Home
Printer-friendly versionSend by email
-A A +A

Đủ lớn để đánh cược - Học cách mừng vui như Thiên Chúa vui mừng!

Tác giả: 
Lm Minh Anh

 

 

ĐỦ LỚN ĐỂ ĐÁNH CƯỢC

 

“Ông cho tá điền canh tác, rồi trẩy đi xa!”.

 

Pliny the Elder, nhà văn Rôma cùng thời Chúa Giêsu,viết về việc xây một đài tưởng niệm cao hơn 30m:“Hai vạn công nhân kéo dây và cần cẩu. Trách nhiệm và rủi ro thật lớn! Chỉ một sai sót, tháp sẽ đổ, huỷ hoại hàng năm trời làm việc.Vì thế, nhà vua ra lệnh trói con trai của kỹ sư trưởng vào đỉnh tháp;vua nghĩ, nó ‘đủ lớn để đánh cược’ cho trách nhiệm của người kỹ sư!”.

 

Kính thưa Anh Chị em,

 

“Đánh cược”, một trong những chủ đề của hai bài đọc Lời Chúa hôm nay! Bài đọc Sáng Thế cho thấy tình yêu quan phòng của Thiên Chúa ‘đủ lớn để đánh cược’ cậu út Giuse; qua cậu, Ngài cứu một dân tộc. Với bài Tin Mừng, ông chủtự xây dựng vườn nho trước khi giao nó cho tá điền; ông đánh giá nó ‘đủ lớn để đánh cược’ mạng sống của các đầy tớ và cả mạng sống của con trai mình!

 

Thật thú vị, do lòng dạ xấu xa của những con trai Giacóp, Giuse bị bán sang Ai Cập như một nô lệ ;nhưng, chính Giuse, đã là người được sai đi để chuẩn bị cho việc cứu sống cả một dân tộc. Thánh Vịnh đáp ca xác nhận bí nhiệm này, “Hãy nhớ lại những kỳ công Chúa thực hiện!”. Giuse chính là hình ảnh báo trước Đức Giêsu Kitô,Con Thiên Chúa, Đấng Cứu Độ Thế Giới sẽ cứu sống đời đời cả một nhân loại.

 

Vườn nho ở đâycũng là hình ảnh của Hội Thánh mà Thiên Chúa đang đặt vào tay của bạn và tôi. Ngài không chỉ giao một công việc để làm, nhưng còn trao cho chúng ta sự cứu rỗi đời đời linh hồn của những người khác một cách bí ẩn! Với tất cả tình yêu thương, ông chủ đã dành cho khu vườn nhà mình những gì tốt đẹp nhất; dựng rào dậu bên ngoài, xây bồn ép bên trong,đặt tháp canh ở giữa. Ông không ở lại để giám sát chặt chẽ các tá điền; thậm chí, không đặt ra các quy tắc hay chỉ định các phương pháp; ông để các tá điền tự làm tất cả khi họ thấy phù hợp. Cũng thế, Thiên Chúa giao vườn nho Hội Thánh cho chúng ta; Ngài ban Thánh Thần để trợ giúp; Ngài biết, làm việc vườn nho củaNgài là một việc vô cùng khó khăn, và Ngài kiên nhẫn đồng hành với những thất bại của mỗi người.

 

Và còn hơn thế, mỗi ngày, qua các Bí Tích; đặc biệt là Bí Tích Thánh Thể và Hoà Giải, nhờ Chúa Kitô và trong Chúa Kitô, Ngài làm mọi thứ có thể để chống lại chủ nghĩa ích kỷvà truyền cảm hứng bằng sự hiểu biết và lòng thương xót. Lòng nhân ái của Thiên Chúa thật vô bờ, nó ‘đủ lớn để đánh cược’ với tội lỗi con người!

 

Anh Chị em,

 

“Ông cho tá điền canh tác”. Thiên Chúa trao vườn nho Hội Thánh cho bạn và tôi để chúng ta canh tác; Ngài biết, ân sủng và Thánh Thần của Ngài đủ sức làm những gì còn lại. Hội Thánh là của Chúa; các cộng đoàn lớn nhỏ là của Chúa, cũng như thân xác và linh hồn mỗi người là của Chúa!Dù đó là một giáo hội địa phương, một cộng đoàn hay một gia đình… thì Thiên Chúa vẫn là chủ; không phải chúng ta!Đúng thế, những gì Ngài trao thật quá vĩ đại. Ngài đang rất kỳ vọng nơi mỗi người chúng ta! Vì thế, đừng làm Ngài thất vọng; trái lại,bạn và tôi hãy cộng tác với ân sủng mà trổ sinh hoa trái thiêng liêng trong chính bản thân mìnhvà giúp người khác trổ sinh hoa trái trong chính họ!

 

Chúng ta có thể cầu nguyện,

 

“Lạy Chúa, sứ mạng xây dựng Hội Thánh của con thật lớn lao; cho con xác tín rằng, sứ mạng đó đủ lớn để con dám đánh cược cả cuộc sống con, những hy sinh lớn nhỏ của con!”, Amen.

 

(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)

 

***********

 

HỌC CÁCH MỪNG VUI NHƯ THIÊN CHÚA VUI MỪNG

 

“Còn thằng con của cha đó, sau khi đã nuốt hết của cải của cha với bọn điếm, nay trở về, thì cha lại giết bê béo ăn mừng!”.

 

Spurgeon nói, “Có vẻ lạ lùng khi một số người nói quá nhiều về những gì Chúa làm cho chính họ, nhưng lại nghĩ rất ít về những gì Ngài đã làm cho người khác. Hãy vui với người khác, nói về những ơn lành tha nhân lãnh nhận; hãy ‘học cách mừng vui như Thiên Chúa vui mừng!’”.

 

Kính thưa Anh Chị em,

 

‘Học cách mừng vui như Thiên Chúa vui mừng!’. Đó cũng là những gì chúng ta gặp lại trong Tin Mừng hôm nay.Người anh cả tỏ ra bất bình trước bữa tiệc cha mình dành cho đứa con hoang đàng trở về. Như vậy có công bằng không khi người cha đó dường như chưa bao giờ cho anh ta một con dê nhỏ để ăn mừng với chúng bạn? Câu trả lời đúng sẽ là: đây là một câu hỏi sai! Vì lẽ, anh phải ‘học cách mừng vui như cha anh vui mừng!’.

 

Chúng ta dễ sống theo cách luôn muốn mọi thứ phải “công bằng”. Và khi nhận thấy người khác nhận được nhiều hơn mình, chúng ta có thể tức giận và cay đắng. Nhưng hỏi liệu điều này có công bằng không,thì đây không phải là câu hỏi đúng! Lòng quảng đại và lòng nhân ái của Thiên Chúa vượt xa những gì được coi là công bằng;và nếu bạn muốn chia sẻ lòng thương xót bao la của Ngài,bạn phải học cách mừngvui như Ngài vui mừngtrong lòng thương xót hải hà đó.

 

Trong câu chuyện này, hành động thương xót dành cho đứa con ương ngạnh của người cha chính là điều mà người anh cả cần. Anh cần biết rằng, bất kể con thứ đã làm gì trong quá khứ, cho dẫu nó đòi chia gia tài, khác nào nó mong cha chết, vì tài sản thừa kế chỉ được ban tặng sau khi cha mẹ của một người qua đời; cho dẫu nó coi mình là trung tâm dẫn đến việc cố gắng tìm kiếm hạnh phúc ở bất cứ đâu, ngoại trừ một nơi mà nó thực sự được tìm thấy: Cha! Dẫu vậy, cha nó vẫn yêu nó và vui mừng khi nó trở về. Vì vậy, nó rất cần lòng thương xót, không chỉ của cha, nhưng của anh mình nữa,để có thể tin rằng, nó đã lựa chọn đúng khi trở về.

 

Người anh cả đã chung thủy suốt bao năm cũng không bị đối xử bất công chút nào ! Sự bất mãn của anh đến từ việc bản thân anh thiếu lòng thương xót dồi dào như cha mình. Anh không thể yêu thương đứa em ở mức độ tương tự; và do đó, đã không thấy được sự cần thiết phải đưa ra lời an ủi cậu em như một cách giúp nó hiểu rằng, nó đã được tha thứ và được chào đón trở lại. Lòng thương xót rất đòi hỏi, vượt xa những gì thoạt đầu chúng ta có thể coi là công bằng. Nếu muốn nhận được sự thương xót dồi dào, chúng ta cũng phải sẵn sàng và sẵn lòng trao tặng cho ai cần đến nó nhất, bằng việc‘học cách mừng vui như Thiên Chúa vui mừng’.

 

Thánh Vịnh đáp ca hôm nay khẳng định, “Chúa là Đấng từ bi nhân hậu!”, cũng là Đấng mà ngôn sứ Mikha trong bài đọc một xác tín, “Đấng chịu đựng lỗi lầm”; “Đấng sẽ lại thương xót chúng ta.Tội lỗi chúng ta, Người chà đạp dưới chân; mọi lỗi lầm chúng ta, Người ném xuống đáy biển”.

 

Anh Chị em,

 

“Chúa là Đấng từ bi nhân hậu!”. Hôm nay, hãy suy ngẫm về việc bạn sẵn sàng trở nên nhân từ và rộng lượng như thế nào, đặc biệt là đối với những người dường như không xứng đáng với điều đó. Hãy nhắc nhở bản thân rằng, cuộc sống ân sủng không phải là công bằng; ân sủng hào phóng đến mức gây sốc! Hãy dấn thân vào lòng quảng đại sâu xa này đối với tất cả mọi người, nhất là những ai đang bị tổn thương;đồng thời, tìm cách thức mà bạn có thể ủi an người khác bằng lòng thương xót của Thiên Chúa. Nếu bạn làm thế, ‘học cách mừng vui như Thiên Chúa vui mừng’, tình yêu thương quảng đại đó cũng sẽ ban phước dư dật cho lòng bạn.

 

Chúng ta có thể cầu nguyện,

 

“Lạy Chúa, giúp con biết ơn mãi mãi về lòng nhân ái của Chúa,cho con ‘học cách mừng vui như Thiên Chúa vui mừng’, và tỏ bày lòng thương xót đó cho những ai đang cần nhất!”, Amen.

 

(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)