Home
Printer-friendly versionSend by email
-A A +A

Không ai là xứng đáng - Khởi đi từ bên trong

Tác giả: 
Lm Minh Anh

 

 

KHÔNG AI LÀ XỨNG ĐÁNG

 

“Salômon đã làm điều không đẹp lòng Chúa, và không trọn niềm theo Ngài”.

 

Trong tác phẩm của mình, “Rock of Ages”, “Đá Tảng Của Các Thế Hệ”, Augustus Toplady viết, “Những an ủi của Chúa dành cho một kẻ khốn nạn không xứng đáng như vậy quả là quá dồi dào, đến nỗi Ngài không để lại cho tôi một điều gì để phải cầu xin, ngoài sự tiếp nối của những ủi an. Tôi tận hưởng thiên đàng trong tâm hồn mình!”.

 

Kính thưa Anh Chị em,

 

Được Chúa xót thương, Augustus Toplady “tận hưởng thiên đàng trong tâm hồn mình”; đồng thời, ông cảm nhận sự bất xứng một cách sâu sắc, như “một kẻ khốn nạn không xứng đáng!”. Và thú vị thay, Lời Chúa hôm nay cho biết sự thật đó. Rằng, trước Thiên Chúa, ‘không ai là xứng đáng!’. Bài đọc Cựu Ước tiết lộ,với mọi ơn lành của Chúa, Salômon xem ra đã không xứng đáng; Tin Mừng kể chuyện một phụ nữ ngoại giáo đến xin Chúa Giêsu chữa cho con gái bà, và cách nào đó, Ngài cũng ‘tỏ ra’, bà không xứng đáng!

 

Salômon, người được Thiên Chúa ban cho khôn ngoan và giàu có,đến nỗi trước ông, sau ông, chẳng ai sánh tày; ấy thế, con người ấy đã thay lòng đổi dạ! Bài đọc hôm nay cho biết,“Khi vua đã về già, các bà vợ của ông mê hoặc ông, kéo ông theo các thần dân ngoại, lòng ông không còn trọn vẹn với Chúa là Thiên Chúa”. Chúa nổi cơn thịnh nộ, Ngài phân vương quốc của ông thành nhiều mảnh nhỏ. May thay, nhớ lại lời của phụ vương ông, “Lạy Chúa, xin Ngài nhớ đến con, bởi lòng thương dân Ngài!” như tâm tình của Thánh Vịnh đáp ca, Thiên Chúa đã nương tay. Vị nể Đavít,Thiên Chúa đã tỏ lòng xót thương,Ngài đã giữ lại cho con trai của Salômon một chi tộc. Rõ ràng, trước Thiên Chúa, ‘không ai là xứng đáng!’.

 

Sự thật này,một lần nữa, được đọc thấy trong Tin Mừng, khi Chúa Giêsu, một người ‘rất Do Thái’ đang đứng trên phần đất của dân ngoại; ở đó, Ngài ‘mạo hiểm’ thử thách đức tin của một người mẹ ngoại giáo vừa đến ném mình dưới chân Ngài. Bà van xin Ngài chữa cho đứa con gái bị quỷ ám ; thế nhưng, Ngài nói, “Không nên lấy bánh của con cái mà ném cho chó!”. Ầm ầm! Tại sao Chúa Giêsu lại dùng những lời lẽ lạnh lùng đến thế để đáp lại một người mẹ lương dân? Ngài có thực sự nói điều đó không? Tại sao Ngài nói như vậy? Có! Ngài đã nói như thế!

 

Trước hết, chúng ta cần ghi nhớ, bất cứ một điều gì Chúa Giêsu nói và làm, luôn luôn là một hành vi yêu thương. Đó là một hành vi nhân ái và xót thương độc đáo của Ngài ! Bởi lẽ, Ngài là “Giêsu Cứu Chúa”, là tình yêu và là hiện thân của lòng thương xót ! Vậy làm thế nào để dung hoà sự mâu thuẫn ‘rất thanh thiên bạch nhật’ này?Chìa khoá để hiểu sự tương tác của cuộc trao đổi này là,hãy nhìn vào kết quả cuối cùng. Hãy xem người phụ nữ này đã đáp lại thế nào, và cuộc gặp gỡ đã kết thúc làm sao! Bà đã đáp lại với một lòng khiêm hạ thẳm sâu kèm theo một đức tin đáng kinh ngạc. Chúa Giêsu đã chiều bà, con gái bà được lành! Những gì Chúa Giêsu nói là đúng; chúng có nghĩa ‘không ai là xứng đáng’ để đương nhiên cho mình có quyền hưởng nhận ân điển và lòng thương xót của Ngài. Không ai ! Cả bà, con gái bà, và kể cả các thánh,như thánh vương Đavít. Không ai xứng đáng để Chúa hành động trong cuộc sống họ!

 

Anh Chị em,

 

Con gái bà được lành, bà mẹ lương dân đã “tận hưởng thiên đàng trong tâm hồn mình”. Chúa Giêsucho bà một cơ hội tuyệt vời để bày tỏ đức tin sâu sắc của mình; những lời Ngài cho phép bà toả sáng như một ngọn hải đăng của niềm tin, hy vọng và tín thác giữa một ‘vùng vịnh’ dân ngoại! Đây là mục tiêu Chúa Giêsu nhắm đến,và Ngài đã thành công, dẫu không ít ‘mạo hiểm!’. Nó có hiệu quả thực sự; và Ngài đã tận dụng cơ hội để khích lệ những con người thuộc “những vùng ngoại biên”tin nhận Ngài. Phần chúng ta, mỗi khi đức tin của chúng ta gặp thử thách, chúng ta có biết đó là cơ hội để Chúa Giêsu làm cho chúng ta được lớn lên trong niềm tin vào Ngài không; và quan trọng hơn, mỗi người trở nên ngọn hải đăng ‘tin yêu’ cho anh chị em mình!

 

Chúng ta có thể cầu nguyện,

 

“Lạy Chúa, những gì con có, con là… tất cả đều bởi Chúa. Xin cho con xác tín, con chỉ là một tội nhân đang được Chúa thương, cho “tận hưởng thiên đàng trong tâm hồn mình!”, Amen.

 

(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)

 

*************

 

KHỞI ĐI TỪ BÊN TRONG

 

“Chỉ những gì từ con người xuất ra, mới làm cho họ ra ô uế”.

 

Trong một tác phẩm của mình, nhà thần học Carl Henry viết, “Một điều khiến lương tâm con người nhạy bén với Thiên Chúa là thói quen cởi mở với Ngài ‘khởi đi từ bên trong!’”.

 

Kính thưa Anh Chị em,

 

Cùng với Carl Henry,Tin Mừng hôm nay cũng nói đến một cái gì ‘khởi đi từ bên trong!“Chỉ những gì từ con người xuất ra, mới làm cho họ ra ô uế”; ngược lại, cũng chỉ những gìphát xuất từ con người cũng là điều làm cho người ta nên thánh thiện!Chúa Giêsu từng nói, “Vương Quốc Thiên Chúa, ở giữa anh em”; “ở trong anh em”. Do đó, mọi cuộc chiến chống lại Vương Quốc cũng ‘khởi đi từ bên trong’ mỗi người!

 

Giáo Lý Hội Thánh Công Giáo số 405 cho biết, tội nguyên tổ “tước đoạt sự thánh thiện và công chính nguyên thuỷ”; bản chất con người “tổn thương bởi những năng lực tự nhiên của nó”; vì thế, nó phải chịu “sự ngu dốt, đau khổ và thống trị của cái chết; và có khuynh hướng nghiêng chiều về tội”.“Sự nghiêng chiều này được gọi là dục vọng!”. Chính dục vọng khuynh đảo mọi khuynh hướng rối loạn vốn nổi lên bên trong con người. Những khuynh hướng này, nếu được chấp nhận, như Chúa Giêsu nói, là điều làm cho người ta ra ô uế. Như vậy, sự thánh thiện và thanh tẩy cũng phải ‘khởi đi từ bên trong’; những tư tưởng và ước muốn phải được sắp xếp theo tiêu chuẩn Phúc Âm. Bấy giờ, sự thánh thiện cũng sẽ nổi lên bề mặt, bằng những việc lành cụ thể trong lời nói và hành động.

 

Vậy mà, con người lại quan tâm đến điều bên ngoài hơn bên trong. Chúng ta thường lo lắng thái quá về việc được người khác nhìn nhận;bộ tịch chúng ta ra sao, danh tiếng chúng ta thế nào trong mắt thế giới ! Chúa Giêsu không đồng ývới người Pharisêu khi họ cho rằng, ăn một số thức ăn nhất định, sẽ làm cho một người nào đó ra ô uế. Ngài không tốn tiền mua những thứ này!Ngài hướng sự chú ý vào trái tim; chính điều xuất phát từ trái tim mới thật sự quan trọng!

 

Thiên Chúa nhìn thấy mọi sự trong trái tim, cả khi không ai khác nhìn thấy;Chúa Giêsu thấy hai đồng kẽm của bà goá trong đền thờ, là tất cả những gì bà có để nuôi sống. Như vậy, điều ‘khởi đi từ bên trong’ có thể tác hại to tát,cũng là điều làm nên những việc trọng đại.Nhiều người, trong nhận thức của công chúng, là không đáng gì; nhưngdưới nhãn quan của Thiên Chúa, họ đang đi đúng mục tiêu. Ngược lại, nhiều người là sao sáng trong dư luận quần chúng; ấy thế, trong cái nhìn của Thiên Chúa, họ thật vô tích sự! Vậy, điều quan trọng là, Chúa nghĩ gì?

 

Bài đọc Cựu Ước hôm nay cho biết, khi nữ hoàng Saba nhìn thấy sự giàu có và xa hoa của Salômon, bà thất kinh. Salômon đã vượt xa mong đợi của bà cả về sự khôn ngoan lẫn sự thịnh vượng. Bà nói, “Phúc cho thần dân ngài, phúc cho các cận vệ của ngài;họ được ở trước mặt ngài và nghe lời khôn ngoan” đúng như Thánh Vịnh đáp ca cho biết, “Miệng người hiền thuyết đức khôn ngoan”. Bà thốt lên, “Chúc tụng Thiên Chúa của ngài là Đấng yêu thương ngài, và đặt ngài lên ngôi báu Israel”. Tuy nhiên, đó chỉ là những gì bên ngoài mà nữ hoàng nhìn thấy, bà không thấy những gì ‘khởi đi từ bên trong’ lòng dạ của vị vua này. Quả thế, Salômon đã coi thường Chúa;về sau, ôngchạy theo thần ngoại của các bà vợ; vì thế, Chúa truất phế ông.

 

Anh Chị em,

 

“Những gì xuất ra tự con người cũng là điều làm cho người ta nên thánh thiện!”. Sự thánh thiện phát xuất từ con tim được tìm thấy trong việc phục vụ Thiên Chúa và tha nhân,chứ không được tìm thấy trong việc chúng ta phục vụ một hình ảnh được quần chúng yêu thích. Lời Chúa mời gọi chúng ta xét xem động lực nội tâm; đồng thời, thách thức chúng ta thanh luyện con tim của mình. Tại sao tôi làm điều này? Đó có phải là lựa chọn xuất phát một từ trái tim lương thiện và chân thành không? Hay đó chỉ là những lựa chọn nghiêng chiều vào cách tôi sẽ được người khác nhìn nhận? Ước mong sao, mọi động lực ‘khởi đi từ bên trong’ trái tim chúng ta là trong sáng; vì lẽ, nó khởi đi từ một trái tim kết hợp sâu sắc với trái tim rất thánh của Chúa Giêsu.

 

Chúng ta có thể cầu nguyện,

 

“Lạy Chúa, xin cho mọi việc con làm được phát xuất từ một động cơ trong sạch; được‘khởi đi từ bên trong’ một trái tim luôn kết hợp mật thiết với Thánh Tâm rất yêu dấu của Chúa”, Amen.

 

(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)