Home
Printer-friendly versionSend by email
-A A +A

Giữ mãi một ký ức - Một trải nghiệm có tên hồi sinh

Tác giả: 
Lm Minh Anh

 

 

GIỮ MÃI MỘT KÝ ỨC

 

“Các con không nhớ sao?”.

 

Ở Valladolid, sừng sững một tượng đài tôn vinh Christopher Columbus,người con vĩ đại khám phá tân thế giới. Điều thú vị nhất ở đó là,tượng con sư tử phá một chữ Latin vốn là một phần phương châm của Tây Ban Nha trong nhiều thế kỷ. Trước khi Columbus bắt đầu hành trình, người Tây Ban Nha nghĩ, họ đã đến tận cùng trái đất; phương châm của họ là “Non Plus Ultra”, “Không Còn Đâu Nữa!”.Con sư tử phá hỏngchữ “Non”, “Không”, khiến nó được đọc là “Plus Ultra”. Columbus đã chứng minh rằng, thực sự, “Còn Nhiều Điều Hơn Nữa!”. Hơn 500 năm qua, người Tây Ban Nha ‘giữ mãi một ký ức’,không bao giờ nghỉ ngơi trên những vòng nguyệt quế!

 

Kính thưa Anh Chị em,

 

Thật kỳ thú, Lời Chúa hôm nay cho thấy sự cần thiết để ‘giữ mãi một ký ức’ tốt lành về Thiên Chúa; vì lẽ, “Còn Nhiều Điều Hơn Nữa” từ Ngài! Vậy mà không ít lần, chúng ta đã bỏ lỡ những thông điệp Ngài trao; vì thế, trái tim chúng ta bất an, cuộc sống chúng ta mất phương hướng. Đó là hậu quả của việc trái tim và cuộc sống của chúng ta không được đặt trên đá; thế nhưng, đối với một linh hồn luôn toạ lạc trên Ngài, nền đá đích thực,mọi sự sẽ tốt đẹp đến diệu kỳ!

 

Tin Mừng cho biết, các môn đệ bảo nhau, “Tại mình không có bánh”. Như họ, chúng ta thường bận tâm đến những gì trước mắt ! Khao khát thành công, ước ao một người bạn hay một thành viên trong gia đình làm hoà với mình, ám ảnh về tài chánh…và cứ như thế, chúng ta lo lắng. Như các môn đệ, chúng ta quên mất những ký ức trước đó, “Khi Thầy bẻ năm chiếc bánh”, “Khi Thầy bẻ bảy chiếc bánh”, “Các con thu lại bao nhiêu giỏ?”; “Các con không nhớ sao?”.

 

Một trong những tội lỗi nặng nề nhất của Israel là lãng quên những biến cố vĩ đại Thiên Chúa đã làm cho họ. Vì thế, điều quan trọng là phải thường xuyên suy gẫm và biết ơn về bao ân phúc đã nhận được từ Thiên Chúa. Muốn được vậy, người môn đệ Chúa Giêsu phải ‘giữ mãi một ký ức’ về Ngài. Và thú vị thay, Thiên Chúa tạo dựng mỗi người cho một mục đích riêng; và tựu trung, mỗi người được mời gọi nên thánh! Đó là điều quan trọng nhất. Chính Thiên Chúa là Đấng đã khởi xướng công việc nên thánh của mỗi người.Và nếu Thiên Chúa đã đưa chúng ta đi xa đến mức này chỉ với một phần cộng tác khiêm tốn về phía chúng ta, thì chúng ta sẽ tiến xa hơn biết bao nếu mỗi người dành cho Ngài tất cả sự cống hiến toàn diện của mình ! Bao điều tốt đẹp,rồi đây, sẽ nảy nở trong cuộc sống chúng ta; bao nhiêu vấn đề mà bàn tay Thiên Chúa sẽ uốn nắn vì lợi ích của từng người và mọi người!

 

Ước gì, người môn đệ Chúa Giêsu luôn có cho mình một sự ngờ vực lành mạnh về những gì chúng ta cho là nhu cầu tuyệt đối của cuộc sống. Chúng ta cần đến “một sự giải độc” tinh thần để tự giải phóng khỏi những ám ảnh về những mục tiêu thứ yếu. Phương thức giải độc này chỉ được tìm thấy trong trường học cầu nguyện. Cầu nguyện là nơi chúng ta thanh luyện những ước muốn, nơi trái tim được thanh tẩy, và là nơi tình cảm và lòng sùng kính Đấng Yêu Dấu được mở rộng. Ngọn lửa của tình yêu Ngài có thể chữa lành nhiều chia cắt và phức hợp trong tâm lý của chúng ta, nếu mỗi người biết mở lòng đón nhận. Bấy giờ, việc ‘giữ mãi một ký ức’ về Thiên Chúa, Đấng giải thoát và quan phòng, sẽ không còn là một việc quá khó ! Thật trùng hợp, cuộc thanh luyện này lại được thánh Giacôbê nhắc đến trong bài đọc hôm nay, “Phúc cho kẻ chịu thử thách, vì khi đã được tinh luyện, họ sẽ lãnh nhận triều thiên sự sống. Ý nghĩa biết bao tâm tình của Thánh Vịnh đáp ca, “Lạy Chúa, hạnh phúc thay kẻ được Ngài giáo huấn!”.

 

Anh Chị em,

 

“Còn Nhiều Điều Hơn Nữa!”. Trong Chúa Giêsu, mỗi ngày, Thiên Chúa ban cho chúng ta“nhiều điều ‘mới mẻ’ hơn nữa”, ân sủng của Ngài luôn luôn mới! Thánh Phaolô nói, “Trong Ngài, chúng ta không thiếu một ơn nào!”. Vì thế, mỗi người chúng ta hãy cầu xin cho mình khỏi chứng ‘chán ăn thiêng liêng’, khiến chúng ta không còn khao khát sự hiện diện của Thiên Chúa trong cuộc đời mình. Và nếu phải ‘giữ mãi một ký ức’ về tình yêu của Thiên Chúa giữa bao ký ức, thì cái chết thập giá của Con Một Ngài là một ký ức vĩ đại nhất mà chúng ta đừng bao giờ lãng quên!

 

Chúng ta có thể cầu nguyện,

 

“Lạy Chúa, xin đừng để con cảm thấy thiếu thốn bất cứ một điều gì ngoài Chúa; đừng để những đam mê ngổn ngang cản trở con nên thánh. Cho con luôn ‘giữ mãi một ký ức’ rằng, Chúa đã cứu chuộc con!”, Amen.

 

(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)

 

***********

 

MỘT TRẢI NGHIỆM CÓ TÊN HỒI SINH

 

“Ngài cầm tay người mù, dắt ra khỏi làng”.

 

Có lẽ trong toàn bộ Tân Ước, sẽ không có một hình ảnh nào đẹp hơn, trìu mến hơn về Chúa Giêsu,so với ‘bức ảnh’ tuyệt đẹp mà Marcô chụp được qua Tin Mừng hôm nay! Tác phẩm ghi lại hình ảnh một người đàn ông sáng mắt, cầm tay, dắt một người đàn ông khác, mù loà, đi ra khỏi làng. Phúc Âm không cho biết hai người phải đi bao xa, chí ít là một vài trăm mét; nhưng chắc chắn, Chúa Giêsu đã dắt anh mù đi ra xa; để ở đó, anh có thể ở một mình với Ngài.

 

Kính thưa Anh Chị em,

 

‘Bức ảnh’ trìu mến đó đưa chúng ta về với hình ảnh một đứa bé mới tập đi. Ngay từ những bước đầu tiên, đứa bé gập đầu thủng thỉnh tiến về phía trước, nó bước túc tắc mà không cần bàn tay của cha hoặc mẹ giữ thăng bằng. Vậy mà với đời sống thiêng liêng thì ngược lại; như anh mù, chúng ta cần Chúa Giêsu dẫn dắt, hỗ trợ và tiếp sức. Thừa nhận sự mù loà và lầm lỗi của mình có thể là một trải nghiệm khó khăn, nhưng là một trải nghiệm vô cùng hiệu quả;vì lẽ, đó là ‘một trải nghiệm có tên hồi sinh!’.

 

Thông thường, lòng kiêu ngạo sẽ cản trở, khiến chúng ta không làm được điều duyên dáng này, ‘đưa tay cho Chúa Giêsu’; thế nhưng, với đức tin, nếu làm được điều đó, Ngài sẽ thể hiện quyền năng thần linh của Ngài một cách đáng kinh ngạc!Chị Têrêxa Hài Đồng Giêsu nói, “Sự thánh thiện không nằm ở bài tập này,bài tập kia; nó bao gồm sự sắp đặt của con tim, khiến chúng ta trở nên nhỏ bé trong bàn tay của Thiên Chúa”;“Không ai có thể làm tôi sợ hãi, bởi tôi biết,tôi đang bấu vào ai, vào Đấng mà tình yêu và lòng thương xót của Ngài thì vô bờ. Tôi biết, vô số tội của tôi sẽ biến mất trong chớp mắt, như giọt nước rơi xuống một hoả lò đang gào thét!”.

 

Chúa Giêsu cầm tay anh mù, dắt ra khỏi làng, một điều gì đó rất khác với thế giới hiện đại, “Tôi muốn nó, ngay bây giờ!”. Vậy mà mong muốn tức thời của chúng ta không phải lúc nào cũng có tác dụng đối với Thiên Chúa.Thiên Chúa có kế hoạch riêng của Ngài; và kế hoạch của Ngài luôn là kế hoạch cho những điều tốt đẹp hơn, cả khi nó không phải là kế hoạch của chúng ta! Thị lực của người mù không được phụchồi tức thì, nhưng dần dần. Làm thế nào để một người muốn nên thánh bây giờ mà không bao giờ trở lại thung lũng của ô uế và kiêu hãnh?Vì hầu như luôn luôn, chúng ta rơi rụng một lần nữa và một lần nữa…Nên thánh luôn là một tiến trình tiến hành một cách tiệm tiến;tuy nhiên,điều đó không khiến Chúa Giêsu bối rối.Ngài biết sức mạnh của ân sủng Ngài, ân sủng phục sinh! Đơn giản, chỉ cần chúng ta đưa bàn tay cho Ngài, và tiếp tục cố gắng. Những thất bại dạy chúng ta khiêm tốn, và điều này chỉ có thể cho chúng ta có thêm ‘một trải nghiệm có tên hồi sinh’ khi chúng ta được ởbên Ngài, một mình với Ngài!

 

Sự khiêm nhường, một lần nữa, được Giacôbê nói đến trong bài đọc hôm nay; đó là một người biết mình tội lỗi, xấu xa; nhưng cũng là một người biết đưa tay cho Chúa Giêsu nắm lấy, ngoan nguỳ làm theo lời Ngài, “Anh em hãy khử trừ mọi thứ nhơ bẩn và lòng đầy gian ác; hãy ngoan ngoãn nhận lãnh lời đã gieo trong lòng anh em, lời có sức cứu độ linh hồn anh em!”. “Cứu độ linh hồn” có nghĩa là hồi sinhmột linh hồn để nó được ở trên núi thánh của Chúa; Thánh Vịnh đáp ca thổ lộ sự ao ước, “Lạy Chúa, ai được ở trên núi thánh của Ngài?”.

 

Anh Chị em,

 

Hành động Chúa Giêsu dắt người mù ra khỏi làng,phục hồi thị lực cho anh,toát lên sự kiên nhẫn và nhân từ của Thiên Chúa. Ngài sẽ lấy những gì chúng ta có, dù rất ít ỏi; đôi khi, đó chỉ là một chút thiện chí ‘muốn đến, và quyết tâm đến’ với Ngài; Ngài sẽ sử dụng nó tốt nhất có thể. Ngài sẽ tận dụng để biến đổi thiện chí nhỏ bé ấy, hầu giúp chúng ta có thể tiến thêm một bước nữa đến gần Ngài; và quan trọng hơn, lớn lên trong đức tin! Hãy cố gắng thực hiện ít nhất một bước nhỏ để đến với Chúa Giêsu; vì với Ngài, nhất định chúng ta sẽ tiến tới một trải nghiệm lớn hơn, ‘một trải nghiệm có tên hồi sinh!’. Ít nhất, hãy cố gắng mong muốn rằng,tôi sẽ lớn lên trong ước muốn,chỉ xin Ngài thứ tha mọi tội lỗi. Đó có thể là mức tối thiểu trần trụi, nhưng Chúa Giêsu sẽ tận dụng và với nó, Ngài sẽ làm cho một linh hồn hồi sinh!

 

Chúng ta có thể cầu nguyện,

 

“Lạy Chúa, này con đến, trần trụi, yếu hèn;xin cầm lấy tay con, dẫn con đi bao xa tuỳ ý; miễn sao, con cảm nhận,thế nào là ‘một trải nghiệm có tên hồi sinh’ khi con được gặp Ngài!”, Amen.

 

(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)