Home
Printer-friendly versionSend by email
-A A +A

Suy Niệm Chúa Nhật 1 mùa Vọng năm C

Tác giả: 
Lm Anmai, CSsR

1.12 Chúa Nhật 1 mùa Vọng năm C

Lời Chúa: Gr 33, 14-16; 1Tx 3,12–4,2; Lc 21, 25-28. 34-36

 

1. MỞ LÒNG CHỜ CHÚA ĐẾN

Có lẽ, hơn ai hết, dân Israel có kinh nghiệm chờ đợi Đấng Thiên Sai.

Thiên Chúa đã thiết lập giao ước tình yêu với dân, Thiên Chúa đã chọn Israel làm dân riêng thế nhưng mà dân đã không nhận ra tình yêu đó. Nói không nhận ra thì cũng không đúng. Nhận ra đó nhưng nhiều lúc cứng tin và nản lòng nản chí để rồi đi tìm cho mình một thần minh khác ngoài Thiên Chúa. Cứ tưởng là thần minh đó sẽ làm cho cuộc đời mình, làm cho dân tộc mình khá hơn dân tộc khác nhưng đâu có biết rằng dân cứ mãi bước đi trong lầm than.

Đã quá nhiều lần bỏ Chúa để đi thờ thần này, tượng kia. Ít là hơn một lần kinh nghiệm của việc dựng bò vàng lên để thờ hay chạy theo các thần của Baal. Lẽ ra chỉ thờ mình Thiên Chúa vì Thiên Chúa mới là Đấng Cứu Độ của đời mình nhưng không, đi tìm thần khác.

Thiên Chúa, Ngài cũng giận đó chứ nhưng Ngài vẫn yêu thương và hứa ban Đấng Cứu Độ dù dân của Ngài cứ phải lòng chai dạ đá với Ngài.

Bằng cách này cách khác, người này người kia, Thiên Chúa, nói to cũng có, nói nhỏ cũng có rằng sẽ có Đấng Cứu Độ đến để giải thoát dân và mang ơn cứu độ cho dân.

Hôm nay, qua lời ngôn sứ Giêrêmia, chúng ta nghe đây lời Chúa phán: Đã đến ngày Ta sẽ thực hiện tin mừng Ta loan báo về nhà Israel và nhà Giuđa. Trong những ngày đó và trong thời gian đó, Ta sẽ làm nảy sinh cho Đavít một chồi công chính, Ngài sẽ xét xử và thi hành công lý trong xứ sở. Trong những ngày đó, Giuđa sẽ được cứu thoát, Giêrusalem sẽ sống yên ổn. Và đây là tên người ta sẽ gọi Ngài: “Thiên Chúa, Đấng Công Chính của chúng tôi”.

Thế đó, ngày Đấng Công Chính đến sẽ giải thoát cho dân và sẽ cho dân sống một cuộc sống yên ổn, bình an và hạnh phúc.

Và, sau đó một thời gian dài, Đấng Cứu Độ trần gian mà các ngôn sứ đã đến ở giữa trần gian, để loan báo Tin Mừng Cứu Độ cho dân.

Trong hành trình loan báo Ơn Cứu Độ, loan báo Tin Mừng, nhiều và quá nhiều lần Chúa Giêsu nói cho mọi người biết về ngày mà Con Người đến trong vinh quang và quyền năng của Ngài.

Hôm nay, qua trang Tin mừng của Thánh Luca, chúng ta nghe Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: “Sẽ có những điềm lạ trên mặt trời, mặt trăng và các ngôi sao; dưới đất, các dân tộc buồn sầu lo lắng, vì biển gầm sóng vỗ. Người ta sợ hãi kinh hồn chờ đợi những gì sẽ xảy đến trong vũ trụ, vì các tầng trời sẽ rung chuyển. Lúc đó, người ta sẽ thấy trên đám mây, Con Người hiện đến đầy quyền năng và uy nghi cao cả. Khi những điều đó bắt đầu xảy đến, các con hãy đứng dậy và ngẩng đầu lên, vì giờ cứu rỗi các con đã gần đến”.

Không chỉ thế, Chúa Giêsu còn dạy thêm cho các môn đệ rằng: “Các con hãy giữ mình, kẻo lòng các con ra nặng nề, vì chè chén say sưa và lo lắng việc đời, mà ngày đó thình lình đến với các con, như chiếc lưới chụp xuống mọi người sống trên mặt đất. Vậy các con hãy tỉnh thức và cầu nguyện luôn, để có thể thoát khỏi những việc sắp xảy đến và đứng vững trước mặt Con Người!”

Trong tâm tình đó, nhiều và nhiều lời được khuyên nhủ, được loan báo tư thế của những người đón chờ Đấng Cứu Độ trần gian, đón chờ Chúa đến.

Để đón chờ Chúa đến, chờ Đấng Cứu Độ đến, đời sống của chúng ta cũng phải sống trong tâm tình chờ đợi. Tâm tình chờ đợi đó được Thánh Phaolô tông đồ gửi thư cho giáo đoàn Thessalônica cũng như gửi cho mỗi người chúng ta: Anh em thân mến, xin Chúa gia tăng và ban cho anh em tràn đầy lòng thương yêu nhau, và thương yêu mọi người như chúng tôi đối với anh em, để lòng anh em được bền vững trên đường thánh thiện, không có gì đáng trách trước mặt Thiên Chúa là Cha chúng ta, trong ngày Đức Giêsu Kitô, Chúa chúng ta, ngự đến cùng với tất cả các Thánh.

Anh em thân mến, ngoài ra, tôi còn van nài anh em trong Chúa Giêsu điều này, là như anh em được chúng tôi bảo cho biết phải sống thế nào cho đẹp lòng Chúa, anh em đang sống như vậy, xin anh em cứ tiến thêm nữa. Vì anh em biết rõ huấn thị chúng tôi nhân danh Chúa Giêsu đã ban cho anh em.

Vâng ! Có lẽ lời mời gọi của thánh Phaolô là một lời mời gọi hết sức thiết thực, hết sức gần gũi với mỗi người chúng ta.

Hãy sống làm sao như ngày hôm nay là ngày cuối cùng của đời chúng ta thì chúng ta sẽ cảm thấy nhẹ nhàng, bình an và hạnh phúc. Tính đi tính lại, cuộc đời chúng ta thật vắn vỏi.

“Ngàn năm Chúa kể là gì,

tựa hôm qua đã qua đi mất rồi,

khác nào một trống canh thôi!”(c. 4)

Tính tuổi thọ trong ngoài bảy chục,

Mạnh giỏi chăng là được tám mươi,

Mà phần lớn chỉ là gian lao khốn khổ,

Cuộc đời thấm thoát chúng con đã khuất rồi.

(Tv 89, 10)

“Xin dạy chúng con đếm tháng ngày mình sống,

ngõ hầu tâm trí được khôn ngoan.” (c. 2).

Để rồi từ đó, ta mỗi ngày thức dậy ta nguyện xin:

“Từ buổi mai, xin cho đoàn con được no say tình Chúa,

để ngày ngày được hớn hở vui ca.” (c. 14).

Xin Chúa thêm ơn cho chúng ta để ngày mỗi ngày ta luôn hướng về ngày cuối cùng của đời ta và ta luôn sống trong tâm tình chờ đợi Chúa đến với cuộc đời của mỗi người chúng ta.

Lm. Anmai, CSsR

 

 

2. MÙA TỈNH THỨC

Mùa Vọng không chỉ là thời gian chuẩn bị tâm hồn để đón mừng Chúa Giáng Sinh, mà còn là dịp để mỗi người Kitô hữu sống trong sự mong đợi ngày Chúa đến trong vinh quang. Đây là mùa của hy vọng, là lời nhắc nhở rằng cuộc đời chúng ta không phải là một hành trình vô định, mà là một con đường có đích đến. Chúa Giêsu dạy chúng ta phải “đứng thẳng và ngẩng đầu lên,” vượt qua những lo lắng, mê đắm của thế gian để hướng tâm hồn về những giá trị cao cả và vĩnh cửu.

Mùa Vọng là cơ hội để chúng ta tự hỏi: Tôi đang sống như thế nào? Tôi có đang tỉnh thức để chờ Chúa đến không? Hãy nhớ rằng, đời sống Kitô hữu không chỉ là chờ đợi thụ động, mà là một cuộc hành trình tích cực trong sự chuẩn bị và sẵn sàng.

Chúa Giêsu đã đưa ra hai hình ảnh cụ thể để minh họa thái độ sống tỉnh thức: “đứng thẳng” và “ngẩng đầu lên.” Đây không chỉ là những hành động vật lý, mà là biểu tượng của lối sống mang đậm tính thánh thiện và trách nhiệm.

 “Đứng thẳng” là tư thế của người mạnh mẽ, kiên cường trước những thách thức và cám dỗ. Trong cuộc sống, chúng ta thường bị lôi kéo bởi những thứ như danh vọng, tiền bạc, dục vọng, hoặc sự ích kỷ. Đứng thẳng đòi hỏi chúng ta không bị khuất phục trước những điều này, mà thay vào đó, sống một cuộc đời ngay chính và trung thành với lương tâm.

Đứng thẳng giúp chúng ta chống lại những lôi cuốn dễ dãi, những mời mọc hào nhoáng nhưng làm hủy hoại tâm hồn.

Đứng thẳng còn là thái độ của người luôn ý thức rằng mình được dựng nên theo hình ảnh Thiên Chúa, và vì vậy, mình có trách nhiệm giữ gìn phẩm giá đó.

 “Ngẩng đầu lên” không chỉ là hành động hướng về Chúa, mà còn là thái độ sống biết nhìn lên những giá trị cao cả. Người Kitô hữu không sống chỉ để tìm kiếm những thứ vật chất hay niềm vui tạm bợ, mà luôn hướng về sự sống đời sau.

Trong đời sống hiện tại, ngẩng đầu lên có nghĩa là sống một cách ý nghĩa và làm tròn bổn phận của mình. Hãy tự hỏi: Tôi đang sống để làm đẹp lòng Chúa hay chỉ chạy theo những lo lắng, bận tâm của đời này?

Để giúp chúng ta hiểu rõ hơn về tinh thần tỉnh thức, Chúa Giêsu đã dùng hai dụ ngôn sâu sắc:

Người đầy tớ tỉnh thức là người luôn sẵn sàng, “thắt lưng cho gọn” và “thắp đèn cho sẵn.” Sự sẵn sàng này không phải là một thái độ căng thẳng, mà là một cách sống chủ động và có trách nhiệm. Chúng ta không biết ngày giờ Chúa đến, vì vậy, mỗi giây phút trong hiện tại là cơ hội để sống thật tốt đẹp.

Sẵn sàng không chỉ là chờ đợi Chúa đến trong ngày sau hết, mà còn là chờ đợi Chúa đến mỗi ngày qua lời cầu nguyện, Thánh Lễ, và những người xung quanh.

Tỉnh thức giúp chúng ta làm tốt mọi công việc đời thường, bởi vì qua đó, chúng ta đang thi hành ý muốn của Thiên Chúa.

Người quản gia trung thành là người biết rằng mọi thứ mình có đều là của Chúa. Họ không coi tài sản, tài năng hay thời gian là của riêng mình, mà là những món quà Chúa trao phó để sinh lợi.

Câu chuyện về người làm vườn ở Thụy Sĩ là một minh họa tuyệt vời cho tinh thần này. Dù ông chủ không thường xuyên đến thăm, người làm vườn vẫn tận tâm chăm sóc từng chi tiết, bởi vì ông coi việc đó là bổn phận và niềm vui của mình. Đây cũng là cách chúng ta nên sống: làm mọi việc với tình yêu và lòng biết ơn, dù là việc nhỏ nhặt nhất.

Mùa Vọng nhắc nhở chúng ta rằng mỗi giây phút hiện tại là một cơ hội quý giá để chuẩn bị cho tương lai vĩnh cửu. Thời gian là món quà Chúa ban, và mỗi phút giây trôi qua đều không bao giờ trở lại.

Đừng lãng phí thời gian vào những điều vô nghĩa hay những đam mê tội lỗi.

Hãy tích cực làm việc, cầu nguyện, và xây dựng các mối quan hệ yêu thương, bởi vì đó chính là cách chúng ta tích trữ kho tàng trên trời.

Ngày Chúa đến có thể là ngày vui mừng hay kinh hoàng, tùy thuộc vào cách sống hiện tại của mỗi người. Những ai tỉnh thức và sống trong ân sủng sẽ được cứu độ, nhưng những ai mê ngủ trong đam mê và tội lỗi sẽ đối diện với sự phán xét nghiêm minh.

Tỉnh thức không phải là một trạng thái lo sợ, mà là một cuộc sống tràn đầy hy vọng và bình an. Khi chúng ta tỉnh thức, chúng ta sống mỗi ngày như một món quà, biết ơn những gì mình có và sẵn sàng đối diện với bất kỳ thử thách nào.

Xin Chúa giúp chúng ta biết sống như ngọn đèn chầu trước Nhà Tạm, luôn cháy sáng và sẵn sàng trước nhan Chúa. Hãy nhớ rằng Mùa Vọng không chỉ là thời gian chờ đợi Chúa đến trong lễ Giáng Sinh, mà còn là thời gian chuẩn bị cho cuộc gặp gỡ cuối cùng với Ngài.

Lạy Chúa, xin ban cho chúng con sự tỉnh thức trong mọi khoảnh khắc của cuộc đời. Xin giúp chúng con sống mỗi ngày trong tình yêu, sự khiêm nhường và trách nhiệm, để khi Chúa đến, chúng con có thể vui mừng đón nhận Ngài trong hân hoan và bình an. Amen.

Lm. Anmai, CSsR

 

 

 

3. TỈNH THỨC ĐI VÀO THẾ GIỚI MỚI

Mùa Vọng khởi đầu một năm Phụng vụ mới, là thời gian đặc biệt mời gọi mỗi người Kitô hữu sống trong sự chờ mong, hy vọng và tỉnh thức. Trong tâm trí nhiều người, Mùa Vọng có thể được hiểu đơn giản là chuẩn bị tâm hồn đón mừng ngày Chúa Giáng Sinh. Nhưng Giáo Hội còn muốn chúng ta hướng đến một chiều kích khác sâu xa hơn: Chờ đợi ngày Chúa đến trong vinh quang, ngày phán xét cuối cùng.

Bài Tin Mừng hôm nay dường như không nói nhiều về sự kiện Chúa Giáng Sinh tại Belem, nhưng lại tập trung vào ngày Chúa tái lâm. Giáo Hội muốn qua đó, chúng ta hiểu rằng việc chờ mong Chúa không chỉ là sự hoài niệm về quá khứ, mà là hướng tới tương lai vĩnh cửu, nơi chúng ta sẽ gặp gỡ Chúa trong sự viên mãn và hoàn hảo.

Mùa Vọng mời gọi chúng ta sống trong thái độ tỉnh thức và cầu nguyện. Chính qua thái độ này, chúng ta sẽ có được sự bình an, niềm hy vọng, và khả năng nhận ra Chúa đang đến trong từng khoảnh khắc của cuộc đời.

Trong bài giảng hôm nay, Chúa Giêsu đưa ra những hướng dẫn rất rõ ràng để chuẩn bị tâm hồn cho ngày Chúa đến và đi vào thế giới mới. Những hướng dẫn này giúp chúng ta hiểu được sự chuyển giao giữa hai thế giới: thế giới hiện tại và thế giới tương lai.

Chúng ta đang sống trong một thế giới giới hạn bởi thời gian, không gian, và quy luật tự nhiên. Mọi vật trên thế giới này đều có khởi đầu và kết thúc. Mặt trời, mặt trăng, và cả những gì dường như vững bền nhất cũng sẽ qua đi. Điều đó nhắc nhở chúng ta rằng, thế giới hiện tại không phải là nơi trú ngụ mãi mãi, mà chỉ là một điểm dừng chân tạm thời.

Khi thế giới này qua đi, Chúa sẽ khai sinh một thế giới mới, nơi vĩnh cửu và tuyệt đối. Đây không phải là sự hủy diệt hoàn toàn, mà là một sự biến đổi mang lại niềm hy vọng lớn lao cho con người.

Điều quan trọng là chúng ta phải ý thức rằng chính bản thân mình cũng sẽ bước qua ranh giới này. Liệu chúng ta sẽ chìm vào hư vô cùng với thế giới cũ, hay sẽ được sống trong vinh quang với Chúa ở thế giới mới? Câu trả lời phụ thuộc hoàn toàn vào cách chúng ta sống trong hiện tại.

Chúa Giêsu nhắc nhở rằng mọi sự trong vũ trụ này đều nằm trong sự quan phòng của Thiên Chúa. Ngài là Đấng làm chủ thời gian và không gian, Đấng đã định ra thời hạn cho thế giới hiện tại.

Ngày Chúa đến không phải là ngày hủy diệt, mà là ngày hoàn tất kế hoạch cứu độ. Qua sự xét xử, Chúa sẽ thanh lọc thế giới cũ và khai sinh một thế giới mới. Sự xuất hiện của thế giới mới không phải là kết thúc, mà là một sự tái tạo. Đây là thế giới của niềm vui, sự bình an và hạnh phúc đời đời, nơi con người được sống trong sự viên mãn của Thiên Chúa.

Nhận biết Chúa làm chủ lịch sử giúp chúng ta sống trong sự vững tin và hy vọng. Dù cuộc đời có khó khăn hay đầy rẫy những bất công, chúng ta biết rằng Chúa luôn đồng hành và sẽ đưa chúng ta đến nơi hạnh phúc vĩnh cửu.

Dù Chúa làm chủ lịch sử, nhưng mỗi người vẫn có tự do để lựa chọn cách sống của mình. Sự sống đời đời không phải là một món quà được trao tặng cách vô điều kiện, mà là kết quả của sự tỉnh thức và chuẩn bị.

Chúa Giêsu đưa ra hai thái độ sống trái ngược nhau:

Những ai gắn bó với thế giới cũ: Họ chìm đắm trong danh lợi thú, bị trói buộc bởi những giá trị tạm bợ, và cuối cùng sẽ bị hủy diệt cùng với thế giới này.

Những ai chuẩn bị cho thế giới mới: Họ sống tỉnh thức, biết vượt qua những cám dỗ và vươn lên những giá trị cao cả. Họ sẽ được đón nhận vào vương quốc của Chúa, nơi sự sống viên mãn và bất diệt.

Chúa Giêsu nhấn mạnh rằng để chuẩn bị cho ngày Chúa đến, chúng ta cần có hai điều: tỉnh thức và cầu nguyện.

Tỉnh thức không chỉ là sự cảnh giác, mà là một thái độ sống chủ động và trách nhiệm. Tỉnh thức đòi hỏi chúng ta:

Không “chè chén say sưa”: Không bị lôi kéo bởi những đam mê và hưởng thụ vô độ.

Không “lo lắng sự đời”: Không để mình bị giam hãm trong những lo toan danh, lợi, thú.

Biết vươn lên: Tâm hồn hướng về những giá trị cao cả và đời sống vĩnh cửu.

Người tỉnh thức là người luôn ý thức rằng mỗi giây phút hiện tại đều là cơ hội để gieo hạt giống tốt lành cho đời sống mai sau. Họ sống trong thế giới này nhưng không bị thế giới này làm chủ.

Cầu nguyện là sức mạnh để chúng ta có thể tỉnh thức. Khi cầu nguyện, chúng ta kết nối với Thiên Chúa, tìm thấy sức mạnh để vượt qua những ràng buộc của thế giới vật chất và hướng tâm hồn lên thế giới thiêng liêng.

Cầu nguyện còn là cách để chúng ta xin ơn Chúa trợ giúp. Con người yếu đuối và dễ sa ngã, nhưng với ơn Chúa, chúng ta có thể chiến thắng mọi cám dỗ và sống trong sự tỉnh thức.

Trong ngày hôm nay: Mỗi ngày là một cơ hội để gặp gỡ Chúa qua lời cầu nguyện, việc làm tốt lành, và sự hiện diện của Chúa trong tha nhân.

Trong ngày lễ Giáng Sinh: Tỉnh thức giúp chúng ta chuẩn bị tâm hồn để đón mừng Chúa đến, không chỉ như một sự kiện lịch sử, mà là một sự hiện diện sống động trong đời sống hiện tại.

Trong ngày cùng tận: Cuối cùng, sự tỉnh thức sẽ đưa chúng ta vào thế giới mới, nơi chúng ta được sống hạnh phúc vĩnh cửu bên Chúa.

Tỉnh thức và cầu nguyện là chìa khóa để mỗi người Kitô hữu chuẩn bị tâm hồn cho ngày Chúa đến. Thế giới hiện tại sẽ qua đi, nhưng thế giới mới với Chúa sẽ tồn tại mãi mãi. Chúng ta hãy sống mỗi ngày với niềm hy vọng và lòng khao khát, để khi Chúa đến, chúng ta có thể “đứng thẳng và ngẩng cao đầu,” đón nhận Ngài với niềm vui và bình an.

Lạy Chúa, xin giúp chúng con sống tỉnh thức và cầu nguyện, biết chuẩn bị cho thế giới mới qua từng hành động nhỏ trong đời sống hằng ngày. Xin cho chúng con luôn đặt niềm tin nơi Chúa, để khi Ngài đến, chúng con được cùng Ngài bước vào vương quốc hạnh phúc đời đời. Amen.

Lm. Anmai, CSsR