Bền vững ngàn năm - Rót ánh sáng
BỀN VỮNG NGÀN NĂM
“Chỉ những người thực hiện ý Cha Tôi ở trên trời, kẻ ấy mới được vào Nước Trời!”.
Trong cuốn “Our Daily Bread”, “Lương Thực Hằng Ngày”, tác giả viết, “Julius Caesar, nhuộm cẩm bào của mình bằng máu của một triệu kẻ thù; ông chinh phục 800 thành phố; rồi chỉ để bị đâm bởi những người bạn chí thiết ngay tại chiến thắng vĩ đại nhất ! Thành công tạm thời thường đội vương miện cho những nỗ lực của kẻ vô thần, mà không bao giờ họ hài lòng hoàn toàn. Khi những thành tựu rực rỡ nhất không được nhìn thấy dưới ánh sáng vĩnh cửu, đặt nền móng trên Thiên Chúa ‘bền vững ngàn năm’, họ thấy chúng kéo dài và có giá trị như những bọt nước bay lên và…vỡ!”.
Kính thưa Anh Chị em,
Cũng thế, niềm tin vào Chúa nếu chỉ tuyên xưng ngoài miệng, mà không đặt nền móng trên Đức Kitô, Đá Tảng ‘bền vững ngàn năm’, vẫn sẽ ‘vỡ’, và không đủ để bảo đảm cho chúng ta một chỗ trên thiên đàng. Niềm tin vào Ngài còn phải thâm nhập trong tim, ủ ấp trong trí,và thể hiện trong hành động. Lời Chúa hôm nay nói, ai thực hiện ý của Chúa Cha, “Kẻ ấy mới được vào Nước Trời!”.
Niềm tin đó bao hàm việc làm theo ý muốn của Thiên Chúa. Chúa Giêsu khuyến khích các môn đệ xây dựng niềm tin trên ‘Đá, chính Ngài’; không phải trên tình cảm. Để đào được một nền tảng kiên cố cho toà nhà đức tin, cần phải khổ công; nó đòi hỏi một sự kiên định trong cầu nguyện, bền bỉ trong bác ái và miệt mài trong quảng đại. Nó cũng đòi hỏi một sự khiêm tốn và một ý ngay lành tinh anh; bởi lẽ, chuẩn bị một nền móng không bao giờ là công việc của một cái gì đó hào nhoáng. Chẳng có gì đẹp đẽ với một hố sâu, hoang hoác,bì bõm bùn tại một công trường ! Cũng thế, trong đời sống thiêng liêng! Việc đào móng buộc phải xuống sâu, loại bỏ những tội lỗi tồi tệ nhất của mình. Quá trình này cũng không lý thú gì! Nó buộc chúng ta phải thành thật đối mặt với các tính hư nết xấu. Không có bước quyết định này, chúng ta có nguy cơ xây dựng một cuộc sống trên cát!
Các nền móng có vẻ vững chắc khi mọi sự xem ra bình lặng. Thời tiết tốt không cho biết độ chắc của một toà nhà; thử nghiệm thực sự chỉ đến khi khí tượng trở nên hung hãn. Điều tương tự cũng xảy ra trong đời sống thiêng liêng ! Khi sự thanh thản bảo bọc chúng ta, hoà bình dễ dàng nở hoa; nhưng khi khủng hoảng ập xuống; một sự từ chối, một cơn bệnh, một chút phản kháng về đạo đức… đó là lúc chúng ta họcbiết mức độ cứng cáp của đức tin mình. Phêrô, từng tuyên bố đứng về phía Thầy,đã học được một cách khó khăn rằng, lòng can đảm của ông không như ông nghĩ ! Ông đã bỏ mặc Chúa Giêsu trong vườn Dầu , cũng như tất cả các môn đệ khác. Vậy thì làm thế nào để có thể đối mặt với những cám dỗ,những thất bại thông thường; hoặc làm thế nào, để chúng ta có thể đương đầu với một cuộc khủng hoảng nghiêm trọng?
Câu trả lời được tìm thấy trong bài đọc Isaia hôm nay,“Sion là thành trì kiên cố của chúng ta, có tường thành và hào luỹ che chở”. Chúa là thành trì, tường luỹ chở che. Chỉ với Chúa Giêsu, Nền Đá ‘bền vững ngàn năm’; trong Ngài và trên Lời Ngài, toà nhà đức tin mới có thể kiên cường trước bất cứ phong ba bão táp nào; cầu xin Ngài ngự trị trong toà nhà đức tin của chúng ta hầu mỗi người có thể cất lên,“Chúc tụng Đấng nhân danh Chúa mà đến!”như lời Thánh Vịnh đáp ca.
Anh Chị em,
Mùa Vọng, mùa chúng ta đào móng để xây lại toà nhà đức tin; vì sợ rằng, chúng ta không mạnh mẽ hơn Phêrô, người đã khoác lác sát cánh cùng Thầy, nhưng thất bại ! Mùa Vọng cũng là thời gian xem xét nền tảng cuộc đời chúng ta là gì?Chúa Giêsu đã bước vào thế giới, mặc lấy xác thịt của chúng ta để có thể trở thành Đá Tảng ‘bền vững ngàn năm’ cho chúng ta. Con đường dẫn đến nền tảng vững chắc có tên Giêsuđó, là lắng nghe, thấu hiểu và hành động theo ý muốn của Thiên Chúa. Hãy đặt toà nhà của mình trên Chúa Giêsu theo cách này, và sẽ không cơn lốc nào,mưa lũ nào,có thể xói mòn niềm tin. Hành động theo ý của ThiênChúa bao gồm một sự ôm ấp và đầu phục hoàn toàn đối với Lời của Ngài; nó có nghĩa là, để cho Lời Chúa và Thánh Thần của Đấng Phục Sinh hướng dẫn hành động của chúng ta, đặt đôi chân chúng ta trên đá vững chắc !
Chúng ta có thể cầu nguyện,
“Lạy Chúa Giêsu, xin trở nên nền đá và núi đá cho cuộc đời con. ‘Núi đá’, cho con nương ẩn; ‘nền đá’, cho con dựng xây toà nhà đức tin. Trên Ngài, Đá Tảng ‘bền vững ngàn năm’, con sẽ vững như bàn thạch!”, Amen.
(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)
********
RÓT ÁNH SÁNG
“Mắt họ liền mở ra, nhưng Chúa Giêsu truyền cho họ rằng, “Coi chừng, đừng cho ai biết!”. Nhưng vừa ra đi, họ liền đồn danh tiếng Ngài trong khắp miền ấy”.
Nhìn ra Paris, ‘Kinh Thành Ánh Sáng’, từ một nhà thờ trên đồi Montmartre ; chiều ngày 15/8/1534,Phanxicô Xaviê, nhà truyền giáo vĩ đại hôm nay Giáo Hội mừng kính, đã quỳ gối cạnh thánh Ignatiô Loyola và 5 sinh viên khác. Họ tuyên khấn khó nghèo, khiết tịnh và vâng lời Giáo Hoàng. Đó là ngày sinh của Dòng Tên ! Sáu năm sau, từ Lisbon ,linh mục trẻ Phanxicô Xaviê xuống tàu đi Ấn Độ, một chuyến đi không bao giờ trở về. Cuộc hải trình suốt 13 tháng trên một tàu buôn thật tàn khốc, nhưng Phanxicô vẫn cứng cáp như vỏ cây. Phanxicô sẽ đem ánh sáng, không phải ánh sáng văn minh Âu Châu, nhưng là ánh sáng Chúa Kitô, cho Ấn Độ, Nhật Bản; nhưng trước hết, Phanxicô đã ‘rót ánh sáng’ này cho những đồng hương Kitô hữu của mình, những người buôn bán nô lệ. Một tay họ quất các nô lệ bằng roi, và tay kia, đếm những lằn roi bằng tràng chuỗi Mân Côi!
Kính thưa Anh Chị em,
Thật trùng hợp, phụng vụ Lời Chúa hôm nay cũng nói đến việc ‘rót ánh sáng’. Isaia tuyên sấm về một viễn cảnh của thời Thiên Sai ; ngày ấy, “Người điếc sẽ được nghe lời Sách Thánh, và từ bóng tối, mắt người mù sẽ được xem thấy”.Với Chúa Giêsu, lời sấm của Isaia trở thành hiện thực; Tin Mừng Matthêu tường thuật việc Ngài, vị Thiên Sai, đã mở mắt cho hai người mù! Và thật thú vị, Ngài nghiêm khắc bảo họ, “Coi chừng, đừng cho ai biết!”. Vậy tại sao Ngài căn dặn họ như thế?
Hẳn Chúa Giêsu biết rõ điều Ngài yêu cầu là một điều không thể ! Mọi người đều biết những người đàn ông này trước kia bị mù, nay được Ngài mở mắt. Nhưng dẫu sao, thì Ngài cũng đã nói những lời ấy. Để hiểu tại sao, chúng ta phải tìm xem đâu là động cơ Ngài chữa lành họ.Việc Chúa Giêsu chữa lành những người mù chỉ vì một lý do duy nhất, đó là tình yêu Ngài dành cho họ. Họ kêu xin lòng thương xót, và Ngài tỏ lòng xót thương!Ngài tỏ lòng xót thương, đơn giản nhất có thể, cho họ thấy ! Không vì lời khen ngợi và tán dương của công chúng; Ngài chỉ làm điều đó vì tình yêu!
Ngài cũng làm phép lạ này để dạy chúng ta rằng, Ngài không chỉ ‘rót ánh sáng’ cho hai người mù được nhìn thấy, nhưng còn có thể ‘rót ánh sáng’ vào chốn mù loà tăm tối trong tâm hồn mỗi người. Ngài muốn những người mù“tin Ngài”, “thấy Ngài”, để “biết Ngài là ai”; là Đấng Cứu Độ, Ánh Sáng Muôn Dân. Vì vậy, phép lạ này không chỉ để gia tăng lòng tin nơidân chúng; nhưng cách nào đó, mang tính cá nhân nhiều hơn, sâu sắc hơn; nó được thực hiện để củng cố lòng tin của hai người đàn ông này. Chính Ngài đã nói với họ, “Các anh tin thế nào, thì hãy được như vậy!”.
Tuy nhiên, một chi tiết thú vị cần lưu ý ở đây là, những người mù không thể kìm được niềm vui khi nhận được quà tặng ánh sáng từ Chúa Giêsu. Họ đã khóc lên vì biết ơn; và không thể dồn nén được, họ phải chia sẻ câu chuyện của họ, “Vừa ra đi, họ liền đồn danh tiếng Ngài trong khắp miền ấy”. Và chúng ta có thể biết chắc, Chúa Giêsu không hề bị xúc phạm, cũng không phiền lòng về điều này;ngược lại là khác, Ngài xem đó như phản ứng cần thiết của đức tin.Hành động của Ngài can thiệp trong cuộc sống của họkhiến họ yêu mến Thiên Chúa nhiều hơn; và tự mình, họ trải nghiệm lòng biết ơn sâu sắc đối với Ngài. Vì thế, bất chấp lời cảnh báo nghiêm nghị, những người mù này không thể giữ im lặng về việc Chúa Giêsu đã ‘rót Ánh Sáng’, chính bản thân Ngài cho họ.
Anh Chị em,
Phanxicô Xaviê đã ra đi để ‘rót ánh sáng’ Chúa Kitô tận các dân tộc Á Châu; hai người mù sáng mắt, vừa ra đi, ‘rót ánh sáng’ lòng thương xót của Ngài cho khắp miền. Còn chúng ta thì sao? Chúng ta có thấy Chúa Giêsu đang tuôn đổ và bao phủ chúng ta bằng ánh sáng của Ngài trong cuộc sống, trong cộng đoàn, trong gia đình mình;để sau đó, đến lượt chúng ta, tìm cách lan toả niềm vui và tiếp tục ‘rótÁnh Sáng’ Giêsu cho những người khác? Lời Chúa hôm nay mời gọi chúng ta thường xuyên làm chứng cho hành động và sự chữa lành của Chúa Giêsu và tìm cách cho phép người khác nhìn thấy tất cả những gì Thiên Chúa đã làm cho mình.
Chúng ta có thể cầu nguyện,
“Lạy Chúa, xin cho con nhìn thấy ánh sáng tình yêu Chúa dành cho con ; xin giúp con ra đi, ‘rót Ánh Sáng’Giêsu cho anh chị em con, hầu mọi người có thể cất lên,“Chúa là nguồn ánh sáng và là ơn cứu độ của tôi” như lời Thánh Vịnh đáp ca hôm nay, nhất là trong Mùa Hồng Phúc này”, Amen.
(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)
- Loại bài viết:
- Thể loại khác: