Home
Printer-friendly versionSend by email
-A A +A

Kéo dài sự sống, Đong ánh sáng

Tác giả: 
Lm Minh Anh

ĐONG ÁNH SÁNG

“Anh em là muối cho đời; anh em là ánh sáng cho trần gian”.

 

Kính thưa Anh Chị em,

 

Thật là một bất ngờ đầy thú vị vì chỉ trong mấy ngày, phụng vụ Lời Chúa cống hiến cho chúng ta những mẫu chuyện hấp dẫn về hai bà goá. Đó là những bà goá quảng đại cho đi những gì mình có và cả hai trở nên mẫu mực cho chúng ta khi chúng ta cố gắng sống điều Chúa Giêsu dạy trong Tin Mừng hôm nay, “Anh em là muối cho đời; anh em là ánh sáng cho trần gian”.

 

Đó là một bà goá thời Cựu Ước và một bà goá thời Tân Ước; một bà goá thời Êlia, một bà goá thời Chúa Giêsu; một bà goá trong đền thờ, chỗ đông người, một bà goá heo hút trong rừng vắng, không một bóng người; một bà goá cho đi những đồng xu sau hết, một bà goá hiến tặng chiếc bánh cuối cùng. Bà goá thời Chúa Giêsu bỏ vào hòm tất cả những gì mình có để nuôi sống; bà goá thời Êlia cho đi cái mình có sau hết để ăn rồi chết. Vậy mà không ai phải chết cả, vì Thiên Chúa đã làm cho hũ bột không bao giờ vơi, bình dầu không bao giờ cạn và như thế, sự sống vẫn được kéo dài vì chính nó đã được cho đi. Tôi đã chia xẻ trong bài “Sự sống kéo dài” cách đây mấy ngày rằng, vì đã trao ban sự sống nên chính Thiên Chúa là bà goá đầu tiên và cũng thế, Chúa Giêsu cũng goá bụa không kém vì Ngài cũng đã hiến dâng mạng sống cho trần gian được sống.

 

Cả hai bà goá đều là những con người không ích kỷ giữ lại cho mình ngay cả những cái cần thiết nhất. Giữ lại một cái gì đó hàm ý ích kỷ, điều mà Đức Thánh Cha Phanxicô gọi là ‘linh đạo gương soi’ mà người môn đệ Chúa Giêsu phải tỉnh thức trước cám dỗ chỉ muốn ủ men cái tôi, chiếu sáng bản thân hay đánh bóng chính mình. Linh đạo gương soi vốn chỉ làm cho người môn đệ quên mất bổn phận chiếu giãi, ướp mặn và gìn giữ mọi sự khỏi hư nát.

Người Kitô hữu ngày mỗi ngày sẽ mặn nồng hơn, bừng sáng hơn nhờ việc gắn bó thắm thiết với Đấng là ánh sáng, là men muối của mình bằng việc cầu nguyện vốn không thể thiếu, cũng không thể chểnh mảng. Vị mặn và ánh sáng của người Kitô hữu chính là Tin Mừng họ sống, là tám mối phước thật họ trải nghiệm khi họ nghèo khó, khi họ hiền lành, khi họ thứ tha, khi họ trong sạch, khi họ sống tình bác ái, khi họ chịu bắt bớ, chịu thiệt thòi vì danh Chúa. Tắt một lời, khi họ biết thương xót như Thiên Chúa thương xót. 

Cám dỗ bây giờ là sống dễ dãi, ươn ế, thụ động, dửng dưng; là đồng loã với bóng tối, là lờ đi những gì đang xảy ra chung quanh, mặc cho bóng tối bao trùm và hoành hành, bức bách con người xa rời Thiên Chúa, xa cách ánh sáng tình yêu của Người.

Chuyện xảy ra tại một làng quê vùng nam bán cầu. Vào một mùa đông, mặt trời không mọc liên tiếp nhiều ngày, tối tăm bao phủ cả vùng. Dân chúng đổ xô đến nhà một ông hàng xén để mua diêm quẹt và nến. Họ nài nỉ nhưng ông nhất định từ chối. Ngày qua ngày, dân chúng quen dần với bóng tối. Sau đó, chủ hàng mới ý thức thái độ hẹp hòi của mình, ông mở kho tặng không cho mọi người. Nhưng than ôi, mọi người đồng thanh đáp, “Chúng tôi đã quen sống với bóng tối, không cần ánh sáng nữa!”.

 

Anh Chị em,

 

Câu chuyện thật gãy gọn nhưng khiến chúng ta rùng mình. Xã hội hôm nay xem ra quá quen với bóng tối, liệu chúng ta kịp đong ánh sáng cho những con người hôm nay không.

 

Chúng ta có thể cầu nguyện,

 

“Lạy Chúa, con đang sáng hay đang tối; cũng có thể con ở trong chỗ mờ mờ, xin đưa con ra với ánh sáng Chúa để con cũng có thể chiếu sáng anh em con”, Amen.

 

(Lm. Minh Anh, Gp. Huế)

 

KÉO DÀI SỰ SỐNG

“Bà đã dâng tất cả những gì mình có để nuôi sống”.

Kính thưa Anh Chị em,

Tin Mừng hôm nay tường thuật một chuyện lạ thường chưa từng xảy ra trong đền thờ. Có người xem ra khá rảnh khi ngồi nhìn cảnh thiên hạ bỏ tiền vào hòm cúng; khổ nỗi, người ấy lại là Chúa Giêsu. Kể ra, Ngài cũng khá tò mò và có lẽ vì đã mục kích quá kỹ nên Ngài thấy bà goá kín đáo nọ chỉ bỏ hai đồng kẽm với chi tiết là một phần tư xu. Không chỉ thấy bên ngoài, Ngài thấy cả bên trong, “Thầy nói thật với các con… tất cả những người kia bỏ của mình dư thừa, còn bà này đang túng thiếu, đã bỏ tất cả những gì mình có để nuôi sống”.

 

Cái để nuôi sống có thể là cơm bánh, cũng có thể là máu, là cái làm nên sự sống; nói cách khác, là chính sự sống. Bà goá này là ai, hẳn không chỉ là một phụ nữ goá chồng nhưng còn là tất cả những ai có lòng quảng đại dâng tặng chính sự sống mình.

 

Nếu xét như thế thì Thiên Chúa phải là bà goá đầu tiên vì Người đã cho đi chính sự sống của mình, “Thiên Chúa đã yêu thế gian đến nỗi đã ban Con Một, để ai tin vào Người Con ấy thì được sự sống đời đời”. Cũng thế, Chúa Giêsu hiến tặng sự sống cho trần gian, “Vì họ, Con xin thánh hiến mình Con”, “Này là mình Thầy”. Và như hạt lúa gieo xuống lòng đất đã chết đi, thối đi hầu sinh nhiều bông hạt, thì Ngài cũng đã chết đi để làm trổ sinh sự sống. Sự sống đó là một Dân Thánh, một Hội Thánh. Noi gương Chúa Giêsu, các thánh tử đạo và những tâm hồn thánh thiện còn sống hay đã qua đời hiến dâng mạng sống để kéo dài sự sống của Thầy. Và hôm nay, con cái Hội Thánh, trong đó có chúng ta đang tiếp tục làm công việc kéo dài sự sống ấy bằng những hy sinh, cầu nguyện và cho đi cả những gì mình có để nuôi sống.

 

Một người đàn ông đi lạc trên sa mạc, đang lúc sắp chết vì khát, ông phát hiện một túp lều xa xa. Lê bước tới, ông mừng rỡ tìm thấy một máy bơm nước đã hoen rỉ. Ông cố sức cầm lấy cần bẫy và bơm một hồi nhưng không một giọt nước nào chảy ra. Tuyệt vọng, ông ngã xuống. Bỗng nhiên, ông nhìn thấy trong góc lều một chai nước có nắp kín, bên ngoài có dán một dòng chữ, “Bạn thân mến. Nếu muốn sử dụng chiếc bơm, trước hết, phải đổ nước trong chai này vào bơm. Trước khi rời đi, hãy đổ đầy nước vào chai, để lại cho người đến sau”. Ông phân vân giữa hai lựa chọn. Nếu uống hết chai nước, ông sẽ có thể tiếp tục sống một thời gian; hoặc mạo hiểm đổ hết nước vào chiếc máy bơm gỉ sét, có thể nước sẽ trào tràn hoặc cũng có thể không có giọt nào và sẽ chết. Sau một hồi đắn đo, ông quyết định đổ nước vào chiếc bơm; và bắt đầu bơm. Kỳ diệu, nước trào vọt. Ông mừng rỡ uống từng ngụm và trước khi rời đi, ông đổ đầy nước vào chai; ông không quên ghi thêm, “Hãy tin tôi. Sự thật là thế”.

 

Anh Chị em,

 

Để kéo dài sự sống của Chúa Kitô, chúng ta không chỉ cho đi những gì mình có để nuôi sống như người đàn ông trong câu chuyện trên nhưng còn phải trăn trở cho việc loan báo Tin Mừng như thánh Phaolô đã nhắc nhở Timôthê trong bài đọc hôm nay, “Con hãy rao giảng lời Phúc Âm, hãy xúc tiến việc đó, dầu thời thế thuận lợi hay không thuận lợi; hãy thuyết phục, hãy khiển trách, hãy khuyên lơn với tất cả lòng kiên nhẫn và quan tâm giáo huấn”.

 

Như thế, trao ban sự sống, kéo dài sự sống của Chúa Kitô không chỉ là quảng đại cho đi những gì mình có để nuôi sống nhưng còn là chu tất bổn phận chứng nhân trong mọi đấng bậc.

 

Chúng ta có thể cầu nguyện,

 

“Lạy Chúa, ích kỷ làm con co quắp; quảng đại giúp con cao thượng. Xin cho con biết kéo dài sự sống của Chúa bằng những chứng tá yêu thương qua việc cho đi mỗi ngày”, Amen.

 

(Lm. Minh Anh, Gp. Huế)