Home
Printer-friendly versionSend by email
-A A +A

Hết mình và hết hồn

Tác giả: 
Lm Anmai, CSsR

 

 

HẾT MÌNH & HẾT HỒN

 

          Đâu đó ta nghe nói : "Ờ ! Mình chơi với bạn hết mình còn bạn chơi lại với mình hết hồn !" Cảm nghiệm cay đắng này ít nhiều gì ai ai trong mỗi người chúng ta cũng đã trải và nếm.

 

          Ơ mà ! Cái gì cũng hết nhưng rồi một bên thì hết mình còn bên thì hết hồn ! Dĩ nhiên ai ai cũng chọn và thích hết mình chứ chả ai thích hết hồn cả. Đơn giản trạng thái hết hồn không cần giải thích nhiều và ai ai cũng sợ hết cả hồn cả ...

 

          Tuần Thánh, người Kitô hữu cùng bước vào đỉnh điểm của phụng vụ với Thánh Lễ gọi là Lễ Lá. Nói cho dễ hiểu, tay cầm trên lá, cộng đoàn dân Chúa cùng tiến vào Giêrusalem để cùng dính dự vào cuộc khổ nạn ngày xưa của Chúa.

 

          Trong trình thuật Thương Khó, ta thấy có quá nhiều cảm xúc, nhiều khuôn mặt, nhiều tâm tình. Có lẽ đau khổ nhất vẫn là khuôn mặt của người mang tên Giêsu. Để phân biệt cho dễ hiểu và dễ nhớ, người ta đặt cho cái tên rất rõ ràng : Giêsu thành Nazareth ! Tên này không lẫn với bất cứ tên của một ai khác.

 

          Bỉ nhân vẫn thích giọng hát thánh thót của cố ca sĩ Ngọc Lan trong nhạc phẩm : Tình Trời Thập Tự.

 

          Lời bài hát như thế này :

 

Từ trên Thánh giá ngước nhìn trời cao
môi khô rã rời bơ vơ Chúa hỏi "sao nỡ đành bỏ con?"
Từ trên cao ấy Chúa nhìn xung quanh, tình đời bạc đen
tình người hờn ghen Chúa gục đầu đơn côi
 Tình trời thế đó, Ngài đã chết treo thập giá đồi cao
để cứu chuộc con và chuộc tội nhân thế
Tình xưa vẫn thế, tình Chúa yêu thương, thập giá chiều buông
bền vững trời mây thiên thu Ngài yêu con
Từ trên Thánh giá Chúa mình trần treo
chơ vơ giữa trời thân tan rã rời máu Thánh từng giọt rơi!
Một thân cô thế, giá lạnh thê lương tình đời tơ vương
tình trời thần lương Chúa một mình đau thương
Từ trên Thánh giá, Chúa lệ trào rơi,
yêu thương vời vợi cô đơn giữa trời dâng hiến tình nồng  say
Này Con Thiên Chúa cứu độ nhân gian chuộc lại bình an
tình trời rộng ban, Chúa không lời than van

 

Cám ơn cô ca sĩ  vắn số đã đưa bỉ nhân vào Tình Trời Thập Tự cách nhẹ nhàng và sâu lắng. Không nặng nề, bi ai, ai oán và rất dễ vào lòng người.

 

Giữa trời chơi vơi ấy, ta bắt gặp được một con người đã "chơi" với trần gian này hết mình đến độ không còn là mình nữa. Bằng chứng là hủy mình ra không và không còn là mình nữa. Cuối cùng nhận lại đó là sự phản bội, phản bội đến tột cùng từ đám dân mà mới hôm qua thôi đã nhận ơn lành từ Giêsu.

 

Trên đỉnh đồi Canvê và trên cây thập giá ấy, Chúa nghĩ gì ? Phải chăng Chúa nghĩ rằng Chúa không ngờ rằng Chúa đã "chơi" với nhân loại hết mình nhưng rồi nhân loại đã "chơi" Chúa hết hồn.

 

Nhân loại ấy là ai ? Nhân loại ấy là tất cả những người thân thương, những bạn bè chí cốt thề sống thề chết không bỏ thầy ... Bạc bẽo đến thế là cùng !

 

Khi nhìn lên Thập Giá, chắc có lẽ ta cũng có cảm nghĩ chút gì đó như Thầy Giêsu. Đau đớn lắm chứ vì mình đã sống hết tình, hết lòng để rồi lãnh nhận cái án tử bi đát.

 

Và, khi nhìn Thấy con người chết bơ vơ như thế do cách ăn nết ở của những người thân tín, những người gọi mình là Thầy đó thì quả là đau đớn. Ta sẽ oán trách dân Do Thái ngày xưa thế này thế nó nhưng đừng, đừng vội kết án dân Do Thái xưa mà ta nhìn lại chính bản thân của ta.

 

Có lẽ ta cũng cay đắng dùm Chúa vì nhân tình thế thái bạc bẽo nhưng có khi ta còn bạc bẽo với Chúa, với anh chị em ta còn hơn dân Do Thái ngày xưa nữa. Ta đã từng cảm thấy nổi đau của nỗi đau của Chúa nhưng ta vẫn cứ đối xử với Chúa và anh chị em ta như vậy. Ta quá ma mãnh, ta quá khéo léo để sống với anh chị em ta hết hồn đó chứ !

 

          Ta là ai ? Có khi ta cũng bạc bẽo ấy chứ mà ta lấp liếm, mà ta vờ như không biết đó thôi.

 

          Thử nhìn lại cách sống của ta, hơn ai hết ta đã quá nhiều lần chơi hết hồn với bạn như những người thân tín đã sống hết hồn với Chúa Giêsu ngày xưa.

 

Có khi, người sống với ta hết mình là cha, là mẹ, là anh, là chị, là chồng, là vợ, là con của ta đó chứ ! Trong khi đó, ta lại hành xử với họ đến độ mà họ hết hồn và họ không ngờ rằng đó chính là chồng, là vợ, là núm ruột mà mình đã mang nặng đẻ đau không chỉ 9 tháng 10 ngày mà 9 lần chín tháng 10 ngày ấy.

 

Thật tình, chỉ có thâm tâm ta, chỉ có lương tâm ta mới định lượng được cách ăn nết ở cũng như cách sống của ta mà thôi.

 

          Trong tuần Thánh của năm đại dịch 2021 này, được đến Nhà Thờ để tham dự các nghi thức của Tuần Thánh chứ không ở nhà như năm ngoái. Đây là dịp hồng phúc để ta có cơ hội, có thời gian để nhìn lại chính mình và để cân chỉnh đời mình.

 

Hãy nhìn lên thập giá để thấy Chúa cứu ta và cứu nhân thế.

 

          Tình xưa vẫn thế và nay vẫn thế để rồi ta xin Chúa cho ta cảm nhận sự hy sinh của những người thân cận quanh ta. Ta xin Chúa cho ta thay đổi đời sống để đừng sống cho người khác có khi là chồng, là cha, là mẹ, là người ngay trong cộng đoàn tu của ta phải hết hồn vì ta.

 

Chiều Lễ Lá 2021

Lm. Anmai, CSsR