Home
Printer-friendly versionSend by email
-A A +A

Chúa ở với chúng ta khi chúng ta than khóc

Tác giả: 
Lại Thế Lãng

Chúa ở với chúng ta khi chúng ta than khóc

Tác giả: Jeff Smith – Lại Thế Lãng chuyển ngữ

 

Tôi viết điều này khi kỷ niệm năm năm ngày mất của con gái tôi Kathleen sắp đến gần. Bất cứ ai trong chúng ta, những người đã mất một người thân yêu đều biết một điều gì đó về nỗi đau buồn mà vợ tôi, Jeannie, và tôi, cũng như bốn đứa con khác của chúng tôi, đã trải qua trong những năm qua. Nhiều ngày chúng tôi thở dài với suy nghĩ rằng chúng tôi không thể ôm con gái của mình một ngày gần đây. Ngay cả với đức tin, chúng tôi cũng thường tự hỏi: "Chúa ơi, tại sao chúng con phải mất Kate?"

 

Câu chuyện của Kate. Kate là đứa con thứ tư và con gái thứ hai của chúng tôi. Khi còn nhỏ, Kate tràn đầy sức sống: mắt sáng, sáng tạo, lém lỉnh, vui vẻ và không sợ hãi. Cho đến khi Kate lên chín tuổi, chúng tôi gọi Kate là "KK", một cái tên dễ nói với em trai Joey của Kate.

 

Khi trưởng thành, Kate đã phát triển một tấm lòng dành cho người nghèo. Trong thời gian học trung học, Kate dành hai tuần gần như mỗi mùa hè để đi du lịch đến Mexico để phục vụ trong trại trẻ mồ côi và giúp xây dựng nhà cho những người có nhu cầu. Ở trường đại học, Kate đã dành hai mùa hè trọn vẹn để phục vụ ở nội thành Detroit. Kate đã nghỉ một năm trong thời gian học đại học để sống và phục vụ ở Belfast.

 

Nhưng ngay sau khi xong đại học, Kate đã cố gắng giúp đỡ một số người bạn đang bị ma túy kìm kẹp. Đáng buồn thay, Kate thấy mình bị ảnh hưởng bởi họ nhiều hơn là có thể giúp đỡ họ. Với tính cách chấp nhận rủi ro cho mình, một ngày nọ, Kate đã thử heroin ở tuổi hai mươi mốt. Điều này, đối với Kate, là khởi đầu cho sự kết thúc của cuộc đời Kate trên thế gian này.

 

Khi chúng tôi biết được Kate đã sử dụng heroin, Jeannie và tôi đã chuyển Kate về nhà để sống với chúng tôi và tìm cách giúp Kate đưa ra quyết định đúng đắn và phá vỡ cơn nghiện của nó. Anh chị em của Kate cũng cố gắng hỗ trợ Kate. Nhưng sau một năm, Jeannie và tôi biết rằng chúng tôi không thể giúp Kate giải thoát được. Vì vậy, chúng tôi nói với Kate rằng nếu Kate muốn sự hỗ trợ của chúng tôi, Kate sẽ phải vào một cơ sở phục hồi mà Kate lựa chọn; nếu không, Kate phải ở một mình. Vào tháng Giêng năm 2017, Kate đã chọn chuyển đến một cơ sở ở Florida. Sau một thời gian trong trại cai nghiện và một số lần vấp ngã, Kate chuyển đến một ngôi nhà với một vài thanh niên khác. Rồi vào đầu tháng Bảy khi Kate học xong đại học, con trai của chúng tôi, Joe chuyển đến cùng một ngôi nhà để có thể ở với chị gái của nó để giúp Kate hồi phục. Chỉ cách nhau hai mươi mốt tháng tuổi, Kate và Joe luôn thân thiết.

 

Cuộc trò chuyện cuối cùng của chúng tôi. Vào ngày 7 tháng 8, tôi đã gọi cho Kate để xem tình hình như thế nào. Kate gọi lại cho tôi vào khoảng năm giờ chiều khi tôi ngồi cạnh Jeannie. Kate đã làm việc trong lĩnh vực bán hàng tại một công ty cho thuê xe hơi và vừa nhận được giải thưởng bán hàng. Quan trọng hơn nữa, Kate đã đưa em trai đến nhà thờ với Kate vào ngày hôm trước! Vì vậy, đến gần tối, tôi nói với Kate rằng tôi yêu Kate và rất tự hào về cách Kate đang làm. Sau đó, tôi nhắc nhở, "Kate, điều duy nhất có thể đưa con đến con đường tốt đẹp này là từ bỏ ma túy." "Con biết rồi, cha ơi," Kate trả lời, và chúng tôi cúp máy.

 

Đêm đó Joe gọi cho tôi khoảng 11 giờ. Đó là cuộc gọi mà Jeannie đã sợ hãi và tôi đã nghĩ sẽ không bao giờ đến. Joe nói, "Cha ơi, Kate chết rồi."

Kate đã ở trong phòng mình vào buổi tối hôm đó. Kate đã nói với Joe rằng Kate sẽ vẽ. (Kate cũng là một nghệ sĩ.) Vài giờ sau, Joe gõ cửa, và khi Joe mở cửa, Joe thấy chị gái mình trên sàn nhà, đã chết. Kate đã chết vì dùng quá liều. Heroin tẩm fentanyl đã đưa Kate ra đi. Có lẽ kate đã sở hữu nó khi tôi gọi cho Kate vài giờ trước đó. Tôi ôm Jeannie và đứa con gái khác của tôi, Theresa, trong khi chúng tôi cùng nhau khóc.

 

Lòng nhân từ của Chúa ở giữa nỗi buồn. Tôi bay xuống Florida vào sáng sớm hôm sau, Joe đón tôi tại sân bay và chúng tôi lái xe trực tiếp đến nhà Kate. Nhưng trước khi thu dọn đồ đạc trong phòng của Kate, tôi quỳ xuống bên giường của Kate và nhìn vị trí trên sàn nhà nơi Kate đã nằm chết vào đêm hôm trước. Tôi giao phó Kate cho Chúa, khóc trong vài phút, và rồi bắt đầu làm việc. Kate là một con chuột đóng gói — Kate có rất nhiều thứ mà tôi phải thu dọn.

 

Trong khi làm việc, tôi nhìn thấy một mảnh giấy dán vào tường bên cạnh giường của Kate với đoạn Kinh thánh này trên đó bằng chữ viết tay của Kate: "Còn chúng ta, quê hương chúng ta ở trên trời, và chúng ta nóng lòng mong đợi Đức Giê-su Ki-tô từ trời đến cứu chúng ta.” (Pl 3:20). Tôi đã lưu giữ những nét chữ này và sau đó đóng khung chúng.

 

Sau vài giờ thu dọn đồ đạc, Joe và tôi chuẩn bị rời đi. Tôi sẽ lái xe của Kate trở lại Maryland, và Joe sẽ lái xe của mình song song. Nhưng khi tôi chuẩn bị đi, một trong những người bạn cùng nhà khác nói với tôi, "Kate có một số thứ để ở một trong những tủ quần áo của hội trường." Ở đó, tôi tìm thấy một kho tàng nhật ký cầu nguyện của Kate. Tôi biết rằng Kate đã cố gắng yêu mến Chúa. Tôi biết Kate có đức tin, nhưng nhật ký của Kate trong suốt nhiều năm đã cho tôi thấy đức tin của Kate sâu sắc biết bao. Ví dụ, trong một đoạn, Kateđã viết,

Lạy Chúa, con biết rằng con có thể tiến xa hơn trong mối quan hệ của con với Ngài. Con có thể cảm nhận được lời mời gọi của Ngài và sự háo hức mà nó mang lại cho con. Xin giúp con nắm lấy nó và không bao giờ buông tay. Con cầu xin Ngài cho con tránh xa sự dữ. Xin đừng để chỗ cho sự dữ trong cuộc đời con. Yêu Ngài, con gái của Ngài, Kate Smith.

 

Tin cậy nơi Chúa. Jeannie và tôi đã rất đau buồn trước sự ra đi của con gái chúng tôi trong năm năm qua, và chúng tôi vẫn còn nhớ nó. Đồng thời, chúng tôi bám víu vào Chúa, là Đấng đã trung thành.

 

Tuy nhiên, ngay cả trong sự mất mát này, chúng ta tin tưởng rằng những lời hứa của Thiên Chúa là đúng cho con gái Kate của chúng tôi và rằng nó hiện đang ở với Chúa. Và nếu Kate ở trong Chúa Kitô và tôi ở trong Chúa Kitô, thì theo một nghĩa nào đó, tôi cũng gần gũi với Kate như bất kỳ thành viên nào trong gia đình tôi mà tôi có thể nhìn thấy và ôm lấy. Trong lời cầu nguyện của tôi mỗi buổi sáng, khi tôi ngợi khen Chúa về lòng nhân từ của ngài, Kate đang ở trên thiên đàng làm điều tương tự - cả hai chúng tôi đều đang cùng nhau tôn vinh Chúa. Những lời của tác giả Thánh vịnh là đúng cho chúng tôi: "ta đồng thanh tán tụng danh Người.!" (34:4). Những suy nghĩ này mang lại cho tôi sự an ủi khi tôi nhớ đến Kate.

 

Tôi tin rằng Chúa muốn con cái của Ngài có thể trải qua những lúc thử thách, ngay cả thử thách nghiêm trọng, và không dao động trong sự tin cậy nơi Ngài. Điều này đôi khi vô cùng khó khăn. Nhưng Thiên Chúa, Cha của bạn và Cha của tôi, là thành tín và đáng tin cậy. Có vẻ như Ngài đã cho phép Kate bị đánh cắp, nhưng tôi tin rằng Ngài thực sự đã cứu Kate khỏi một cuộc sống đau buồn và xấu hổ. Chúa thương yêu Kate rất nhiều đến nỗi Ngài sẽ không cho phép sự dữ đánh cắp Kate vĩnh viễn. Vì vậy, vâng, chúng tôi thương tiếc Kate, thậm chí vẫn còn. Nhưng ở giữa nỗi đau buồn của chúng tôi, Jeannie và tôi tiếp tục nói với Chúa: "Ngài thật tốt lành. Ngài trung tín. Ngài, Thiên Chúa của chúng con, ở gần chúng conngay cả trong nỗi đau buồn của chúng con.”

 

Thưa các anh chị em, tôi chắc chắn về một điều: Chúa Giêsu ở ngay bên cạnh các bạn, với bàn tay đặt trên vai các bạn. Ngài đau khổ khi các bạn đang đau khổ. Hãy tin tưởng vào Ngài. Hãy dựa vào Ngài và Ngài sẽ không bao giờ để mất bạn. Và cuối cùng, thiên đàng đang chờ đợi bạn, nơi sẽ không còn nước mắt và không còn đau đớn nữa (Khải Huyền 21:4). Cầu xin Chúa Thánh Thần an ủi bạn qua bất kỳ mất mát nào bạn đang phải đối mặt.