Home
Printer-friendly versionSend by email
-A A +A

Thiên linh huyền nhiệm - Ngưỡng mộ

Tác giả: 
Lm Minh Anh

 

 

THIÊN LINH HUYỀN NHIỆM

 

“Ngàn ngàn hầu hạ Ngài, vạn vạn túc trực Ngài”.

 

William. J. Bryan nói, “Quả dưa hấu có sức hút từ mặt đất gấp 200.000 lần so với trọng lượng của nó. Nó lấy vật liệu từ đâu để tô màu cho mình; rồi sau đó, hình thành một tầng trắng, một tầng đỏ, và dát dày bằng những hạt đen! Nếu bạn có thể giải thích cho tôi bí ẩn của quả dưa hấu, tôi sẽ giải thích cho bạn bí ẩn của Thiên Chúa, mà giữa Ngài với chúng ta, dày đặc các ‘thiên linh huyền nhiệm!’”.

 

Kính thưa Anh Chị em,

 

Thật thú vị, ý tưởng ‘quả dưa’ của Bryan được gặp lại trong Lời Chúa ngày lễ các Tổng Lãnh Thiên Thần. Qua đó, một nguyên tắc thần học được nhắc lại! Rằng, sự cứu rỗi luôn mang tính trung gian! Người không thể tự mình đến với Chúa; Chúa không tự mình đến với người! Trên hết, phải có Đức Kitô, Trung Gian Thiên Linh Huyền Nhiệm Tối Cao; và cùng Ngài, muôn vàn thần thánh và các trung gian khác. Vì khoảng cách giữa Chúa và người thì vô cùng, nên với vô vàn ‘thiên linh huyền nhiệm’, Thiên Chúa lấp đặc nó!

 

Bài đọc Đaniel mô tả sự dày đặc đó, “Từ trước nhan Ngài, một sông lửa cuồn cuộn chảy, ngàn ngàn hầu hạ Ngài, vạn vạn túc trực Ngài”. Đó là các ‘thiên linh huyền nhiệm’ Thiên Chúa đã tạo dựng; ngoài ra, còn có ‘các lớp’, ‘các tầng’ trung gian khác! Tin Mừng hôm nay nói các thiên thần “lên xuống” trên Con Người, mà giấc mơ Giacóp là hình ảnh tiền trưng, báo trước việc các ngài phục vụ Thiên Chúa, nhưng họ phục vụ Ngài vì chúng ta.

 

Đức Phanxicô nói, “Chiến đấu là một thực tế diễn ra hàng ngày trong đời sống Kitô hữu từ trong trái tim, trong cuộc sống, trong gia đình, trong Giáo Hội... Nếu không chiến đấu, chúng ta sẽ bị đánh bại! May thay, Chúa đã giao nhiệm vụ này chủ yếu cho các thiên thần, để chiến đấu và chiến thắng!”. Các thiên thần đã hiện diện từ buổi tạo dựng và suốt lịch sử cứu độ, loan báo ơn cứu độ dù xa hay gần và phục vụ việc hoàn thành kế hoạch của Thiên Chúa, dẫn dắt Dân Chúa; loan báo các cuộc giáng sinh và các ơn gọi. Cuối cùng, Gabriel loan báo sự ra đời của Gioan Tiền Hô và chính Chúa Giêsu. Thánh Vịnh đáp ca thật ý nghĩa, “Lạy Chúa, giữa chư vị thiên thần, này con xin đàn ca kính Chúa!”.

 

Tin Mừng hôm nay minh hoạ vai trò trung gian của Philipphê khi ông dẫn Nathanael đến với Chúa Giêsu. Trong cái nhìn đức tin, Philipphê là một ‘thiên linh huyền nhiệm’, người đã dẫn Nathanael đến với Con Thiên Chúa, ‘Thiên Linh Huyền Nhiệm Tối Cao’. Và Chúa Giêsu đã mặc khải một cách cụ thể không dè giữ về các ngài, “Các anh sẽ thấy trời rộng mở, và các thiên thần của Thiên Chúa lên lên xuống xuống trên Con Người”.

 

Anh Chị em,

 

“Ngàn ngàn hầu hạ Ngài, vạn vạn túc trực Ngài”. Trong cuộc sống, biết bao ‘thiên linh huyền nhiệm’ Chúa quan phòng đã chuẩn bị xa gần để bạn và tôi có thể nhận biết, yêu mến và phụng sự Ngài. Trước hết, cả triều thần thánh trên trời; tiếp đến là Mẹ Giáo Hội, trong đó, bao tâm hồn đạo đức; và này, ông bà, cha mẹ và bao con người, bao phương tiện. Như vậy, bên cạnh một triều thần vô hình, các thiên thần có cánh, còn có vô vàn các ‘thiên thần không cánh’. Họ là ‘các lớp’, ‘các tầng’ dày đặc phục vụ trong chương trình cứu rỗi của Thiên Chúa vì mỗi người chúng ta. Hãy cảm tạ Thiên Chúa và biết ơn các ngài. Đến lượt chúng ta, bạn và tôi cũng hãy trở nên những ‘thiên linh huyền nhiệm!’.

 

Chúng ta có thể cầu nguyện,

 

“Lạy Chúa, cho con luôn trở nên một ‘thiên linh huyền nhiệm’ cho anh chị em con!”, Amen.

 

(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)

 

*********

 

 

 

NGƯỠNG MỘ

 

“Con Người sắp bị nộp vào tay người đời!”.

 

“Bạn không thể trải qua một ngày cách thành kính trừ khi bạn coi đó là ngày cuối đời của mình! Thật đáng ngưỡng mộ với một người luôn nghĩ về cái chết mỗi ngày. Ai cống hiến hết mình cho nó hàng giờ chắc chắn sẽ là một vị thánh! Một người từng nghe bản án tử hình của mình sẽ không lo lắng về cách vận hành của các rạp hát!” - John Climacus.

 

Kính thưa Anh Chị em,

 

Thật thú vị, Tin Mừng hôm nay chỉ ra vị thánh mà John Climacus phác hoạ, Chúa Giêsu! Bởi lẽ, đang khi mọi người tỏ ra ‘ngưỡng mộ’ Ngài thì một lần nữa, Chúa Giêsu lạnh lùng tuyên bố cuộc khổ nạn của mình, “Con Người sắp bị nộp vào tay người đời!”.

 

Bối cảnh Phúc Âm xảy ra sau cuộc Biến Hình trên núi; và vừa xuống núi, Chúa Giêsu chữa lành một em bé động kinh. Luca ghi nhận, “Mọi người còn bỡ ngỡ về tất cả các việc Ngài làm”; tuy nhiên, Chúa Giêsu biết, sự ‘ngưỡng mộ’ đó sẽ không kéo dài, vì Ngài sắp lên Giêrusalem, nơi Ngài chịu khổ hình. Vì thế, Ngài nói, “Con Người sắp bị nộp vào tay người đời!”. Và “Các môn đệ không hiểu lời đó, vì đối với các ông, lời đó còn bí ẩn”.

 

Nếu Chúa Giêsu nói, ‘Ngày mai Thầy sẽ đăng quang làm vua’; họ sẽ hiểu ngay! Vậy tại sao họ không hiểu? Trước hết, vì lòng trí họ đang bận tâm về lợi lộc trần thế; điều Ngài nói quá nghịch thường với những gì họ kỳ vọng. Thứ đến, họ quá ‘ngưỡng mộ’ Ngài về mặt tình cảm - dẫu là tốt - và sự ‘ngưỡng mộ’ này đã lấn át lý trí, khiến họ không hiểu kế hoạch tiềm ẩn của Chúa Cha trên Thầy mình. Tình cảm phải được hướng dẫn bởi Thánh Thần. Họ không hiểu, cũng ‘không dám hỏi’ vì sự ‘ngưỡng mộ’ đã nên vật cản, ngăn họ thấu hiểu ý nhiệm lớn lao của Chúa Cha, Ngài dâng mạng sống cho công trình cứu độ!

 

Rõ ràng, Chúa Giêsu không bị thúc đẩy bởi nhu cầu được ‘ngưỡng mộ’ từ phía con người. Ngài được thúc đẩy bởi sự ‘ngưỡng mộ’ của Cha. Và Ngài chỉ ước muốn làm theo ý Cha, hoàn thành công việc của Cha. Đó là lý do tại sao Ngài phải lên Giêrusalem, dù nơi đó không hứa hẹn một điều gì khác ngoài cái chết và cuộc khổ nạn.

 

Bài đọc Zacharia hôm nay cho thấy điều tương tự. Niềm tự hào thực sự về Giêrusalem không phải vì nó “Rộng bao nhiêu, dài bao nhiêu”, nhưng vì nó “Được Thiên Chúa ở cùng!”. Qua miệng Zacharia, Thiên Chúa phán, “Ta sẽ cư ngụ ở giữa chúng!”. Thánh Vịnh đáp ca lặp lại một lý do, “Chúa canh giữ chúng ta, như mục tử canh giữ đàn chiên!”.

 

Anh Chị em,

 

“Con Người sắp bị nộp vào tay người đời!”. Số phận cuối cùng của Chúa Giêsu mời gọi bạn và tôi tự hỏi, “Điều gì thúc đẩy tôi làm điều này, điều kia?”. Đó là nhu cầu được con người chấp nhận hay là một điều gì đó sâu sắc hơn? Chúng ta được kêu gọi biến ước muốn và ưu tiên của Chúa Giêsu thành của riêng mình! Làm công việc Cha trao, tiếp tục làm theo ý muốn của Cha sao cho phù hợp với ân sủng trong đấng bậc mình ‘ở đây, lúc này’. Chính lúc đó, bạn và tôi cảm nhận không chỉ niềm vui bên ngoài khi được con người chấp nhận mà còn cả niềm vui bên trong khi chúng ta “cống hiến hết mình hàng giờ” mà động cơ đến từ việc sống phù hợp với mục đích Chúa Cha dành cho cuộc đời mỗi người.

 

Chúng ta có thể cầu nguyện,

 

“Lạy Chúa, đứng để con lang thang rày đây mai đó ăn mày sự ‘ngưỡng mộ’ của thế gian. Cho con một chỉ tìm sự ‘ngưỡng mộ’ của Chúa, ‘ngưỡng mộ’ của thiên đàng!”, Amen.

 

(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)