Điều kiện làm môn đệ Chúa Giê-su
Điều kiện làm môn đệ Chúa Giê-su
(Suy niệm Tin Mừng Luca (14, 25-33) trích đọc vào Chúa nhật 23 thường niên)
“Một hôm, dân chúng cùng đi đường với Đức Giê-su đông lắm. Ngài quay lại bảo họ: "Ai theo tôi mà không dứt bỏ cha mẹ, vợ con, anh em, chị em, và cả mạng sống mình nữa, thì không thể làm môn đệ tôi được. Ai không vác thập giá mình mà đi theo tôi, thì không thể làm môn đệ tôi được.”
Khi nghe lời kêu gọi đó, nhiều người cho rằng Chúa Giê-su đòi hỏi người theo Chúa phải hy sinh quá nhiều. Phải lìa bỏ cha mẹ, vợ con, anh chị em và cả mạng sống mình nữa thì thật là quá đáng, chắc không mấy ai kham nổi.
Nhưng xét lại, không chỉ có Chúa Giê-su mới kêu mời môn đệ hy sinh từ bỏ như thế, mà nhiều tổ chức khác cũng đòi hỏi tương tự.
Khi quê hương đất nước bị xâm lăng, nhân dân trong nước được động viên lên đường chống giặc. Họ được tổ quốc mời gọi rời bỏ gia đình, cha mẹ, vợ con, anh chị em, họ hàng, rời bỏ làng mạc hay phố phường để lên đường thi hành sứ vụ của người chiến binh, chấp nhận hy sinh cả mạng sống mình để bảo vệ giang sơn tổ quốc.
Lịch sử của dân tộc Việt Nam chúng ta cho thấy rằng, trải qua nhiều giai đoạn lịch sử, rất đông đảo công dân trong đất nước chúng ta đã sẵn sàng từ bỏ cha mẹ, vợ con, họ hàng, bè bạn để xông ra chiến trường, sẵn sàng đổ máu, sẵn sàng hiến dâng mạng sống mình để bảo vệ tổ quốc non sông.
Khi có thiên tai xảy ra đây đó trên địa cầu gây ra tai hoạ thảm khốc cho dân chúng, có nhiều đội quân của Hội Chữ thập đỏ thuộc nhiều quốc gia trên thế giới được mời gọi từ bỏ quê hương xứ sở, từ bỏ công ăn việc làm, xông pha lên đường đến những miền đất lạ, đến với những nạn nhân thuộc màu da và chủng tộc khác, để xả thân cứu giúp những nạn nhân đang gặp tai ương khốn đốn.
Sứ mạng cứu thế của Chúa Giê-su là sứ mạng khẩn cấp và tối quan trọng nhưng cũng đầy dẫy gian truân. Vì thế, nếu không có tinh thần hy sinh quên mình của người chiến sĩ sẵn sàng chết để bảo vệ non sông; nếu không có tinh thần xả thân phục vụ, không ngại gian khó của đội quân thuộc Hội Chữ thập đỏ, thì không thể tham gia vào sứ mạng cứu thế của Chúa Giê-su được.
Thế nên, khi cất lời mời gọi tham gia vào đội quân cứu thế của mình, Chúa Giê-su nêu ra điều kiện tiên quyết: “Ai theo tôi mà không dứt bỏ cha mẹ, vợ con, anh em, chị em, và cả mạng sống mình nữa, thì không thể làm môn đệ tôi được. Ai không vác thập giá mình mà đi theo tôi, thì không thể làm môn đệ tôi được.” (Luca 14,26-27)
Hôm nay, Chúa Giê-su kêu mời chúng ta từ bỏ những gì?
Hiện nay, Chúa Giê-su chưa kêu mời số đông trong chúng ta từ bỏ cha mẹ, vợ con, họ hàng vì Chúa và vì Nước Trời đâu, Ngài chỉ mời chúng ta tham gia phục vụ trong một số công tác thôi.
Khi có người đau yếu trong gia đình hay trong thôn xóm, Chúa mời chúng ta từ bỏ công ăn việc làm để viếng thăm, chăm sóc, chúng ta có đáp ứng không?
Khi có người lâm cơn túng thiếu, hoạn nạn, Chúa kêu mời chúng ta hãy chia sớt tiền bạc và hy sinh thời giờ, công sức để cứu giúp, chúng ta có chấp nhận không?
Khi có người làm buồn lòng ta, làm tổn thương tự ái của ta, Chúa kêu mời chúng ta từ bỏ oán hận để cảm thông tha thứ, chúng ta có sẵn sàng không?
Thông thường hơn, mỗi tối, Chúa mời chúng ta từ bỏ giờ xem phim hay nghe ca nhạc trên các kênh truyền hình để dành ra mươi phút đọc kinh gia đình thờ phượng tạ ơn Chúa, chúng ta có từ bỏ được không?
Nếu chúng ta chưa từ bỏ mình để thực hành những điều tương tự như trên, chúng ta không xứng đáng là môn đệ Chúa.
Lạy Chúa Giê-su
Trong lịch sử dân tộc Việt Nam, có rất đông đồng bào của chúng con đã bỏ gia đình, cha mẹ, họ hàng, sẵn sàng tiến ra chiến trường hy sinh mạng sống để bảo vệ tổ quốc, non sông.
Trong lịch sử Giáo Hội Việt Nam, có rất nhiều tín hữu hy sinh từ bỏ tất cả lợi lộc trần thế và anh dũng đổ máu đào để làm sáng tỏ đức tin.
Xin cho chúng con, dù chưa phải hy sinh mạng sống như các chiến sĩ trên chiến trường, chưa phải đổ máu đào như các anh hùng tử đạo, thì ít nữa cũng biết hy sinh thời giờ, công việc, khả năng và từ bỏ tính tự ái, tính tham lam, vô cảm của mình để đem lại an vui, hạnh phúc cho những người đang sống chung quanh con. Amen.
Linh mục Inhaxiô Trần Ngà
CHÚA NHẬT 23 TN. Luca 14, 25-33
25Một hôm, dân chúng cùng đi đường với Đức Giê-su đông lắm. Người quay lại bảo họ:
26"Ai theo tôi mà không dứt bỏ cha mẹ, vợ con, anh em, chị em, và cả mạng sống mình nữa, thì không thể làm môn đệ tôi được. 27Ai không vác thập giá mình mà đi theo tôi, thì không thể làm môn đệ tôi được.
28"Quả thế, ai trong anh em muốn xây một cây tháp, mà trước tiên lại không ngồi xuống tính toán phí tổn, xem mình có đủ để hoàn thành không? 29Kẻo lỡ ra, đặt móng rồi mà không có khả năng làm xong, thì mọi người thấy vậy sẽ lên tiếng chê cười mà bảo : 30'Anh ta đã khởi công xây, mà chẳng có sức làm cho xong việc.' 31Hoặc có vua nào đi giao chiến với một vua khác, mà trước tiên lại không ngồi xuống bàn tính xem mình có thể đem một vạn quân ra, đương đầu với đối phương dẫn hai vạn quân tiến đánh mình chăng? 32Nếu không đủ sức, thì khi đối phương còn ở xa, ắt nhà vua đã phải sai sứ đi cầu hoà.
33Cũng vậy, ai trong anh em không từ bỏ hết những gì mình có, thì không thể làm môn đệ tôi được.
- Loại bài viết:
- Thể loại khác: