Home
Printer-friendly versionSend by email
-A A +A

Rất là bên trong - Sự thật bẽ bàng

Tác giả: 
Lm Minh Anh

 

 

RẤT LÀ BÊN TRONG

 

“Tất cả những sự xấu đều ở trong mà ra!”.

 

Thần học gia Henry Wingblade có một nhận định khá sâu sắc, “Nhân cách Kitô giáo ẩn sâu bên trong chúng tôi, không ai có thể nhìn thấy; nótựa hồ một tô xúp được nâng cao khỏi đầu của một người phục vụ. Không ai biết bên trong có gì, trừ khi người ấy bị vấp và xúp tràn ra! Cũng thế, mọi người không biết những gì bên trong chúng tôi, cho đến khi chúng tôi gặp thử thách. Nhưng nếu trong chúng tôi, Chúa Kitô đang sống, thì điều tràn ra sẽ toàn là những hoa trái của Thánh Thần!”.

 

Kính thưa Anh Chị em,

 

Cũng thế, nếu tinh ý, chúng ta sẽ thấy Lời Chúa Chúa Nhật hôm nay là một chuyển động, không phải của tô xúp, nhưng là chuyển động của một con tim, một tấm lòng; chuyển động từ trên xuống, chuyển động từ ngoài vào, và chuyển động từ trong ra. Chuyển động tuần hoàn này nhắm đến một điều gì đó ‘rất là bên trong’. Chúa Giêsu nói, “Tất cả những sự xấu đều ở trong mà ra!”.

 

Qua bài đọc thứ nhất, sách Đệ Nhị Luật, Môi sen nói đến một chuyển động từ ngoài vào, đó là những việc Thiên Chúa làm cho dân Ngài; Ngài là Thiên Chúa của họ, Đấng luôn ở gần họ, ở trong họ mà họ phải nhận biết,“Suốt đời, các ngươi đừng quên và đừng để lòng xao lãng những điều đã thấy!”; những kỳ công bên ngoài của Ngài phải khắc ghi một điều gì đó bên trong; đó là những công trình tình yêu của Ngài. Thánh Vịnh đáp ca cũng đặt câu hỏi cho một chuyển động, “Lạy Chúa, ai được vào ngụ trong nhà Chúa?”, “Đó là người sống thanh liêm, thực thi công chính, và trong lòng suy nghĩ điều ngay!”. Cũng chuyển động này, thánh Giacôbê nhắn nhủ qua bài đọc hai, “Anh em hãy nhớ đến Lời đã gieo trong lòng, Lời có sức cứu độ linh hồn anh em!”.

 

Với bài Tin Mừng, sau khi gọi những người biệt phái là “những kẻ giả hình”, Chúa Giêsu khiển trách họ, vì họ quá quan tâm đến cái bên ngoài mà không chú ý đến điều bên trong. Ngài nói rõ, mọi điều ác phát xuất từ bên trong; vì thế, trái tim phải là mối quan tâm hàng đầu! Điều khiến Ngài mạnh mẽ quở trách họ là vì họ chỉ trích các môn đệ đã không rửa tay trướckhi dùng bữa. Thật đáng buồn! Giới‘công chính’ này dường như luôn nghĩ rằng, thánh thiện không là gì khác ngoài việc chu tất các lề luật và những tập tục bên ngoài. Họ không thấy được tầm quan trọng của một con tim nhân ái và yêu thương, một điều gì đó ‘rất là bên trong’.

 

Chúa Giêsu cho biết, điều quan trọng là trái tim, một bên trong khá bấp bênh nếu ở đó không có Thiên Chúa và thấm đẫm Lời Ngài, “Tất cả những sự xấu đều ở trong mà ra, và làm cho người ta ra ô uế!”. Như vậy, hiểm hoạ đáng sợ thực sự của con người là một trái timvắng bóng Thiên Chúa, một trái tim trống rỗng, hoặc ở đó, chất chứa đầy những gì không phải là Ngài, mà là những gì thế tục. Chị thánh Têrêxa Avila nói, “Bên trong con là Thiên Chúa của con. Hãy vào bên trong, nhìn vào Ngài, nói chuyện với Ngài, lắng nghe Ngài và ở lại với Ngài trong trái tim con!”; “Thật vậy, chúng ta có thiên đàng trong chính mình, vì Chúa của thiên đàng đang ở đó!”. Ngài đã ở đó, làm sao sự dữ và điều xấu có đất sống được!

 

Anh Chị em,

 

Một nơi‘rất là bên trong’của mỗi người chúng ta là thánh điện của Thiên Chúa, Đấng ban mọi phúc lộc xác hồn; Ngài không ngừng tuôn xuống lòng chúng ta những ân huệ bởi trời. Như thế, bên trong của chúng ta là bể chứa ân phúc từ trên, nơi nhận lãnh Lời Thiên Chúa, điện ngọc của Chúa Thánh Thần. Nếu trái tim chúng ta thật sự được Thiên Chúa làm chủ, Lời có sức cứu độ của của Ngài sẽ chuyển hoá những gì bên trong, cho chúng ta được nên tinh tuyền; từ đó, chuyển động ra bên ngoài. Bấy giờ, môi miệng chúng ta sẽ chỉ thốt ra những lời yêu thương, tâm tưởng chúng ta ngập tràn sự thánh thiện, khuôn mặt chúng ta rạng rỡ sự chân thành. Vậy, hãy trả lại bên trong cho Thiên Chúa, hãy để Ngài chiếm hữu trái tim và cuộc đời mình. Hãy để Thánh Tâm Ngài nung đốt, Thánh Thể Ngài nuôi dưỡng, Lời Ngài cắt tỉa, và Thánh Thần Ngài thanh luyện! Nhờ đó, chúng ta sẽ trở nên dung mạo của lòng thương xót Chúa cho anh chị em mình.

 

Chúng ta có thể cầu nguyện,

 

“Lạy Chúa, xin hãy chiếm hữu và đốt cháy trái tim con bằng tình yêu của Chúa. Xin tẩy sạch mọi tội lỗi trong con; nhờ đó, sự hiện diện của Ngài có thể toả sáng qua nhân cách và cả cuộc sống của con”, Amen.

 

(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)

 

*************

 

SỰ THẬT BẼ BÀNG

 

“Không một tiên tri nào được đón tiếp tại quê hương mình!”.

 

Triết gia, thần học gia Jan Hus tin rằng,Lời Chúa là quyền lực tối cao, không thể sai lầm. Ông đã chết vì niềm tin đó vào ngày sinh nhật thứ 40 của mình tại ở Constance, Đức. Khi từ chối đề nghịphủ nhận đức tin, những lời cuối cùng của JanHus là, “Những gì tôi đã dạy bằng môi của tôi, tôi sẽ đóng dấu nó bằng máu của mình!”.

 

Kính thưa Anh Chị em,

 

Tin Mừng hôm nay không nói đến việc từ chối Lời Chúa của các quan toà thời Jan Hus, nhưng nói đến việc từ chối Ngôi Lời Thiên Chúa, khi lần đầu tiên,Ngài về lại cố hương. Tin Mừng tường thuật một ‘sự thật bẽ bàng’ của Con Thiên Chúa khi người đồng hươngkhông nhận ra Ngài và sứ vụ của Ngài. Thật dễ hiểu, trước mắt, một anh hàng xóm con nhà nghèo,mới ra khỏi làng một thời gian, nay trở về giảng dạy!Con Thiên Chúa được nhìn theo cách loài người như thế, làm sao họ có thể đón nhận. Vì thế, họ đã tẩy chay Ngài; tệ hơn, họ muốn giết Ngài! Vậy mà việc Ngài trở lại chốn xưa, đích thựclà một cuộc ‘tỏ mình’, ‘epiphany’; đúng hơn, một cuộc viếng thăm đầy uy nghi của Thiên Chúa như lời Thánh Vịnh đáp ca hôm nay, “Chúa ngự tới cai quản địa cầu!”.

 

‘Sự thật bẽ bàng’ này nhiều lúc cũng là trải nghiệm của mỗi người chúng ta. Chúng ta cảm thấy việc nói về Chúa với một người lạ, lại dễ dàng hơn là nói về Ngài với những người thân; và ngược lại, sẽ còn khó hơn nhiều, khibản thân chúng ta để cho ai đó có thể truyền cảm hứng bởi niềm tin và lòng đạo đức của họ, khi người ấy lại là người thân của mình.Nếu Con Thiên Chúa đã gặp khó khăn để được họ hàng chấp nhận, thì chúng ta cũng sẽ gặp khó khăn trong việc chia sẻ Phúc Âm với những người khác, cách riêng với những người thân yêu. Thế nhưng, một điều quan trọng hơn nhiều là,xét xem cách thức chúng ta chuẩn bị, hành động và cả cách thức đón nhận những phản ứng từ những người khác, dẫu đó là một ‘sự thật bẽ bàng’. Ở đây, chúng ta muốn nói đến việc cầu nguyện, cân nhắc kỹ lưỡng; khiêm tốn đón nhận và cả việc biết “rẽ qua giữa họ mà đi”.

 

Mặt khác, về phía người đón nhận, phải chăng chúng ta đã không nhìn thấy sự hiện diện của Thiên Chúa trong những người gần gũi nhất. Kìa, họ là sứ giả Ngài gửi đến!Chúng ta có nằm trong số những người từ chối nhìn thấy Chúa Kitô hiện diện trong những ai chúng ta gần gũi; hoặc thay vào đó, chúng ta có xu hướng mặc những định kiến, thành kiến và đoán xét họ? Sự thật là chúng ta dễ nhìn thấy những lỗi lầm của họ, hơn là nhận ra những nhân đức và ý tốt nơi họ; chúng ta dễ nhận ra tội lỗi của họ, hơn là sự hiện diện của Thiên Chúa trong họ. Vậy mà, việc của chúng ta không phải là tập trung vào những lỗi lầm của anh chị em,nhưng là nhìn thấy Đấng Toàn Năng trong họ.Không nghi ngờ gì nữa, mỗi người thân yêu của chúng ta đều có những ý hướng tốt lành, và dẫu họ thế nào, thì Chúa cũng đang sai họ đến với chúng ta! Họ sẽ phản ánh sự hiện diện của Ngài nếu chúng ta sẵn lòng nhìn thấy điều đó; và như thế, mục tiêu của chúng ta, là không chỉ nhìn thấy Thiên Chúa trong họ mà còn phải tìm kiếm sự hiện diện của Ngài. Càng gần gũi những người thân, chúng ta càng phải tập trung vào sự hiện diện của Thiên Chúa trong đời sống họ.

 

Con Thiên Chúa làm người, đón nhận bao ‘sự thật bẽ bàng’ từ người thân. Thế nhưng, Ngài khiêm tốn “rẽ qua giữa họ mà đi”; mục đích của Ngài là đến để cứu vớt, không phải để hơn thua. Thiên Chúa đến một cách quá đỗi bình thường, nếu không nói là tầm thường; nhưng chính trong sự tầm thường đó, Ngài đã làm những điều phi thường ! Như vậy,việc đón nhận sứ điệp của Ngài thật không dễ, nếu chỉ nhìn Ngài, nhìn các biến cố, nhìn tha nhân theo lẽ tự nhiên và suy luận theo cách con người. Chúa mời chúng ta đi xa hơn bằng đức tin để thấy Ngài và bàn tay Ngài trong đó!

 

Anh Chị em,

 

Tạ ơn Thiên Chúa, Ngài đang đến, đang tỏ mình; Chúa Giêsu đang viếng thăm chúng ta mỗi ngày, và sẽ đến đón chúng ta vào ngày sau hết như thư Thessalônica hôm nay nhắc nhở. Ngài đến không chỉ trong Thánh Thể, trong Lời Ngài, nhưng còn đến trong những ‘nhà tạm di động’ là anh chị em chúng ta. Vấn đề là chúng ta có nhận ra Ngài không; và quan trọng hơn, có nghe được tiếng nói của Ngài không. Việc còn lại là sự ‘biến đổi’, một công việc của Chúa Thánh Thần, Đấng có thể biến đổi mọi sự,ngay cả những ‘sự thật bẽ bàng’nhất có thể đến từ bất cứ phía nào!

 

Chúng ta có thể cầu nguyện,

 

“Lạy Chúa, xin cho con được nhìn thấy sự hiện diện của Chúa trong những người thân yêu. Cho con không ngừng tìm kiếm Chúa trong họ; và khi con khám phá ra Chúa, cho con có thể yêu mến và lắng nghe Ngài”. Amen.

 

(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)