Home
Printer-friendly versionSend by email
-A A +A

Gắng mà hiểu cho tường! - Cứ để ngài ngủ!

Tác giả: 
Lm Minh Anh

GẮNG MÀ HIỂU CHO TƯỜNG!

 

“Hỡi những người lãng quên Thiên Chúa, gắng mà hiểu cho tường!”.

Thánh Augustinô nói, “Sự hiểu biết là phần thưởng của niềm tin. Vì vậy, đừng tìm cách hiểu tại sao bạn có thể tin; nhưng hãy tin rằng, bạn có thể hiểu!”.

 

Kính thưa Anh Chị em,

“Đừng tìm cách hiểu tại sao bạn có thể tin; nhưng hãy tin rằng, bạn có thể hiểu!”. Thật thú vị, Lời Chúa hôm nay đặt cho chúng ta một câu hỏi từ ý tưởng của Augustinô, ‘Vậy tại sao bạn không tin?’. Như Israel thời Amos, hoặc như viên luật sĩ thời Chúa Giêsu, thật khó tin, nhiều lúc, dường như chúng ta không biết Thiên Chúa là ai; đúng hơn, chúng ta lãng quên Ngài! Thánh Vịnh đáp ca hôm nay nói, “Hỡi những người lãng quên Thiên Chúa, ‘gắng mà hiểu cho tường!’”.

 

Qua bài đọc thứ nhất, Amos lưu ý dân, ‘gắng mà hiểu cho tường’ những việc Thiên Chúa làm. Sự quan tâm và chăm sóc Ngài đã dành cho họ giờ đây phải được phản ánh trong sự quan tâm và chăm sóc của họ đối với cộng đồng, nhất là với những người yếu đuối và dễ bị tổn thương. Vậy mà, đáp lại, những hành vi bất nhân của họ vẫn xảy ra nhan nhản, và điều đó khiến Thiên Chúa nổi giận; Ngài lên tiếng, “Các ngươi sẽ rên siết như tiếng rít của một chiếc xe chở đầy cỏ bị kẹt”. Vì vậy, đừng như Israel, bạn và tôi ‘gắng mà hiểu cho tường’ việc Chúa làm cho mình!

 

Với bài Tin Mừng, Chúa Giêsu cho thấy quá trình chuyển tiếp để trở thành một môn đệ của Ngài thật không dễ! Đang khi người môn đệ cần quảng đại giao phó ý chí của mình cho Chúa một cách vô điều kiện, thì viên luật sĩ lại cậy vào ý chí riêng của bản thân một cách cao cả nhất có thể, “Lạy Thầy, bất cứ Thầy đi đâu, tôi cũng xin theo Thầy!”. Chúa Giêsu không lạnh lùng bỏ qua con người tự tôn này; Ngài tìm cách lôi cuốn ông vào một lối sống khác, một lối sống nghèo khó đơn sơ. Tuy nhiên, điều mà sự nghèo khó tự làm rỗng chính mình của Ngài không phải là sự khốn khổ; đúng hơn, nó hấp dẫn và cuốn hút, vì nó là dấu chỉ không thể sai lầm về sự giàu có của Thiên Chúa. Gương nghèo khó của Chúa Giêsu cho phép bạn và tôi rời bỏ thế giới riêng của mình để tìm một điều gì đó tốt đẹp hơn, xứng đáng hơn với cuộc sống đã được ban tặng!

 

Bên cạnh đó, Chúa Giêsu còn cho thấy, một môn đệ trở nên đồng nhất với Đấng Kitô không phải chỉ bằng ý chí, hoặc nhờ tích luỹ giáo lý, kiến thức và sự hiểu biết; nhưng bằng cách sống một cuộc sống chung với Ngài, vốn được sinh ra từ sự kết hợp với ý muốn của Ngài, nên giống Ngài. Ai muốn làm môn đệ Giêsu, ‘gắng mà hiểu cho tường’ rằng, Ngài đang thiết lập một nhịp độ nên thánh trong đời họ, mời họ bỏ lại ý chí của mình vì cuộc sống mới mà Ngài giới thiệu!

 

Tin Mừng còn nói đến một người khác được Chúa Giêsu gọi, “Thưa Thầy, xin cho phép con về chôn cất cha con trước đã”; Ngài đáp, “Hãy theo Ta, hãy để kẻ chết chôn kẻ chết!”. Có một âm sắc nào đó gần như tàn nhẫn trong phản ứng của Ngài trước những ngụy biện bào chữa của những ai tránh đi theo Ngài. Chúa Giêsu muốn nói, ‘gắng mà hiểu cho tường’, việc dứt bỏ khỏi những ước mong và khát vọng của bản thân là con đường dẫn đến sự đơn giản của trái tim; sự đơn giản này đòi hỏi chúng ta phải thành thật một cách khá khắc nghiệt với chính mình!

 

Anh Chị em,

“Hỡi những người lãng quên Thiên Chúa, gắng mà hiểu cho tường!”. Như vậy, đi theo và đồng hành với Chúa Giêsu, ở lại với Ngài… đòi hỏi bạn và tôi phải ‘ra khỏi chính mình’, ra khỏi cái tôi, thoát khỏi lối sống đức tin tẻ nhạt vốn đã trở thành thói quen, hoặc duy ý chí. ‘Ra khỏi chính mình’ là ra khỏi cám dỗ rút lui vào kế hoạch riêng của mình; bởi lẽ, tất cả những điều đó sẽ dập tắt không thương xót hoạt động sáng tạo của Thiên Chúa. Chúa Giêsu không có một nơi gối đầu, vì nhà của Ngài chính là những trái tim con người; chính chúng ta là nơi cư ngụ của Ngài. Sứ mệnh của Ngài là mở cửa lòng thương xót cho mọi người; và mỗi chúng ta, sẽ là những nhà tạm di động, trở thành nơi hiện diện thường xuyên của tình yêu đầy lòng xót thương đó.

 

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, xin biến trái tim con nên đơn sơ và quảng đại; hầu mỗi ngày, con thấu hiểu tường tận thánh ý nhiệm mầu của Chúa đang thực hiện trên con và trên anh chị em con!”, Amen.

 

(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)

 

CỨ ĐỂ NGÀI NGỦ!

“Biển động dữ dội, đến nỗi sóng phủ lên thuyền, thế mà Ngài vẫn ngủ!”.

 

Kính thưa Anh Chị em,

Sẽ rất thú vị khi Lời Chúa hôm nay mời gọi chúng ta chiêm ngưỡng quyền năng phát xuất từ một Đấng đang ngủ trong thuyền các môn đệ của Ngài, đang khi biển thì dậy sóng! Đúng hơn, chúng ta chiêm ngưỡng sự im lặng của Thiên Chúa; cùng lúc, nhìn lại niềm tin của chính mình. Trước ‘sự im lặng thần thánh’ đó, một niềm tin kiên định vẫn có thể lên tiếng, ‘Cứ để Ngài ngủ!’. 

 

Thử tưởng tượng, trong con thuyền nghèo nàn bị sóng đánh hòng chìm này, bạn và tôi đang ở vị trí của các môn đệ! Tình trạng cùng quẫn éo le vùi dập không thương tiếc, và nỗi sợ hãi tồi tệ của mỗi người lại càng tồi tệ hơn; vậy mà Chúa Giêsu vẫn ngủ! Cám dỗ của chúng ta là đánh thức Ngài… và quá nhiều linh hồn đã làm như thế qua việc không ngừng phàn nàn, tỏ ra tuyệt vọng, bỏ cầu nguyện, hoặc trút giận lên người khác. Trong những thời khắc đó, chúng ta cảm thấy cuộc sống vuột khỏi tầm tay; tình cảnh ấy khiến chúng ta mất bình tĩnh, bất an và suy sụp! 

 

Không thể như thế! Tin Mừng hôm nay đánh thức đức tin của bạn và tôi; chớ gì nó mạnh đủ để lên tiếng trấn an, ‘Cứ để Ngài ngủ!’; và còn hơn thế, giúp chúng ta chiêm ngưỡng quyền năng phát xuất từ một Thiên Chúa đang ngủ! Kế hoạch của Ngài thật nhiệm mầu! Bởi lẽ, Ngài cố tình thử nghiệm để kéo chúng ta lại gần Ngài hơn; Ngài muốn bạn và tôi gia tăng sự phụ thuộc vào Ngài. Từ niềm tin của mình, chúng ta múc lấy nội lực; bằng không, tất cả những gì ngự trị sẽ chỉ là sợ hãi, cay đắng và tuyệt vọng. ‘Sự im lặng thần thánh’ của Đấng Kitô có một sức mạnh tiềm ẩn! Xem nhẹ ý nghĩa của nó là bỏ qua một số bài học sâu sắc nhất trong trái tim Ngài; im lặng thần thánh phải dạy chúng ta một điều gì đó. Nó dạy chúng ta định mức đức tin của mình! 

 

Vậy giấc ngủ của Chúa Giêsu thế nào? Khi còn là một bà mẹ trẻ, Maria đã nhiều lần nhìn Con Thiên Chúa ngủ. Trong cuốn sách của mình, “When Jesus Sleeps”, “Khi Chúa Giêsu Ngủ”, Tổng Giám Mục Martínez viết, “Chúa Giêsu đẹp tột cùng khi Ngài mở miệng nói về sự sống đời đời, khi Ngài thực hiện hoàn hảo các phép lạ; hoặc khi Ngài nhìn bằng ánh mắt xót thương, âu yếm và thiết tha. Thế nhưng, tôi lại muốn nhìn Ngài khi Ngài đang ngủ, bởi lúc đó, tôi có thể chiêm ngưỡng Ngài đến tận trái tim mình mà không bị ánh mắt Ngài mê hoặc, khiến tôi phải phân tâm. Không vẻ đẹp hoàn hảo nào và ánh quang huy hoàng nào của Ngài làm tôi chói mắt và khiến linh hồn tôi mê mẩn. Vẻ đẹp Giêsu tỉnh giấc là quá lớn so với sự nhỏ bé của tôi! Ai có thể hỗ trợ nó? Tôi cảm thấy phù hợp hơn với tôi khi Ngài ngủ, vì hào quang mặt trời thích nghi hơn với mắt tôi, khi tôi nhìn nó qua một lăng kính mờ!”.

 

Thật trùng hợp, bài đọc Amos hôm nay tiết lộ, “Thiên Chúa không làm điều gì mà lại không mặc khải ý định của Ngài cho các tiên tri tôi tớ”. Vấn đề là các tôi tớ phải đọc cho được thánh ý Ngài. Sự im lặng của Chúa Giêsu, hay việc Ngài ngủ cũng không nằm ngoài ý nghĩa này. Vậy, “Cứ để Ngài ngủ!”. Trước hành động của Thiên Chúa, con người thường mù tịt, Thánh Vịnh đáp ca hôm nay thật thâm thuý, “Lạy Chúa, xin lấy đức công chính của Ngài mà hướng dẫn con!”.

 

Anh Chị em,

“Biển động dữ dội, đến nỗi sóng phủ lên thuyền, thế mà Ngài vẫn ngủ!”. Vậy mà bạn và tôi hãy ‘Cứ để Ngài ngủ!’. ‘Cứ để Ngài ngủ!’, nghĩa là chúng ta phải tôn trọng và thờ lạy sự im lặng thần thánh của Thiên Chúa ‘trong các biến cố’; đang khi phải đánh thức Chúa Kitô ‘trong trái tim mình’, và linh hồn không ngưng nghỉ lặp đi lặp lại, “Lạy Chúa, xin cứu con!”. Có như thế, chúng ta mới có thể bình an bước đi trên sóng gió và ngủ ngon trong mọi hoàn cảnh xám xịt của cuộc đời. Chỉ khi đó, chúng ta mới có thể quan chiêm những gì đang xảy ra bằng đôi mắt của Ngài, đôi mắt vốn có thể xuyên suốt mọi sự, kể cả bão tố. Qua ánh mắt thanh thản ấy, chúng ta có thể thấy một bức tranh toàn cảnh mà tự sức, không bao giờ chúng ta có thể nhìn thấy; một bức tranh tình yêu quan phòng mà Thiên Chúa lên kế hoạch cho từng người, không ai giống ai!

 

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa Giêsu, xin Chúa cứ ngủ; nhưng đừng để kinh nghiệm sống lấn át kinh nghiệm đức tin của con. Vì đức tin là chìa khoá mở ra sự hiện diện của Chúa trong thuyền đời con!”, Amen.

 

(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)