Home
Printer-friendly versionSend by email
-A A +A

Người ngoài ! - Không linh hồn nào là rẻ!

Tác giả: 
Lm Minh Anh

 

 

‘NGƯỜI NGOÀI’

 

“Simon, con nghĩ sao? Vua chúa trần gian thu thuế hạng người nào? Đòi con cái mình hay người ngoài?”. Ông thưa rằng, “Đòi người ngoài!”.

 

Kính thưa Anh Chị em,

 

Tin Mừng hôm nay bất ngờ tiết lộ một thực tế xót xa đến nỗi, trái tim Chúa Giêsu hẳn phải tan nát. Người ta xem Ngài như một ‘người ngoài!’. Phần chúng ta, chúng ta chào đón Ngài vào cuộc sống mình với một ý nghĩa hoàn toàn khác, nó phải hơn là một cảm xúc ấm áp !

 

Tin Mừng hôm nay cho thấy, không có kẽ hở về thuế, ngay cả đối với Chúa Giêsu ! Từ Phêrô, Chúa Giêsu rút ra một thừa nhận rằng, những người thu thuế đền thờ không coi Ngài là Con Thiên Chúa; không coi đền thờ là nhà của Cha Ngài. Vì thế, họ nghĩ,Ngài phải nộp thuế. Trên thực tế, khi buộc Chúa Giêsu nộp thuế, họ ngụ ý rằng,Ngài là ‘người ngoài ! ’.Kết hợp với lời tiên báo cuộc khổ nạn Ngài sắp chịu, Matthêu mời chúng ta lùi lại lời tựa Phúc Âm Gioan,“Ngài có trong thế gian, và thế gian đã nhờ Ngài mà có, mà thế gian đã không biết Ngài. Ngài đã đến nhà của Ngài, mà người nhà đã không tiếp nhận Ngài”. Điều này hẳn phải làm cho trái tim của Chúa Giêsu quặn đau khi cảm nhận sự ruồng rẫy bởi những con người Ngài đến để cứu chuộc!

 

Phần chúng ta,phải chăng chúng ta cũng thường để Chúa Giêsu một mình trong các nhà thờ và nhà nguyện của mình;ở đó, không ai đến thăm hoặc thừa nhận sự hiện diện của Ngài!Vậy thì việc chào đón Chúa Kitô vào đời sống có ý nghĩa gì? Nó phải còn hơn là một cảm xúc! Đúng hơn, chúng ta phải mở lòng đón nhận sự hiện diện của Ngài; Ngài đến,không những ‘xây tổ’ giữa chúng ta mà còn xây nên cuộc đời mỗi người chúng ta bây giờ và đời đời. Ngài đang chia sẻ cuộc sống tân toan của chúng ta. Đón nhận Chúa Kitô vào linh hồn và cuộc sống mình có nghĩa là nhận biết Ngài không phải là một ‘người ngoài’ đến từ xa để áp đặt điều này điều kia; nhưng Ngài là Chúa, là Thầy, là Cha, là Bạn, là Chủ và là Đấng Cứu Rỗi ! Và kết quả của việc đón nhận này sẽ là ngập tràn bình an và niềm vui sâu sắc.

 

Một xã hội không cóChúa Kitô thì trống rỗng và rối ren! Ngày nay, mức độ Chúa Kitô bị thế giới từ chối xảy ra thường xuyên hơn, và tần suất Ngài bị gạt ra ngoài lề gia tăngbởi rất nhiều người trong số những người có ảnh hưởng lớn trong xã hội và trong các nền văn hoá. Người ta cố tình loại Ngài khỏi thế giới chính trị, thế giới khoa học, nghệ thuật, kinh doanh, luật pháp và y học. Thông thường, Chúa Giêsu chỉ bị xử tệ trên các phương tiện truyền thông khi người ta chế nhạo Ngài; nhưng sẽ tàn tệ hơn cho Ngài ngay chính trong đời sống ‘như không có Chúa’ của những ai được mệnh danh là con cái Ngài. Êzêkiel trong bài đọc hôm nay, cảm nhận sự hiện diện của Thiên Chúa và bàn tay Ngài đặt trên ông; và như Êzêkiel, chúng ta cũng phải nóng lòng cho “Trời đất rạng ngời vinh quang Chúa” như Thánh Vịnh đáp ca ao ước.

 

Anh Chị em,

 

“Đòi người ngoài!”. Không có một luật nào đòi lấy thuế của con cái. Ấy thế, Chúa Giêsu, Con Thiên Chúa, Chủ Đền Thờ lại bị đòi thuế!Ngài chấp nhận bị coi là ‘người ngoài’; và để tránh cớ vấp phạm cho sự phi lý và tầm thường đó, Ngài làm một phép lạ vừa đủ để Phêrô có được đồng bạc từ miệng cá để nộp thuế cho Thầy và trò! Vì bị coi là ‘người ngoài’ nên Chúa Giêsu bị bứng khỏi mặt đất khi người đương thời nghĩ Thiên Chúa, Đấng chỉ dành cho những ‘người trong!’. Vậy mà, lạ lùng thay, bị coi là ‘người ngoài’, Chúa Giêsu lại đang hiện diện trong nơi sâu thẳm nhất của mọi tâm hồn những ai đón nhận Ngài; Đấng đang là Chủ mọi gia đình và Chủ Tể cả nhân loại. Hôm nay, Ngài đang chờ đợi bạn và tôi sống thật gần gũi, trìu mến với ‘Người Ngoài’có tên Giêsu đang sống ấy để yêu Ngài trọn cả con tim; đồng thời, thể hiện cho người khác thấy Ngài đang sống động trong tâm hồn mình bằng phong cách của một người có Chúa cư ngụ.

 

Chúng ta có thể cầu nguyện,

 

“Lạy Chúa Giêsu, người nhà của con, xin cho con luôn là người nhà của Chúa; và không chỉ là người nhà, linh hồn con ‘còn là nhà’ Chúa ngự nữa!”, Amen.

 

(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)

 

***********

 

KHÔNG LINH HỒN NÀO LÀ RẺ

 

“Đừng khinh rẻ một ai trong những kẻ bé mọn này!”.

 

Tôi thân một gia đình có 9 người con. Một trong những đứa làm khổ gia đình nhất, là cậu út; nó vào tù ra khám không biết bao nhiêu bận. Những lần đầu, anh chị em sẵn sàng góp tay để bà mẹ nuôi em, chuộc em về; nhưng nhiều lần, nhiều năm… họ nản. Bà mẹ đã bán hết cái này đến cái kia để chuộc con, và hầu như cuộc sống của bà chỉ có đứa út; suốt ngày bà chỉ nghĩ đến nó. Nhiều lần, hàng xóm nhỏ to vào tai bà, “Nó làm bà khổ quá rồi, mặc xác nó;bà vẫn còn 8 đứa!”. Mỗi lần nghe như thế, bà chỉ nhỏ nhẹ trả lời, “Tôi không thể, ‘không linh hồn nào là rẻ!’”.

 

Kính thưa Anh Chị em,

 

“Tôi không thể, ‘không linh hồn nào là rẻ!’”. Đứa út kia không chỉ đã làm cho bà mẹ tan nát mà cả gia đình phải liên lụy; ấy thế, người mẹ đó không thể bỏ con, phương chi Cha chúng ta ở trên trời!Trong Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu vén lên bức màn thế giới vô hình của các thiên thần để nói với chúng ta rằng, Thiên Chúa yêu thương con người biết bao, dù là các em bé, “Đừng khinh rẻ một ai trong những kẻ bé mọn này!”.

 

Người thời nay chuộng chủ nghĩa cá nhân, những con người mạnh mẽ vốn tự nâng mình lên bằng những tập trung và nỗ lực. Điều này hẳn là tốt; nhưng với người Công Giáo, chúng ta cần có một tầm nhìn rộng hơn. Bên cạnh những con chiên lạc, còn có những chiên yếu nhược, thiệt thòi và bệnh tật. Nếu chúng ta có tấm lòng của Chúa Kitô, thì sẽ không ai có thể bị bỏ lại phía sau. Mỗi khi chúng ta vươn tới trong tình yêu cho tha nhân, chúng ta đang làm cho Chúa Kitô hiện diện. Chúng ta được gọi để trở thành sứ giả của Ngài; bởi lẽ, ‘không linh hồn nào là rẻ!’.

 

Trong bài đọc thứ nhất, Chúa sai Giêrêmia đến với dân như một sứ giả, thuyết phục dân trở về với Ngài, “Đừng phản loạn như nòi phản loạn!”; nói cho dân lời của Chúa, “Hỡi con người, hãy đi đến nhà Israel và nói cho chúng nghe những lời của Ta”. Đó là những lời mà Giêrêmia đã ăn, đã nuốt và nó trở nên ngọt ngào. Thánh Vịnh đáp ca cũng nhắc lại hương vị của lời Chúa, “Lạy Chúa, con cảm thấy lời Ngài đã hứa, ngọt ngào hơn mật ong trong miệng!”.

 

“Đừng khinh rẻ một ai trong những kẻ bé mọn này!”. Đây là quan điểm và cũng là lập trường của Thiên Chúa, Đấng xót thương, Đấng không bao giờ thất vọng về bất cứ một ai! Ngài yêu thương từng người theo cách rất riêng; với Ngài, không ai là một con số! Vì thế, Mục Tử Nhân Lành Giêsu không thể ngồi yên để chờ con chiên lạc trở về, nhưng ra đi tìm kiếm, nhẫn nạitruy tìm, thậm chí liều mình đến chết để tìm cho bằng được. Một khi tìm được, Ngài vui mừng vác chiên trên vai mà không hề la rầy;‘không linh hồn nào là rẻ!’. Vậy đừng bán linh hồn và thân xác cho quỷ dữ; đừng vì một chút lợi lộc thấp hèn mà đánh mất phẩm giá con cái Thiên Chúa!

 

Anh Chị em,

 

Tình yêu của Thiên Chúa khiến chúng ta tràn trề hy vọng, dù chúng ta đi lạc,dẫu chúng ta bất xứng. Ngài ban cho chúng ta những thiên thần như những người bạn để cầu bầu, bảo vệ; Ngài ban cho mỗi người một thiên thần hộ thủ để trông chừng. Và nhất là Ngài còn ban Con Một Giêsu, Mục Tử Nhân Lành, đến để hiến mình cứu độ chúng ta; không chỉ một lần nhưng hiến mình mỗi ngày trong Thánh Thể, trong các Bí Tích, để dưỡngnuôi, thứ tha, huấn dụ và đổ tràn ân sủng. Với trái tim yêu thương của người mục tử, Chúa Giêsu không ngừng tìm kiếm những con chiên lạc, đem nó về. Vì đối với Ngài, mỗi linh hồn đều đắt giá, đắt đến nỗi Ngài đã đổ máu ra mà mua lấy. Phải, ‘không linh hồn nào là rẻ’ đối với Ngài. Ước gì, mỗi người chúng ta không là con chiên lạc; nhưng mỗi ngày, trở nên những người đi tìm các chiên lạc giúp Ngài!

 

Chúng ta có thể cầu nguyện,

 

“Lạy Chúa, xin dạy con biết quý trọng linh hồn và thân xác con; với Chúa, linh hồn con, xác thân con là đắt nhất ! Để từ đó, con cũng biết quý trọng linh hồn và thân xác anh chị em con!”, Amen.

 

(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)