Ngược chiều nhưng đồng quy - Làm cho tươi mới
NGƯỢC CHIỀU NHƯNG ĐỒNG QUY
“Chúa là Thiên Chúa của lòng xót thương”.
Kính thưa Anh Chị em,
Thật thú vị khi hai bài đọc hôm nay cho thấy một nghịch lý khác thường, ngược chiều nhưng đồng quy. Hai chuyển động không cùng chiều có một gặp gỡ chung để cùng nói lên một chân lý ngàn đời, Chúa là Thiên Chúa của lòng thương xót; chuyển động từ con người lên, chuyển động từ Thiên Chúa xuống. Đó là một Thiên Chúa con người tìm kiếm, cũng là một Thiên Chúa kiếm tìm con người; một Thiên Chúa của Cựu Ước, một Thiên Chúa của Tân Ước.
Bài đọc thứ nhất cho thấy con người tìm kiếm Thiên Chúa. Giữa cảnh lưu đày, Israel không biết phải kêu cầu ai, họ tìm đến Thiên Chúa của mình, “Lạy Chúa, trong cơn hoạn nạn, chúng con tìm kiếm Chúa và trong khi Chúa sửa dạy, chúng con kêu van Người”. Những lời khẩn khoản này nằm trong thánh thi tạ ơn của ngôn sứ Isaia, qua đó, chất chứa bao tâm tình tán dương Thiên Chúa, Đấng công minh, Đấng giải thoát và là Đấng ban lại bình an cho dân Người, “Lạy Chúa, Chúa ban cho chúng con ơn bình an, vì mọi việc chúng con làm, đều do Chúa làm cho chúng con”. Đó là một Thiên Chúa không bịt tai trước lời kêu khấn, là Đấng bảo đảm cho dân rằng, những đau khổ hiện tại sẽ dẫn đến hồi sinh, “Người chết của Chúa sẽ được sống, các xác chết của con sẽ sống lại”. Chúa là Thiên Chúa của lòng xót thương.
Tin Mừng hôm nay lại cho thấy một chiều ngược lại. Chúa Giêsu, hiện thân của lòng thương xót, cất bước đi tìm con người. Ngài van nài con người hãy đến với Ngài để được bổ sức, tìm lại bình an, “Hãy đến với Tôi tất cả những ai mang gánh nặng nề, Tôi sẽ nâng đỡ bổ sức cho”; “Tâm hồn anh em sẽ gặp được bình an”. Những lời đẹp đẽ nhất, trìu mến nhất phát xuất từ cung lòng đôn hậu của một Thiên Chúa xót thương, chung thuỷ và từ tâm. Ngài tìm kiếm con người, chờ đợi nó như đã từng kiếm tìm và đợi chờ người phụ nữ bên bờ giếng Giacob giữa trưa hè. Lần giở các trang Tin Mừng, chúng ta gặp thấy đã bao lần Ngài rảo bước kiếm tìm con người giữa thời lưu đày Tân Ước, nói với họ lời xót thương như Thiên Chúa đã thương xót dân Người giữa thời Cựu Ước lưu đày.
“Hãy đến với Tôi”, lời mời của tình yêu, lời mời của lòng thương xót cũng đang ngỏ với mỗi người chúng ta. Vậy thì điều gì đang khiến chúng ta nặng nề, điều gì đang cám dỗ để chúng ta có thể rơi vào trầm cảm, buồn phiền hay thậm chí tuyệt vọng? Điều gì khiến chúng ta lo lắng, chao đảo? Một mặc cảm tội lỗi? Điều gì khiến chúng ta sợ hãi khi đến với Chúa, sợ để Chúa đi vào cuộc sống mình? Chúa Giêsu muốn nâng lên tất cả. Hãy biết, Ngài hiền lành, nhân hậu và rộng lượng trong thứ tha, trong ân sủng. Ngài khao khát đỡ nâng chúng ta nhiều hơn chúng ta mong muốn cũng như yêu thương chúng ta nhiều hơn chúng ta tưởng.
Thánh Anselmô nói, “Hãy đến ngay bây giờ, hỡi người tầm thường, hãy bay đi trong chốc lát, ra khỏi các vụ việc của con; hãy trốn thoát một chút ra khỏi sự hỗn loạn trong suy nghĩ của con. Hãy đặt sang một bên lúc này các lo toan nặng nề của con và để lại phía sau các lao khổ làm cho con mệt mỏi. Hãy từ bỏ một chút cho Chúa và nghỉ ngơi một chút trong Người. Hãy đi vào căn phòng bên trong tâm hồn con vốn đang chật cứng mọi thứ trừ Thiên Chúa và sau khi đã khoá cửa, hãy kiếm tìm Người. Giờ đây, hãy nói, hỡi toàn bộ trái tim của con, hãy nói với Người, “Lạy Chúa là Thiên Chúa của con, linh hồn con khát khao Chúa”.
Anh Chị em,
Theo lời mời dịu hiền của Chúa, “Hãy đến với Tôi”, chúng ta hãy đến với Ngài mà không sợ hãi cũng không do dự. Hãy chuyển mọi thứ cho Ngài, Ngài sẽ sắp xếp mọi chuyện.
Chúng ta có thể cầu nguyện,
“Lạy Chúa, gánh nặng của con, con trải trước Chúa; con nay nhẹ nhàng, xin nâng con lên”, Amen.
(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)
LÀM CHO TƯƠI MỚI
“Lòng người quá hẹp hòi; lòng trời mãi bao la”.
Kính thưa Anh Chị em,
Phụng vụ Lời Chúa hôm nay cho thấy sự tương phản giữa lòng dạ của con người và tâm tưởng của Đấng dựng nên nó. Thiên Chúa, Đấng từ bi vô lượng, Đấng làm tươi mới mọi sự, ban cho con người sự sống, năm tháng và thời gian; đang khi phàm nhân, cụ thể là những biệt phái, lại quá khắt khe với đồng loại, chỉ vì “Lòng người quá hẹp hòi; lòng trời mãi bao la”.
Bài đọc Isaia kể chuyện vua Êdêkia. Biết ngày lìa thế gần kề, Êdêkia run sợ, khóc lóc, van xin Thiên Chúa đừng để những ngày đời của ông qua đi trước khi thấy thành thánh vẫn được Chúa bảo vệ vì quân thù đang lăm le xâm chiếm. Chúa thương cho vua toại nguyện. Qua miệng ngôn sứ Isaia, Người phán, “Hãy đi nói với Êdêkia rằng, đây Chúa là Thiên Chúa Đavít, tổ phụ ngươi, phán thế này, ‘Ta đã nghe lời ngươi cầu nguyện, và Ta đã thấy nước mắt của ngươi. Ta sẽ cho ngươi sống thêm mười lăm năm nữa. Ta sẽ cứu ngươi và bảo vệ thành này khỏi tay vua Assyria’”. Chúa là Thiên Chúa xót thương, Đấng làm cho sống, làm cho tươi mới.
Cũng chỉ vì muốn làm cho tươi mới, Thiên Chúa ban ngày Sabbat với ý nghĩa như một quà tặng để con người nên giống Thiên Chúa, biết sống chậm lại, biết thờ phượng Chúa, biết nghỉ ngơi và sống cho tha nhân. Thế nhưng, Tin Mừng hôm nay cho thấy điều ngược lại khi các biệt phái hiểu sai ý nghĩa, họ lên án các môn đệ của Chúa Giêsu lỗi luật khi đưa tay bứt lúa mà ăn vì đói trong ngày Sabbat. Ngài buộc lòng lên tiếng, “Vì nếu các ông biết được điều này là, ‘Ta muốn lòng nhân từ, chứ không muốn hy lễ’, chắc các ông không bao giờ lên án những người vô tội”. Ngài muốn chúng ta đọc lề luật qua con mắt của lòng thương xót Chúa vốn luôn làm mới mẻ, nâng con người lên, đổ đầy nó với những năng lượng mới; lòng thương xót thúc đẩy con người tôn thờ Thiên Chúa và nhân ái với anh em. Lòng thương xót không áp đặt gánh nặng pháp lý khắc nghiệt lên con người; đúng hơn, lòng thương xót và lề luật của Thiên Chúa cùng làm trẻ hoá con người, cho con người nên giống Chúa và làm mới con người.
Tuần đầu tiên làm nhiệm vụ, viên cảnh sát trẻ Milton nhận một cuộc gọi cho biết có một vụ ăn trộm giày. Nhanh chóng đến nơi, Milton phát hiện nghi phạm là một cô bé 12 tuổi và đôi giày có giá 2 dollars. Trong dòng nước mắt, cô bé cho biết đôi giày đó là cả một gia tài đối với em; cô bé lấy cắp cho đứa em năm tuổi nhân ngày sinh nhật. Thương cảm cho số phận, Milton quyết định không điều tra nhưng cùng cô bé về thăm gia đình em. Đó là một căn nhà nhỏ trống trơn của một đôi vợ chồng nghèo với năm đứa nhỏ. Anh tâm sự, “Chẳng có đồ ăn, thức uống gì trong nhà”. Sau đó, anh vội đi mua bốn chiếc bánh pizza lớn đem về cho lũ trẻ. Đó là những ngày tháng 2/2017; anh còn quay lại thăm gia đình cô bé nhiều lần, lần thì đưa đồ ăn, lần thì áo xống. Anh muốn giúp đỡ cô bé, hướng cho cô bé đi đúng đường. Không lâu sau, cấp trên của Milton đã gặp anh. Trái với những gì anh suy nghĩ, phòng cảnh sát Atlanta cho biết đã điều tra sự việc và quyết định sẽ cùng anh giúp đỡ gia đình nghèo ấy. Với sự trợ giúp của phòng cảnh sát, gia đình cô bé đã nhận được rất nhiều sự ủng hộ từ khắp nước Mỹ. Cách viên cảnh sát trẻ giải quyết vụ việc cho thấy anh có mặt ở đây không chỉ để thực thi pháp luật, nhưng còn đi xa hơn, làm cho tươi mới và cứu sống nhân cách của những con người.
Anh Chị em,
Có lần Chúa Giêsu hỏi những người biệt phái, “Ngày Sabbat được phép làm điều lành hay điều dữ, cứu sống hay giết chết?”. Hôm nay, Chúa cũng nói với mỗi người chúng ta thuộc mọi đấng bậc, ‘Với con, lề luật để cứu sống hay để giết chết; để hiệp nhất hay để loại trừ; để làm cho tươi mới hay làm cho tàn úa?’.
Chúng ta có thể cầu nguyện,
“Lạy Chúa, xin cho con biết làm tươi mới anh chị em con với một trái tim và ánh mắt của lòng thương xót Chúa”, Amen.
(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)
- Loại bài viết: