Home
Printer-friendly versionSend by email
-A A +A

Tiệc cưới Nước Trời : Phải chăng chuyện không đáng ?

Tác giả: 
Người Giồng Trôm

 

 

TIỆC CƯỚI NƯỚC TRỜI : PHẢI CHĂNG LÀ CHUYỆN KHÔNG ĐÁNG

 

Chúa Giêsu, trong hành trình rao giảng Nước Trời, không dùng hình ảnh cao xa hay trên mây trên gió để trình bày về Nước Trời. Nước Trời mà Chúa nói tựa như viên ngọc quý, tựa như gia tài quý báu ... và có lẽ nhiều nhất vẫn là hình ảnh của bữa tiệc cưới. Trong những ngày này, ta được Chúa mời gọi nhìn lại Nước Trời qua khung cảnh của tiệc cưới.

 

Ngày hôm nay, khi nghe về tiệc cưới Nước Trời xem ra là chuyện xa sỉ, là chuyện của ai đó, là của người khác chứ kông phải là của ta. Nghe thì nghe vậy nhưng có suy nghĩ, có sống hay không mới là chuyện quan trọng.

 

Tiệc đã sẵn và khách đã được mời ! Thế nhưng rồi những người được mời đã từ chối lời mời của chủ. Tất cả lời từ chối xem ra là hợp tình, hợp lý và không có gì để chủ tiệc bắt bẻ.

 

 Xem chừng những lý do từ chối hợp lý với cuộc đời này thế nhưng rồi bất hợp lý với chuyện tương lai, chuyện vĩnh cửu của đời người. Đơn giản là vì đời người dù thế nào đi chăng nữa cũng chỉ là "vài gang tấc" và tất cả ở trong tay Chúa.

 

Ta thấy "con người cứ ngỡ trần gian là cõi thật để rồi tất bật tới bây giò" như đã từng nghe ai nói. Mà thật là thế ! Con người ngày hôm nay tất bật hơn bao giờ hết dẫu rầng có quá nhiều tiện lợi trong cuộc sống.

 

Người ta cần một tô bún ngon, không cần phải bước chân ra ngõ dù là trời mưa to gió lớn. Chỉ cần một cú nhắp chuột hay chỉ cần một cái chấm trên chiếc điện thoại thông minh là chốc lát nữa thôi sẽ có ngay tô bún trong nhà.

 

Chả phải chỉ tô bún mà ngày nay, nhiều và nhiều món hàng khác nữa kể cả những thứ mà người ta nghĩ không có đều có thể thấy ngay tận mắt và sờ tận tay. Tất cả đều có thể có nếu như có tiền. Chính vì vậy, người ta lao đầu vào tìm tiền bằng mọi cách để vật chất phục vụ mình trong chốc lát.

 

Thế nhưng rồi giữa cái thế giới xem ra hiện đại có một lỗ hổng lớn mà con người ai ai cũng mắc phải đó chính là thời gian. Dù tất cả mọi sinh hoạt chỉ cần 1 cú điện thoại hay 1 cú click là có nhưng thời gian lại không có cho chồng, cho vợ, cho con và cho cả chính mình.

 

Cả thời gian cho bản thân mình còn không có nữa Cái gì cũng nhanh hết ! Giao hàng nhanh, thức ăn nhanh .. để rồi thời gian dành cho Chúa cũng không hề có.

 

Không khó để giải thích chuyện con người từ chối tiệc cưới. Chính vì quá tất bật nên rồi đủ thứ lý do mà con người nói với Chúa xem ra hợp lý và Chúa khó có thể bắt bẻ con người vì những lý do từ chối tiệc xem ra chính đáng.

 

Bàn tiệc Thánh Thể chính là bữa tiệc cưới tiên trưng cho cuộc đời của người Kitô hữu. Thế nhưng rồi ta thử làm bài toán xem tỷ lệ tham dự bàn tiệc ấy của người Kitô hữu hiện aay được bao nhiêu ? Ngày Chúa Nhật dường như không đi chứ đừng nói đến ngày thường nhật, Đơn giản là người ta vịn đủ thứ lý do của cuộc  đời.

 

Con người thường hay đổ thừa hay có nhiềyu lý do dể vịn cho thân phận, cho cuộc sống, cho tuổi tác ... lý do để tránh né bàn tiệc Nước Trời hàng ngày. Bỏ một ngày thì bỏ hai ngày và từ từ sẽ hình thành một thói quen của con người khi khước từ Thánh Lễ. Đó là chưa nói đến chuyện đến với Chúa như chỉ là cho có. Đến với Chúa, đến Nhà Thờ nhưng trong tay lúc nào cũng lăm lăm cái điện thoại và cái điện thoại đổ chuông to bất cứ lúc nào không ai biết.

 

Chắc có lẽ vì thiếu lòng tin vào Chúa, kém lòng tin vào Nước Trời nên con người ta cứ vui vẻ sống cái niềm vui tạm bợ của cuộc sống này. Lỡ phóng lao thì theo lao để rồi con người cứ lao theo niềm vui của thực tại mà người ta không tìm niền vui đích thực của kiếp người.

 

Thật ra mà nói thì chuyện bận rộn và từ chối là do bản thân của mỗi người mà thôi. Bận hay không là do mỗi người tính toán. Có nhiều người khi được hỏi đến thì luôn luôn miệng nói bận rộn. Và bi đát nhất là họ không còn giờ dành cho Chúa nữa.

 

Dụ ngôn tiệc cưới mà chúng ta vừa nghe, đã nghe và nghe quá nhiều lần như là lời nhắc nhở chọn lựa của mỗi người chúng ta. Nếu như chúng ta thấy cuộc đời này là vĩnh cửu và trường tồn thì hãy mau mau cũng như cố gắng đi tìm và xây dựng cho mình những kho tàng ở trần gian này và ngược lại. 

 

Ta hãy tĩnh lặng để xin Chúa cho ta biết rằng ta chọn cái gì trong cuộc sống. Cần thời gian để nhìn lại đâu là Nước Trời Thiên Quốc mà Chúa mời gọi.

 

Xin Chúa thêm ơn cũng như soi sáng tâm trí chúng ta để chúng ta thấy rằng cuộc đời này cũng chỉ là cõi tạm mà thôi. Nước Trời mới là vĩnh cửu và đó là đích đến của cuộc đời người Kitô hữu. Vậy thì từ nay, mỗi chúng ta hãy thu xếp thời gian của mình để dành nhiều giờ hơn cho chính bản thân, cho gia đình và nhất là cho Chúa. Đừng để đến khi quá muộn mới trở về với Chúa trong kinh hạt, trong Thánh Lễ vì cuộc đời này tất cả đều chỉ là hư vô mà thôi. Nước Trời mới là bữa tiệc, là đích đến của cuộc đời chúng ta.