữa một thế giới đại đồng, giữa những nghĩa ân chan chứa, giữa muôn điều thuận lợi, giữa mọi thái độ chân thành tháo gở cho đến khi không còn bất cứ mối gút nào.
2. Cùng Hội Thánh, chúng ta chọn Chúa Giêsu.
Hãy quyết tâm thực hiện điều quan trọng cho ơn gọi Kitô hữu của mình là: Chọn Chúa Giêsu là cùng đích cuộc đời mình. Và chỉ có một mình Chúa Giêsu mà thôi.
Và nếu chọn lựa là từ bỏ, thì chọn lựa Chúa Giêsu đồng nghĩa với việc chúng ta phải khước từ nhiều đối tượng. Dù những đối tượng đó bắt mắt, cho ta cảm giác thoải mái hơn khi đứng về phía Chúa Giêsu, một Thiên Chúa làm người chấp nhận sỉ nhục, chịu treo trên thập giá, chịu đóng đinh, chịu bị bỏ rơi, chịu bị giết chết...
Một khi chọn Chúa Giêsu, chúng ta chấp nhận sống chết cho anh chị em của mình, nhất là cho những người đau khổ. Họ chính là hiện thân của Chúa Giêsu, Đấng mà mãi đến hôm nay vẫn tiếp tục bị sỉ nhục, bị lên án, bị ruồng bỏ, bị loại trừ…
Qua tất cả những khuôn mặt méo mó vì đau khổ, Chúa Giêsu tiếp tục bị bôi nhọ trên gương mặt đẫm máu của Người. Qua tất cả những hình thể dị dạng ấy, Chúa Giêsu không ngừng bị lên án bất công, bị giết hại vô tội vạ, bị chà đạp quyền sống, bị xem là đối tượng phục vụ chiến tranh, bị buộc làm nô lệ dưới mọi hình thức, bị tước bỏ giá trị làm người…
Và nhất là, giữa một thế giới tự cho mình là văn minh, luôn tìm cách đẩy giá trị vật chất lên cao, thậm chí đẩy lên cao cả những điều xấu xa tệ hại nhất, là Kitô hữu, chúng ta chỉ chọn lựa một mình Chúa Giêsu. Vì thế, giữa muôn tiếng kêu mời: hưởng thụ và tiện nghi, lợi nhuận và tiền bạc, danh vọng và địa vị, hay các loại tình cảm và đam mê…, chúng ta hãy để giá trị của Tin Mừng mà Chúa Giêsu là tâm điểm, thúc hối và thống trị chúng ta.
Chính Chúa đã phán: “Không phải các con đã chọn Thầy, nhưng chính Thầy đã chọn các con và đã cắt đặt để các con đi và sinh nhiều hoa trái và hoa trái các con tồn tại” (Ga 15, 16). Khi nói như thế, Chúa có ý dạy: Chính tình yêu của Chúa đi bước trước. Chúa yêu ta trước, chứ không phải ta yêu Người trước.
Khi nói với các môn đệ “không phải các con đã chọn Thầy”, Chúa không cố ý khuyên chúng ta đừng chọn Chúa, đừng theo Chúa. Trái lại, Chúa mời gọi hãy theo Chúa, hãy từ bỏ mọi sự vác thập giá mà theo Chúa. Và thực tế đã có biết bao nhiêu người dám băng mình vì Chúa, dám bỏ mọi sự mà theo Chúa. Chúa đón nhận họ. Chúa không hề chê chối việc khước từ bản thân để theo Chúa của họ.
Hãy vì tình yêu của Chúa Giêsu mà chúng ta chỉ có một mình Người lấp đầy cõi lòng mình mà thôi. Hãy vì tình yêu của Chúa Giêsu mà chúng ta quyết một lòng có sống là sống cho Người, và nếu cần, có chết cũng chỉ chết cho một mình Người.
Baraba hay Chúa Giêsu? Đó là câu hỏi mà từng người chúng ta phải đặt ra cho mình. Nếu Baraba là đại diện sự dữ, sự xấu, thì chọn Baraba là chọn con đường tội lỗi, thất đức và đầy hủy diệt.
Và Chúa Giêsu là chân lý. Chọn Chúa Giêsu, chúng ta không vong thân, không xa rời nhân loại, không xa rời tình yêu, ngược lại sẽ ngày càng sáng chói, sẽ muôn đời tồn tại trong tình yêu vĩnh hằng của chính Chúa Giêsu.
Hãy chọn Chúa Giêsu. Hãy cùng Người vác thánh giá. Hãy yêu con người như Chúa Giêsu yêu. Hãy làm cho thế giới đáng yêu và đáng sống. Hãy chỉ có một lối đường: ĐƯỜNG CHÂN LÝ MANG TÊN GIÊSU.
Lm. JB NGUYỄN MINH HÙNG
- Loại bài viết:
- Thể loại khác:
- Chia sẻ Lời Chúa: