Nguyện giúp cầu thay! - Thuần tuý xót thương
NGUYỆN GIÚP CẦU THAY
“Tôi không đáng rước Ngài vào nhà tôi!”.
Kính thưa Anh Chị em,
Một chi tiết khá bất ngờ trong Tin Mừng hôm nay là những lời của viên sĩ quan chỉ đến được với Chúa Giêsu qua trung gian những người bạn! Ông là kiểu mẫu trong việc chúng ta khẩn xin các thánh và những người khác ‘nguyện giúp cầu thay!’.
Trên bước đường rao giảng của Chúa Giêsu, ai cũng có thể trực tiếp đến gặp Ngài. Tuy nhiên viên sĩ quan ngoại giáo giàu có và quyền thế này không làm vậy. Lý do, “Tôi không đáng rước Ngài vào nhà tôi”, nghĩa là ‘Tôi không xứng đáng đi mời Thầy’. Chúa Giêsu thực sự kinh ngạc, “Tôi chưa thấy một người nào có lòng tin mạnh như thế!”. Và ngay giờ ấy, từ xa, đầy tớ của ông được lành.
Việc khẩn xin các thánh cầu bầu và những người khác cầu nguyện là cách chúng ta thừa nhận rằng, tôi yếu hèn, tội lỗi; thậm chí, không xứng đáng để ra trước mặt Chúa, phương chi việc thưa lên với Ngài điều này điều kia. Lời Chúa nhắc nhở chúng ta đừng tự phụ, hãy chọn cho mình một vị thánh để được các ngài ‘nguyện giúp cầu thay’. Khi làm điều này, chúng ta muốn nói rằng, Thiên Chúa vui thích khi chúng ta hạ mình để đến với Ngài qua trung gian ‘một ai đó’. Mẹ Maria chẳng hạn! “Grigorusa”, một tước hiệu của Mẹ, tiếng Hy Lạp có nghĩa là, “Mẹ chóng cầu bầu”. Với thánh Giuse, “Mỗi người có thể khám phá nơi ngài, một người không mấy ai chú ý, mỗi ngày đang ‘nguyện giúp cầu thay’, trợ lực và hướng dẫn khi chúng ta gặp khó khăn!” - Phanxicô.
Thời nội chiến, một người lính trẻ - mất cha và anh cùng lúc - tìm đến Washington xin miễn dịch; anh hy vọng có thể ở nhà giúp mẹ và em gái. Đến Toà Bạch Ốc, anh xin gặp tổng thống; lính gác từ chối. Thất vọng, anh thơ thẩn ra công viên. Tình cờ, một cậu bé lại gần, “Trông anh không vui. Chuyện gì vậy?”. ‘Người bạn tí hon’ nghe anh tâm sự. Sau đó, không một lời, cậu bé nắm tay anh đi một quãng, dẫn anh qua cửa sau, vượt các lính gác, vào thẳng văn phòng. Lincoln hỏi, “Tad, con cần gì?”; Tad nói, “Ba ơi, người lính này cần gặp ba!”. Kết quả, binh sĩ trẻ được ở nhà giúp mẹ!
Anh Chị em,
‘Người bạn tí hon’ đó chính là hình ảnh Chúa Giêsu, Đấng ‘nguyện giúp cầu thay’ số một! Bên cạnh đó, bao vị thánh khác và thánh bổn mạng của mỗi người. Và các linh hồn! Ôi, những người thân yêu tốt lành; các ngài là những ‘nhà đàm phán’ uy tín trước Chúa! Cũng đừng quên! Bạn và tôi là những ‘thánh sống’ khi chúng ta tuyệt đối sống đẹp lòng Chúa. Phaolô không nói trong thư Timôthê hôm nay sao? “Hãy dâng lời cầu xin, khẩn nguyện, nài van, tạ ơn cho tất cả mọi người”; Thánh Vịnh đáp ca đồng tình, “Chúc tụng Chúa, vì Ngài nghe tiếng tôi khẩn nguyện!”. Là những tội nhân, chúng ta còn làm được điều đó, phương chi các thánh! Hãy là những ‘vị thánh’ đó! Tại sao không?
Chúng ta có thể cầu nguyện,
“Lạy Chúa Giêsu, ‘Trung Gian của các trung gian!’. Lạy các thánh, ‘nguyện giúp cầu thay’ cho con; giúp con cũng trở nên ‘một trung gian’ của anh chị em con!”, Amen.
(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)
**********
THUẦN TUÝ XÓT THƯƠNG
“Đừng khóc nữa!”; “Hãy trỗi dậy!”.
“Lạy Chúa, xin chấm dứt cuộc sống khốn khổ của con theo ý muốn tốt lành của Ngài! Giờ đây, sau bao trận chiến, con không tìm thấy gì ngoài sự phù phiếm và hư đốn. Con bối rối, đau đớn chống lại ước muốn nên thánh của con. Nó khóc nức nở vì sự hư hỏng của con, và nó sẽ chỉ tựa nương vào lòng thuần tuý xót thương của Chúa, điều mà Ngài đã hứa với tất cả tội nhân ăn năn mà con là một trong số đó!” - Nhật ký của một tu sĩ.
Kính thưa Anh Chị em,
“Chỉ tựa nương vào lòng thuần tuý xót thương của Chúa”. Đó cũng là những gì Tin Mừng hôm nay ghi lại trước cửa thành Nain. Một nhóm người đi ra, hộ tống cái chết, theo sau là một người mẹ; một nhóm người đi vào, hộ tống sự sống, dẫn đầu là Chúa Giêsu.
Họ gặp nhau, Chúa Giêsu nói với cô, “Đừng khóc nữa!”; và sờ vào quan tài, Ngài bảo, “Hãy trỗi dậy!”. Người chết ngồi lên, Ngài trao anh cho người mẹ. Mới hôm qua, Ngài ghi nhận đức tin phi thường của viên đại đội trưởng khi ông xin chữa cho người đầy tớ từ xa; Phúc Âm hôm nay không nói gì đến đức tin của bất cứ ai; không ai yêu cầu, không ai sụp lạy Ngài! Chúa Giêsu chỉ thấy một goá phụ đi bên thi hài đứa con duy nhất của cô khi nó được mang đi chôn, và Ngài xót thương, như người Samaritanô xót thương nạn nhân sóng soài bên đường; như người cha xót thương đứa con hoang đàng trở về. Không cần làm bất cứ điều gì, không cần nói bất cứ lời nào, Ngài hành động vì ‘thuần tuý xót thương’, trao anh ấy cho goá phụ để cô không còn cô đơn trên thế giới này.
Tin Mừng muốn nói, sáng kiến ‘thuần tuý xót thương’ của Chúa đối với con người không phụ thuộc vào mức độ đức tin nhất định của ai. Ngài đến với chúng ta như chúng ta vốn có, và nhu cầu của chúng ta càng lớn thì việc đến của Ngài càng mạnh mẽ. Chúa ban ân sủng bằng sự hiện diện của Ngài. Được ân sủng một cách bất ngờ và không đáng có, chúng ta không thể không đáp lại nó theo cách đám đông đã làm, là ca ngợi về món quà cứu độ của Ngài! Luca ghi nhận, “Mọi người đều kinh sợ và tôn vinh Thiên Chúa!’”.
Anh Chị em,
“Đừng khóc nữa!”; “Hãy trỗi dậy!”. Khi nói “Đừng khóc nữa!”, Chúa Giêsu cho thấy, người mẹ ấy hẳn đã bước vào trái tim thương xót của Ngài. Ngài đến gần, gặp gỡ từng người, mang theo và đưa ra lời an ủi mạnh mẽ. Và tuyệt vời hơn, Ngài còn nói, “Hãy trỗi dậy!”. Ngài muốn chúng ta đứng thẳng. Thiên Chúa tạo dựng chúng ta để đứng thẳng. Vì lý do đó, lòng thương xót Chúa dẫn đến chữa lành, mà cụm từ chính là “Hãy chỗi dậy!”, “Hãy đứng lên!” như “Chúa đã tạo ra bạn!”. Và dẫu có ngã xuống bao lần, điều quan trọng là luôn đứng lên. Lời mạnh mẽ của Chúa Giêsu có thể làm cho chúng ta sống lại, cũng có thể mang đến cho chúng ta sức mạnh để vượt qua cái chết đến sự sống. Lời Ngài làm cho sống, mang niềm hy vọng, làm tươi mới những tâm hồn mệt mỏi; mở ra một tầm nhìn mới về thế giới và sự sống vượt trên đau khổ và cái chết.
Chúng ta có thể cầu nguyện,
“Lạy Chúa, đừng để ước muốn nên thánh của con khóc nức nở vì sự hư hỏng của con. Cho con mạnh mẽ trỗi dậy sau mỗi lần sa ngã nhờ lòng Chúa xót thương!”, Amen.
(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)
***********
- Loại bài viết:
- Thể loại khác: