Home
Printer-friendly versionSend by email
-A A +A

Khắp cùng thế giới - Giữa lòng thuyền

Tác giả: 
Lm Minh Anh

 

 

KHẮP CÙNG THẾ GIỚI

 

“Nước Thiên Chúa giống như hạt cải, khi gieo xuống đất thì nhỏ bé nhất”.

 

Hôm nay, Giáo Hội kính nhớ thánh Tôma Aquinô, “Tiến sĩ Thiên thần”, một tiếng nói trỗi vượt của truyền thống Công Giáo về lý luận và về sự mặc khải của Thiên Chúa. Tôma, một thanh niên lầm lì, đầu to, nước da ngăm đen, chân tóc dài, hơi mập,núc ních,đến nỗi được gọi là “Bò câm”. Thế nhưng, Albertô Cả, một thánh sư, đã bất ngờ nói về con người này rằng, “Bạn gọi Tôma là con bò ngu ngốc; nhưng một ngày nào đó, con bò ấy sẽ rống lên và tiếng của nó sẽ được nghe ‘khắp cùng thế giới!’”.

 

Kính thưa  Anh Chị em,

 

Không chỉ ‘Bò câm’ mà “Tiếng của nó sẽ được nghe ‘khắp cùng thế giới!’”, nhưng cả chúng ta, cả Đavít và mọi con người đang hoạt động âm thầm trong Hội Thánh; ngay hôm nay hoặc một ngày kia,tất cả sẽ gióng tiếng trên ‘khắp cùng thế giới’ nếu mỗi người biết cộng tác với ân sủng. Thật thú vị, Lời Chúa hôm nay nói đến Nước Trời, một cái gì đó nhỏ bé, ẩn tàng như hạt cải; nhưng với ơn Chúa, rồi đây, sẽ thành của ăn và nơi nương náu cho chim trời !

 

Thật là tuyệt vời khi nghĩ đến điều đó! Hạt giống nhỏ bé ấp ủ bao tiềm lực; tất cả các loài thực vật đều bắt đầu từ một hạt giống, từ một cọng ngò cho đến một cây sồi. Hãy nghĩ đến những cánh rừng, nghĩ đến những kỳ diệu của thế giới vật chất; bao tiềm năng được cất giấu trong một hạt nhỏ bé! Thực tế này nói lên một sự thật rằng, Thiên Chúa sử dụng mỗi người chúng ta để xây dựng Vương Quốc Ngài. Chúng ta có thể cảm thấy mình bất tài, bất năng khiếu;chúng ta không thể tạo ra nhiều khác biệt;chúng ta yếu hèn, tội lỗi… vậy mà, không đúng! Sự thật là mỗi người đều chứa đựng những tiềm năng không thể tin được mà qua đó, Thiên Chúa đang mơ về những thành quả. Ngài muốn vinh quang danh Ngài và phúc lành cho thế giới từ chúng ta. Tất cả những gì chúng ta phải làm, là cho phép ân sủng Ngài hoạt động.

 

Trong những ngày qua, chúng ta đọc chuyện Đavít; cậu bé chăn chiên ngày nào cảm thấy ngỡ ngàng khi được cất nhắc lên tận ngai vua, Chúa còn hứa cho miêu duệ cậu sẽ vĩ đại và tồn tại muôn đời. Nhận ra ân huệ nhưng không của Thiên Chúa, Đavít sấp mặt trước tôn nhan Ngài và thưa lên, “Con là ai và gia đình con là chi mà Chúa dẫn con đến đây?”. Vậy mà tình tiết của bài đọc hôm nay lại cho biết, ‘hạt cải’ ấy đã trầm kha sa ngã khi một lúc, phạm hai tội tày đình; vừa cướp người, vừa giết người! Tuy nhiên, với lòng sám hối thẳm sâu, “Lạy Chúa, xin dủ lòng xót thương, vì chúng con đắc tội với Ngài”, được Thánh Vịnh đáp ca ghi lại, thì Chúa đã tha cho ông; Đavít tiếp tục hoàn tất kế hoạch của Ngài. Quả thế, qua Chúa Giêsu Kitô, hậu duệ của Đavít, ơn cứu độ của Thiên Chúa đã được ban cho con người ‘khắp cùng thế giới!’.

 

Thú vị thay! Dưới nhãn quan của thánh Phêrô Kim Ngôn, thế kỷ thứ 5, bản thân Chúa Giêsu cũng là một hạt giống tiềm tàng, “Hạt cải quả là hình ảnh của Vương Quốc. Chúa Kitô là Vương Quốc Thiên Đàng, được gieo như một hạt nhỏ bé trong vườn hoa trinh nữ, lớn lên thành cây thập tự, nhánh vươn dài khắp thế gian. Được nghiền nát trong cối xay, trái của nó tạo ra gia vị ngát hương, bảo quản mọi sinh vật sống mà nó tiếp xúc. Chừng nào hạt còn nguyên, các đặc tính của nó vẫn nằm im; một khi bị nghiền nát, chúng hiện ra cực kỳ rõ ràng. Vì vậy, Chúa Kitô đã để thân mình Ngài bị nghiền nát, Ngài sẽ không che giấu quyền lực… khi đã trở nên mọi sự cho mọi người, để phục hồi tất cả chúng ta trong chính Ngài. Thiên Chúa đã gieo nó trong vườn mình, tức là trong nàng dâu Giáo Hội, một khu vườn trải dài trên ‘khắp cùng thế giới!’.

 

Anh Chị em,

 

Như hạt cải nhỏ bé tiềm tàng bao sức sống bên trong, Mình Máu Chúa Kitô và Lời Ngài cũng đang chất chứa mọi nguồn sống thể ấy! Vì thế, khi đón nhận tấm bánh bé nhỏ này, hoặc đón nhận Lời Hằng Sống, chúng ta đón nhận cả một kho tàng ân sủng khơi nguồn từ trời. Kho tàng ấy một khi đã thấm vào lòng, những tiềm năng vô giá bên trong từ ngày lãnh nhận Bí tích Rửa Tội sẽ cùng với Chúa Giêsu phục hồi linh hồn chúng ta; đồng thời, qua chúng ta, Ngài phục hồi một nhân loại vốn đang sa ngã trầm kha. Vì vậy, hãy mở cửa trái tim, hãy để Chúa Giêsu tự do đi vào, Ngài sẽ biến đổi chúng ta trở nên ‘vật ăn’ và nơi nương náu cho ‘chim trời’; và như thế, danh Ngài được hiển vinh và bao linh hồn ‘khắp cùng thế giới’được hưởng nhờ.

 

Chúng ta có thể cầu nguyện,

 

“Lạy Chúa, xin cho con biết đầu phục Chúa hoàn toàn; xin ân sủng Chúa tưới đượm trên con, để con luôn trở nên khí cụ yêu thương của Chúa cho anh em con ‘khắp cùng thế giới’”, Amen.

 

(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)

 

***********

 

GIỮA LÒNG THUYỀN

 

“Sao các con sợ hãi thế? Các con không có đức tin ư?”.

 

“Bão Trên Biển Hồ Galilê”, “The Storm on the Sea of ​​Galilee”, là một kiệt tác sơn dầu gần 400 tuổi của Rembrandt, tác phẩm vẽ về biển duy nhất của ông ! Tiếc thay, nó bị đánh cắp năm 1990, đến nay, vẫn biệt vô âm tín. Người nghệ sĩ mô tả khoảnh khắc một số môn đệ cầu cứu Chúa Giêsu khi thuyền họ sắp chìm; số khác,cật lực chống chọi với sóng gió; số khác, co rúm vì sợ hãi, hoặc lùi về mạn thuyền. Tác giả đã vẽ chính mình,môn đệ thứ 13, vào bức tranh. “Từ ‘giữa lòng thuyền’ Ngài nhận ra tôi!”; Rembrandt muốn tâm sự,“Bạn sẽ ở đâu trong cảnh này?”.

 

Kính thưa Anh Chị em,

 

“Từ ‘giữa lòng thuyền’ Ngài nhận ra tôi!”,Ngài trấn an tôi, “Sao các con sợ hãi thế?”.Thật thú vị, Lời Chúa hôm nay nói đến những cơn bão cuộc đời, chủ đề cho danh hoạ xứ tu líp kiến tạomột kiệt tác. Đó là cơn bão hất tung con thuyền Giáo Hội, dập vùi thuyền đời Đavít, cũng là cơn bão muốn nhấn chìm thuyền đờimỗi người chúng ta.Trong hỗn mang này, tôi sẽ ở đâu?Tôi có lắng đọng tâm hồn đủ để nghe được lời trách yêu của Ngài, “Các con không có đức tin ư?”.

 

Tin Mừng hôm nay là một hình ảnh hữu hiệu của Giáo Hội, một con thuyền phải vượt qua bão tố và đôi khi, dường như sắp lật úp. Điều cứu lấy Giáo Hội không phải là kỹ năng và lòng dũng cảm của thuỷ thủ đoàn, mà là niềm tin ! Niềm tin cho phép Giáo Hội bước đi, ngay cả trong bóng tối, giữa những khó khăn. Niềm tin cho chúng ta sự chắc chắn về sự hiện diện của Chúa Giêsu ở ‘giữa lòng thuyền’; tay Ngài sẽ nắm lấy để kéo chúng ta khỏi nguy biến. Chúng ta đều ở trên con thuyền này, và cảm thấy yên tâm ở đây, dù có những hạn chế và yếu nhược của mỗi người. Chúng ta được an toàn khi mỗi người sẵn sàng quỳ gối trước Giêsu, Đấng Cứu Độ duy nhất.

 

Trong câu chuyện này, các tông đồ chỉ tập trung vào một điều, họ sắp chết! Thế nhưng, qua tất cả, Chúa Giêsu đang có đó, đang chờ một ai đó đánh thức. Và khi được đánh thức, Ngài sẽ trả lại một sự yên tĩnh hoàn hảo! Điều này cũng đúng trong cuộc sống chúng ta. Chúng ta rất dễ bị dao động bởi những căng thẳng và khó khăn; chúng ta thường cho phép mình bị choáng ngợp bởi những vấn đề. Điều quan trọng là phải hướng mắt về Đấng ở ‘giữa lòng thuyền’. Hãy thấy Ngài đang ở đó, đợi chúng ta đánh thức. Ngài muốn mang lại yên tĩnh tuyệt đối cho linh hồn.

 

Quả vậy, chúng ta rất dễ chán nản trong cuộc sống, rất dễ dàng tập trung vào sự hỗn loạn chung quanh. Đó có thể là một lời nói cay nghiệt khó chịu từ người khác, một vấn đề gia đình, bất ổn dân sự, mối quan tâm tài chính, dịch bệnh, thất nghiệp…và ngay cả đó là một tội lỗi nghiêm trọng.Rất nhiều lý do để chúng ta rơi vào chiếc bẫy của sợ hãi, thất vọng, trầm cảm và lo lắng.Nhưng, có khi nào chúng ta tự hỏi tại saoThiên Chúa cho phép những điều này xảy ra? Và khi được hỏi, “Lúc nào chúng ta gần Chúa nhất?”. Ai trong chúng ta cũng sẽ trả lời, “Khi gặp đau khổ”. Như vậy, từ trải nghiệm bão tố của các môn đệ, Chúa Giêsu mang đến một thông điệp rõ ràng và thuyết phục rằng, Ngài, hiện thân của sự bình an đang ở ‘giữa lòng thuyền!’.

 

Đavít,qua bài đọc hôm nay, là một ví dụ. Sau khi được Nathan nói cho biết tội của mình, Đavít đau buồn khóc lóc; vua không ăn không uống, một chỉ cậy trông vào Chúa, “Lạy Chúa Trời, xin tạo cho con một tấm lòng trong trắng”.Và Chúa đã thương thứ tha!Đó cũng là tâm tình của Thánh Vịnh đáp ca, một kiệt tác của mộtcon người biết tìm về một Ai đó ‘giữa lòng thuyền’.

 

Anh Chị em,

 

Trong con thuyền Giáo Hội, cũng như con thuyền của cuộc đời mỗi người, luôn có Chúa Giêsu. Ngài không bao giờ rời được chúng ta, bởi têncủa Ngài là Emmanuel; căn tính của Ngài là Cứu Độ. Đừng sợ khi phải đánh thức Ngài.Chúng ta cần ghi nhớ,Chúa Kitô có sự chiến thắng cuối cùng. Ngài cho phép những khó khăn xảy đến để chúng ta có thể trưởng thành hơn khi biết phó mình cho Ngài. Khi cuộc sống đau khổ và vô nghĩa, chúng ta cần đào sâu đức tin vào Đấng đã chiến thắng tội lỗi và sự chết. Ngài sẽ viết chương cuối cùng cuộc đời mỗi người; Ngài sẽ đưa chúng ta cập bến an toàn. Chúng ta có thể củng cố niềm tin của mình vào Ngài ngày một hơn bằng cách để mắt đến những lời hứa và sự hiện diện của Ngài‘giữa lòng thuyền’. Chúng ta không thể an toàn hơn khi trao cho Ngài toàn quyền kiểm soát vận mệnh con thuyền đời mình. 

 

Chúng ta có thể cầu nguyện,

 

“Lạy Chúa, xin tạo cho con một tấm lòng trong trắng, để con có thể nhận ra Ngài ‘giữa lòng thuyền’ của cuộc đời con; ngõ hầu, con biết quỳ gối trước Ngài, Đấng luôn nhìn đến con”, Amen.

 

(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)