Dám yêu với tất cả rủi ro - Không chấp nhận một sự tồn tai vô sinh
DÁM YÊU VỚI TẤT CẢ RỦI RO
“Giuse đã thực hiện như lời thiên thần truyền”.
Thật lạ, nghệ thuật Kitô giáo có xu hướng miêu tả thánh Giuse như một cụ già. Nhìn vào, người ta tưởng Giuse là ông nội, hơn là cha nuôi của Chúa Giêsu. Một ngoại lệ rất nổi bật là bức “Giuse”của El Greco, mộtnghệ sĩ Tây Ban Nha. Grecomô tả Giuse là một thanh niên cơ bắp, gân guốc,đáng tin cậy; trẻ Giêsu quấn lấy chân ngài. Điều này sẽ phù hợp với tính cách mô tả của Tin Mừng ! Giuse, một người trẻ mạo hiểm,‘dám yêu với tất cả rủi ro’ hơn là một cụ già!
Kính thưa Anh Chị em,
‘Dám yêu với tất cả rủi ro’, đó là tính cách của thánh Giuse mà Tin Mừng hôm nay, ngày kính nhớ ngài, tiết lộ.Tình yêu luôn đòi hỏi một sự mạo hiểm! Cuộc tình Giuse và Maria không nằm ngoài quy luật đó, “Maria đã thụ thai”.May thay, nhờ sự can thiệp của Thiên Chúa, Giuse đã yêu với ‘đôi mắt mở to’,‘dám yêu với tất cả rủi ro’ khi “thực hiện như lời thiên thần truyền”.
Cuộc sống thường không như chúng ta tưởng tượng. Đặc biệt trong yêu đương, thật khó để đi từ logic phải lòng một ai sang logic một tình yêu trưởng thành. Nhưng chính xác là,khi những hoài bão xem ra kết thúc, thì chính tại ngõ cụt ấy,tình yêu đích thực bắt đầu bước vào ! Thực tế, tình yêu không phải là những gì chúng ta kỳ vọng được người kia đáp ứng,phù hợp với trí tưởng tượng; thay vào đó, nó có nghĩa là tôi lựa chọn một cách hoàn toàn tự do để chịu trách nhiệm cho cuộc sống của người kia với bất cứ điều gì xảy ra. Đây là trải nghiệm cũng là bài học đắt giá của Giuse ! Giuse đã đón nhận Maria với ‘đôi mắt mở to’, vì ‘dám yêu với tất cả rủi ro!’.
Trải nghiệm của Giuse cũng có thể là trải nghiệm của chúng ta; đó là mối nguy hiểm có thể tồn tại trong hành trình tâm linh của bất cứ người nào! Khi mọi thứ yên ả, công việc xuôi may, hay khi những người khác đánh giá cao các nỗ lực của tôi, cuộc sống tôi như đang thăng hoa. Nhưng khi mọi thứ trở nên khó khăn, nhục nhã hay đau đớn… phủ lên tôinhư quầng mây xám,tôi có thể tự hỏi, liệu Chúa còn yêu tôi không ? Hãy tin vào Chúa, và Giuse, tấm gương cho chúng ta; Giuse không dễ nản lòng khi chịu thử thách, vì Giuse đã ‘dám yêu với tất cả rủi ro’.
Vậy nhờ đâu Giuse có thể vượt qua? Một lương tâm trong sạch ! Tin Mừng nói, “Giuse là người công chính”. Giuse yêu Maria, nhưng sự thật quá khắc nghiệt để có thể hiểu được; và dẫu quan tâm Maria, Giuse vẫn cảm thấy bị phản bội! Thế nhưng, với một lương tâm trong sạch, Giuse hy sinh ước mơ cưới lấy Maria làm vợ để ly hôn trong lặng lẽ. Và Thiên Chúa nhìn thấy sự trung thực này, Ngài thổ lộ cho Giuse sự thật về sự chính trực của người thiếu nữ. Một thông điệp ngắn trong mơ đủ để thuyết phục trái tim Giuse, và Giuse đã đón nhận tất cả với đôi mắt mở to!
Thánh Bernard viết, “Hãy nhớ đến vị tộc trưởng vĩ đại ngày xưa bị bán sang Ai Cập, bạn sẽ nhận ra rằng, thánh Giuse không chỉ nhận được tên của ông mà còn nhận được sự trong trắng, vô tội và ân phúc của ông nữa. Giuse Cựu Ước giỏi đọc giấc mơ; Giuse Tân Ước giỏi tin giấc mơ. Giuse Cựu Ước đã tích trữ ngũ cốc cho một dân; Giuse Tân Ước trông coi Bánh Hằng Sống cho cả thế giới. Không còn nghi ngờ gì nữa, Giuse mà mẹ Đấng Cứu Rỗi đã đính hôn là một người đàn ông tốt lành và trung thành”. Còn hơn thế, Giuse Tân Ước bảo tồn những gì Thiên Chúa đã hứa cho dòng dõi Đavít được vững bền; bài đọc Samuel và Thánh Vịnh đáp ca hôm nay xác nhận, “Miêu duệ người tồn tại đến muôn đời!”.
Anh Chị em,
Thử hỏi, có ai ‘dám yêu với tất cả rủi ro’ cho bằng Thiên Chúa? Nhìn lên thánh giá, ‘rủi ro vĩ đại’ của mọi rủi ro, chúng ta cảm nhận được tình yêu vô bờ của Ngài, một tình yêu cứu độ đòi hỏi mạo hiểm khi phải đánh cược bằng chính cái chết của Con Một. Và ngày nay, Thiên Chúa vẫn đang chấp nhận rủi ro khi trao vào tay chúng ta những gì mà Đấng Phục Sinh của Ngài chưa hoàn tất. Liệu mỗi người chúng ta có một lương tâm trong sáng,một con tim chính trực, và ngay lành như thánh Giuse để cùng với Thánh Thần, tiếp tục công việc Thiên Chúa đã trao cho mình?
Chúng ta có thể cầu nguyện,
“Lạy Chúa, xin lấy khỏi con mọi ích kỷ, đừng để con tìm cho mình bất kỳ một sự an thân nào. Cho con biết quảng đại đón nhận những gì Chúa trao, và‘dám yêu với tất cả rủi ro!’”, Amen.
(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)
****************
KHÔNG CHẤP NHẬN MỘT SỰ TỒN TẠI VÔ SINH
“Thưa ông, xin để cho nó một năm nay nữa, tôi sẽ đào đất chung quanh và bón phân; may ra nó có quả chăng, bằng không năm tới, ông sẽ chặt nó đi!”.
Người La Mã, đôi khi, buộc tù nhân phải đối mặt với một xác chết, và chịu đựng nó cho đến khi mùi thối tử thi huỷ hoại cuộc sống của người tù. Virgil mô tả,“Người sống và kẻ chết đối mặt nhau, tay trong tay… cho đến nghẹt thở vì thối tha, khi tay họ bị trói buộc; những kẻ khốn khổ kéo dài cuộc sống lê thê và chết! Không có Chúa Kitô, chúng ta bị cùm vào xác chết, tội lỗi! Chỉ ăn năn mới giải thoát chúng ta, vì sự sống và cái chết không thể cùng tồn tại vô thời hạn! Cuộc sống lúc bấy giờ không chỉ là ‘một sự tồn tại vô sinh’nhưng còn là ‘một cái chết chậm!’”.
Kính thưa Anh Chị em,
Phụng vụ Lời Chúa Chúa Nhật hôm nay cho thấy, Thiên Chúa chẳng những không chấp nhận cái chết, mà Ngài vẫn ‘không chấp nhận một sự tồn tại vô sinh’ nơi con cái Ngài! Ngài là Đấng xót thương, từ bi, luôn muốn con cái Ngài hoán cải, để nó thực sự tự do và trổ sinh hoa trái!
Bài đọc Xuất Hành nói đến một cuộc thần hiện, khi Thiên Chúa tỏ mình cho Môisen. Ngài cho Môisen biết, tiếng ta thán của dân đã thấu đến tai Ngài, Ngài sai ông ra trước Pharaô để giải thoát dân khỏi kiếp nô lệ, Ngài ‘không chấp nhận một sự tồn tại vô sinh’ của Israelnơi đất khách quê người. Bởi lẽ, Ngài là Đấng giữ lời hứa, từ bi, rất mực khoan nhân như Thánh Vịnh đáp ca xác tín, “Chúa là Đấng từ bi và hay thương xót!”. Thánh Phaolô trong bài đọc thứ hai cũng ngăn ngừa chúng ta,“hãy ý tứ kẻo ngã”, nghĩa là hãy sống một cuộc sống sinh hoa kết trái.
Với bài Tin Mừng, cây vả không sinh trái mà ông chủ trong dụ ngôn muốn chặt đi, tượng trưng cho một sự tồn tại vô sinh, không có khả năng cho đi, không có khả năng làm điều thiện! Người làm vườn đứng ra can thiệp, xin ông chủ cho thêm một năm nữa, tượng trưng cho lòng thương xót của Thiên Chúa, Đấng ‘không chấp nhận một sự tồn tại vô sinh’, cũng là Đấng luôn cho con người một cơ hội thứ hai, để mỗi người có đủ thời gian hoán cải. Tất cả chúng ta cần thay đổi, tiến lên một bước. Sự kiên nhẫn và lòng thương xót của Thiên Chúa đồng hành với chúng ta, bất chấp sự cằn cỗi đang có ở đó. Hãy nhớ, Thiên Chúa luôn kiên nhẫn, Ngài làm tất cả những gì có thể để chúng ta tiến bộ trên con đường hướng tới điều tốt. Việc xin hoãn lại của người làm vườn với kỳ vọng cây vả sẽ sinh trái, cho thấy tính cấp thiết của việc thay đổi!
Nếu tinh ý, chúng ta sẽ nhận ra rằng, cây vả được trồng giữa một vườn nho; nói cách khác, nó được ưu tiên! Đó là hình ảnh linh hồn mỗi người chúng ta. Đất mà chúng ta được trồng xuống là ‘đất xót thương’ của Thiên Chúa. Đây là đất giàu nhất, tốt nhất để có thể sản sinh những hoa trái vốn được mong đợi. Ngài ban cho chúng ta ánh nắng, sương đêm và hơi ấm cần thiết cho sự trưởng thành; bên cạnh đó, Ngài cắt tỉa chăm bón chúng ta bằng ân sủng của Thánh Thần. Vì thế, hãy trở nên mạnh mẽ và tự tin để can đảm ‘không chấp nhận một sự tồn tại vô sinh!’.
Anh Chị em,
Thiên Chúa là Cha, Đấng từ bi nhân hậu! Ngài không thể ngồi yên khi nghe tiếng kêu van của con cái Israel đang sống kiếp nô lệ nơi đất khách quê người; cũng thế, Ngài không ngồi yên khi biết chúng ta, con cái của Ngài đang làm nô lệ cho tội lỗi. Sự nô lệ khiến con tim chúng ta héo hắt và không còn khả năng sinh trái;nói cách khác, chúng ta tồn tại mà vô sinh! “Xin để cho nó một năm nay nữa”; Thiên Chúa là Cha, Đấng từ bi nhân hậu, Ngài kiên nhẫn biết bao và yêu thương chúng ta dường nào, với hy vọng chúng ta sẽ sinh trái. Mỗi ngày, Ngài “cắt tỉa” chúng ta bằng Lời; “bón” chúng ta bằng chính Thịt Máu Chúa Giêsu; “sưởi” chúng ta bằng lửa của Thánh Thần; và “tưới” chúng ta bằng ân sủng của Ngài. Cứ thế, Ngài chờ đợi và tiếp tục chăm bón; bởi lẽ, Ngài ‘không chấp nhận một sự tồn tại vô sinh’ từ linh hồn mỗi người.
Chúng ta có thể cầu nguyện,
“Lạy Chúa,con sẽ ‘không chấp nhận một sự tồn tại vô sinh’; để được vậy, xin giúp con cắm rễ thật sâu vào ‘đất xót thương’ của Chúa; giúp con chấp nhận để Chúa cắt tỉa mỗi ngày!”, Amen.
(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)
- Loại bài viết:
- Thể loại khác: