Home
Printer-friendly versionSend by email
-A A +A

Chết đi để sống tình yêu đích thực

Tác giả: 
Phạm Văn Trung

Chết đi để sống tình yêu đích thực

 

Hạt giống không thể được gieo vào bất cứ lúc nào trong năm. Mọi thứ đều có lúc của nó. Cuộc sống của chúng ta, cũng giống như đất đai, đều được ghi dấu bằng những lúc thích hợp cho mỗi việc xảy ra. Và khi thời điểm gieo hạt đến lúc thích hợp thì người ta gieo hạt xuống đất. Trên mảnh đất lạnh lẽo, trong im lặng và cô độc, hạt giống bắt đầu cuộc hành trình hướng tới một sự sống mới.

 

Tương tự như vậy, trong cuộc sống của chúng ta, có những lúc chúng ta được mời gọi sống cô tịch, có những lúc thế giới khép lại quanh chúng ta và bỏ mặc chúng ta trong bóng tối. Trong những lúc như thế, chúng ta có thể không chống chọi được với sự tuyệt vọng hoặc chờ đợi, chỉ có thể nuôi một chút hy vọng còn sót lại. Người ta có thể sống cả cuộc đời mà không bao giờ sinh hoa kết trái, chỉ thối rữa trong lòng đất. Có những hạt giống mất đi, có những hạt giống không bao giờ sống lại. Có những hạt giống không bao giờ nảy mầm vì không muốn bị biến đổi theo thời gian.

 

Cũng có những người không bao giờ có thể yêu thương người khác một cách chân thành, không bao giờ để cho cuộc đời biến đổi mình. Họ là những người sống khép kín trong cái vỏ ích kỷ của mình, là những người lớn lên nhưng không bao giờ buông bỏ thời niên thiếu. Họ là những người lớn nhưng không biết nhường chỗ cho con cái của mình. Tình yêu đích thực, tình yêu trưởng thành, là tình yêu được gieo xuống đất, biết đón nhận sức nặng của mảnh đất phía trên nó. Tình yêu đích thực biết buông bỏ, biết biến đổi. Tình yêu đích thực biết rằng nó phải cống hiến sự sống của mình và được biến đổi, không ai có thể nhận ra nó như nó vốn có trước đây. Tình yêu đích thực biết cách biến mất; nó không liên tục đòi hỏi người khác nhìn thấy nó. Tình yêu đích thực biết rằng không thể quay ngược về như trước… nhưng nó có sự bền vững: hạt giống tự biến đổi không thể quay trở lại như xưa được nữa. Tình yêu đích thực của một hạt giống thì mãi mãi là tình yêu, nếu không vậy thì nó không phải là tình yêu. Hạt giống cho đi sự sống và không bao giờ lấy lại sự sống đó.

 

Chúa Kitô là thước đo của tình yêu đích thực; Ngài hoàn toàn mất đi chính mình, tuyệt đối không giữ lại gì cho riêng mình. Ngài tự hiến mình một cách không thể đảo ngược được. Giống như bình ngọc thạch bị vỡ thì hương thơm của nó bị “hao tổn”, Chúa Giêsu cho không sự sống của Ngài mà không mong đợi đổi lại bất cứ điều gì. Trên đường đời, chúng ta cũng gặp những người giúp chúng ta yêu thương theo cách này. Trong sâu thẳm, mỗi chúng ta đều khao khát được yêu thương một cách chân thành, trọn vẹn. Tất cả chúng ta đều thoáng thấy sự thật rằng chúng ta cũng có thể sống một cuộc sống trọn vẹn nếu chúng ta biết học cách buông bỏ chính mình vì người khác.

 

Trong Tin Mừng, một số người Hy Lạp xin được gặp Chúa Giêsu. Họ muốn gặp bộ mặt thật của tình yêu, người mà họ đã nghe người khác nói đến và bị mê hoặc bởi vì họ trực giác được rằng sự sống trọn vẹn ẩn chứa trong người đó. Đôi khi thật hữu ích khi tìm kiếm những người trung gian có thể đưa chúng ta đến với Chúa Giêsu. Thường thì một mình chúng ta không có khả năng.

 

Những lúc khác, chúng ta lại là những người được kêu gọi làm trung gian lắng nghe những khao khát của những người tìm kiếm Thiên Chúa. Chắc chắn không phải ngẫu nhiên mà người Hy Lạp xin Phillípphê đưa đến với Chúa Giêsu. Phillípphê đến từ Bethsaida thuộc Galilê, một thị trấn biên giới, vì vậy ông biết cái cảm giác xa nhà và cảm giác bị loại trừ là như thế nào. Phillípphê đã tự mình cảm nghiệm ý nghĩa của việc được người ta tìm đến, được chào đón khi bạn cảm thấy mình đang ở ngoài lề cuộc đời.

 

Đối với người Hy Lạp - cũng như đối với hạt giống - có những lúc thích hợp trong cuộc sống và những bước đi mà chúng ta được mời gọi thực hiện. Đối với Chúa Giêsu cũng vậy, trong quyết định hiến mạng sống của Ngài, có những tiến trình và khoảnh khắc phải tuân theo. Tuy nhiên, đó không bao giờ là một sự ngẫu hứng. Đó là một quyết định mà Ngài đã chuẩn bị từ lâu trong khi vẫn liên tục gắn kết với cuộc sống. Chúng ta cũng được mời gọi sống từng giây phút với đôi mắt hướng về mục tiêu mà chúng ta khao khát một ngày nào đó sẽ đạt được.

 

Tác giả: LM Gaetano Piccolo, https://catholic-link.org, dòng Tên, quê Napoli, hiện đang sống ở Rôma và giảng dạy triết học tại Đại học Grêgôrianô.

 

Người dịch: Phêrô Phạm Văn Trung.