Home
Printer-friendly versionSend by email
-A A +A

Chọn phần tốt nhất - Không thể thân tình hơn

Tác giả: 
Lm Minh Anh

 

 

CHỌN PHẦN TỐT NHẤT

 

“Maria đã chọn phần tốt nhất!”.

 

“Khu rừng sẽ rất im ắng nếu không có con chim nào hót ở đó, ngoại trừ những con chim hót hay nhất!” - Henry Van Dyke.

 

Kính thưa Anh Chị em,

 

Như “những con chim hót hay nhất” không làm cho khu rừng mất im ắng, thì Giôna đã cất ‘tiếng hót ăn năn’; Matta cất tiếng hót ‘nhiệt thành’; và Maria, cất tiếng hót ‘chiêm ngắm’ hay nhất… nhưng vẫn giữ cho khu rừng Lời Chúa hôm nay linh thiêng im ắng! Đặc biệt Maria, người được Chúa Giêsu khen ngợi, “Maria đã chọn phần tốt nhất!”.

 

Giôna, không chỉ là con người của bất tuân, nhưng còn là con người của sám hối; Matta, con người của bận rộn, nhưng là con người làm Chúa vui lòng; và nhất là, Maria, con người của chiêm ngắm, còn là con người đã ‘chọn phần tốt nhất’. Mọi Kitô hữu được gọi để sống ba nhân đức này. Cả khi cuộc sống tràn ngập đủ thứ công việc, bạn và tôi vẫn thường xuyên được mời gọi để ‘trở về’, ‘làm Chúa vui lòng’ và ‘chọn phần tốt nhất!’.

 

Trước hết, Giôna! Chúa gọi ông lần thứ hai sau khi cá ‘hóc’ ông lên bờ. Từ vực thẳm tanh tưởi như một quãng lặng trong bụng cá, Giôna bất động, nhầy nhụa, tối tăm; ở đó, ông trải nghiệm tình yêu của Thiên Chúa. Kẻ nổi loạn được cứu; thân xác được chữa lành; và linh hồn được thứ tha. Giôna không chỉ bị ném cho thuỷ thần nhưng còn được quăng vào đại dương từ ái của Thiên Chúa. Quờ quạng trên bờ cát, ông hiểu thế nào bất tuân, trốn chạy! Vì vậy, dẫu đang loi ngoi, nhơ nhớp, Giôna vẫn nghe rõ tiếng Ngài. Lần này, ông mềm mỏng; đứng dậy và làm theo. Nhờ ông, Ninivê sám hối, được thứ tha. Như vậy, trước khi Ninivê ăn năn, Giôna đã hết lòng sám hối. Thánh Vịnh đáp ca thật sâu lắng, “Ôi lạy Chúa, nếu như Ngài chấp tội, nào có ai đứng vững được chăng?”.

 

Thứ đến, Matta! Ngày sống của chúng ta đan quyện bởi những công việc; làm ăn, dạy dỗ, giải trí và chăm sóc người khác…  Chúng ta được tạo dựng để làm việc cho đến suốt đời; nhưng làm gì và làm thế nào để Thiên Chúa vui lòng mới là điều quan trọng! Làm sao bạn và tôi luôn ‘chọn phần tốt nhất’ hầu làm vinh danh Ngài nhất!

 

Sau cùng, tuyệt vời hơn cả, Maria! Trước khi là con người chiêm ngắm, Maria là con người lắng nghe. Lắng nghe và chiêm ngắm là điều cần làm trước nhất nếu chúng ta muốn hoàn thành tốt đẹp bất cứ điều gì. Trong cuốn Tennyson’s Morte d’Arthur, vua Arthur nói với Sir Bedivere rằng, “Nhiều điều được tạo ra bởi lời cầu nguyện hơn là tất cả những gì mà thế giới mơ ước!”. Người chiêm ngắm là người đã ‘chọn phần tốt nhất!’.

 

Anh Chị em,

 

“Maria đã chọn phần tốt nhất!”. Lắng nghe, chiêm ngắm là phần quý nhất! Chỉ khi cầu nguyện, chiêm ngắm, con người mới thực sự vĩ đại trước mặt Thiên Chúa; và cũng chỉ khi chiêm ngắm, cầu nguyện con người thực sự là những con chim hót hay nhất, ngợi ca Thiên Chúa thay cho cả thế giới vốn là một khu rừng không bao giờ im ắng. Chúa Giêsu đã sống gắn bó với Chúa Cha, làm vui lòng Cha, và hoàn toàn vâng phục ý Cha. Hãy chiêm ngắm Ngài, hãy đến với Chúa Giêsu Thánh Thể mỗi ngày, bạn và tôi sẽ làm mọi việc hết tình và hết mình cho vinh quang Chúa!

 

Chúng ta có thể cầu nguyện,

 

“Lạy Chúa, cho con biết sám hối như Giôna, nhiệt tâm như Matta và biết ở lại với Chúa như Maria. Và như thế, con có thể là một trong những con chim hót hay nhất!’”, Amen.

 

(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)

 

**********

 

KHÔNG THỂ THÂN TÌNH HƠN

 

“Lạy Cha chúng con!”.

 

Mọi người đều cần sự công nhận cho thành tích của mình, nhưng ít ai nói rõ nhu cầu này! Một cậu bé nói với cha, “Ba ơi, hãy chơi phi tiêu! Con ném tốt, ba sẽ la lên, “Tuyệt vời!”; và con thích nhất, mỗi khi con ném trật, ba cười rồi hét lên, “Gần trúng!””.

 

Kính thưa Anh Chị em,

 

“Gần trúng!”, dễ thương làm sao! Lời Chúa hôm nay cho thấy một điều gì đó ‘không thể thân tình hơn’ giữa Thiên Chúa và con người. Đó là sự thân tình giữa một tương quan Cha - con; tương quan giữa một người bạn với một người bạn!

 

Bài đọc Giôna tường thuật cuộc tranh luận khó tin của một Thiên Chúa với một phàm nhân. Giôna, một kẻ vừa được cứu và một lần nữa được sai đi Ninivê; đến nơi, thấy bao điều xấu xa, ông giận dữ và xin được chết đi nếu Chúa tha cho thành. Chúa phân trần, “Ngươi nổi giận như thế có lý không?”. Và dẫu ‘không dám’ trách Giôna nửa lời, Ngài thuyết phục ông. Ngài cho một cây thầu dầu mọc lên, che nắng cho ông; sau đó, sai một con sâu cắn ngang, cây khô héo và giải thích, “Ngươi thương hại cây thầu dầu mà ngươi đã không vất vả vì nó… Còn Ta, chẳng lẽ Ta lại không thương hại Ninivê?”. Giôna phải học biết Ngài, Đấng “chậm giận, lại giàu tình thương và lòng thành tín” như tâm tình Thánh Vịnh đáp ca tiết lộ.

 

Với bài Tin Mừng, Chúa Giêsu cho thấy sự thân tình đó khi dạy các môn đệ cầu nguyện với kinh Lạy Cha. Thánh Anrê Bessette nói, “Khi bạn thưa lên ‘Lạy Cha’, tai của Thiên Chúa chạm xuống môi bạn!”; Têrêxa Ávila, “Nhiều điều đã xảy ra tức khắc, bây giờ và sau đó, chỉ bởi một lời ‘Lạy Cha’ cất lên từ trái tim!”; Têrêsa Hài Đồng Giêsu, “‘Lạy Cha’, một lời cầu nguyện khi linh hồn tôi cằn cỗi đến nỗi không có một suy nghĩ nào đáng giá!”. Trong Thánh Lễ, mời dân Chúa cầu nguyện với kinh Lạy Cha, linh mục xướng, “Chúng ta dám nguyện rằng”. Đó là một lời mời gọi khá liều lĩnh khi con người dám thưa lên với Thiên Chúa một danh xưng ‘không thể thân tình hơn’.

 

Chúa Giêsu muốn chúng ta táo bạo như Giôna, mạnh dạn như chính Ngài, dám gọi Thiên Chúa là Cha, là bạn, hầu đến bên Ngài với sự tự tin của một em bé. Em bé không sợ; đúng hơn, có niềm tin lớn nhất rằng, cha mẹ yêu chúng dù chúng thế nào! Cả khi có lỗi, chúng biết, chúng vẫn được yêu. Đây phải là ý thức căn bản khởi đầu cho mọi giờ, mọi phút, mọi khi cầu nguyện!

 

Anh Chị em,

 

“Lạy Cha chúng con!”; “Con thích nhất mỗi khi con ném trật, ba cười rồi hét lên, “Gần trúng!””. Điều cậu bé thích nhất nơi cha mình cũng là điều Cha trên trời thích nhất nơi bạn và tôi; Ngài ước mong tương quan với mỗi người chúng ta như thế đó! Nhờ Chúa Giêsu và Chúa Thánh Thần trợ giúp, chúng ta biết mình có một người Cha, “Abba”, không quá xa, nhưng rất gần gũi, thấu hiểu, đầy cảm thông. Một Thiên Chúa dạy dỗ, uốn nắn, qua đối thoại, qua các biến cố với những ‘cây thầu dầu’ bất chợt. Ngài ước trở nên bạn bè, Cha con với chúng ta. Chớ gì bạn và tôi biết dành cho Ngài một chỗ trong tim, để Ngài có thể thật sự là Chúa, là Thầy, là bạn và là Cha của mình.

 

Chúng ta có thể cầu nguyện,

 

“Lạy Chúa, con thường ‘ném trật’, Chúa thường vờ khen. Cho con mỗi ngày và từng ngày, chỉ tìm làm vui lòng Chúa!”, Amen.

 

(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)