Home
Printer-friendly versionSend by email
-A A +A

Ngõ tắt nên Thánh - Khả năng làm điều tốt

Tác giả: 
Lm Minh Anh

 

 

NGÕ TẮT NÊN THÁNH

 

“Tôi không cần người đời tôn vinh!”.

 

“Khiêm tốn là điều bạn và tôi nên thường xuyên cầu nguyện, nhưng đừng bao giờ tạ ơn vì nó! Hãy quên mọi việc tử tế ngay khi vừa làm xong; quên những lời khen khi vừa giành được. Đó là ngõ tắt nên thánh!” - M. R. De Haan.

 

Kính thưa Anh Chị em,

 

Khiêm tốn, một trong các chủ đề của Lời Chúa hôm nay. “Hãy quên mọi việc tử tế ngay khi vừa làm xong; quên những lời khen khi vừa giành được!”. Bởi lẽ, vinh quang và danh dự không thuộc về bạn, nó thuộc về Chúa! Biết điều này, bạn biết ‘ngõ tắt nên thánh’.

 

Người đời thường hay tìm kiếm lời khen của nhau, đang khi Thánh Kinh nói, “Hãy dâng Chúa vinh quang xứng Danh Ngài!”; Chúa Giêsu thì bảo, “Tôi không cần người đời tôn vinh!”. Tại sao? Vì chỉ Thiên Chúa mới xứng với muôn lời hoan chúc. Ý thức điều này, bạn đã lần bước trên đường thánh đức! Vì phải ăn mày khen lao của con người, chúng ta hì hục lao vào công việc cốt chỉ để được chấp nhận; vậy mà khi làm thế, chúng ta tự tạo cho mình một chiếc máy chém! Vì thế, một khi nhất mực thanh tẩy những ý định quy ngã - quên đi bản thân - để tôn vinh chỉ một mình Thiên Chúa qua mọi lời nói, hành động và suy nghĩ… thì trước hết, bạn và tôi sẽ tràn trề bình an và niềm vui; từ đó, nhiều linh hồn và chính chúng ta được kín múc ân sủng Chúa, và đó là ‘ngõ tắt nên thánh’.

 

Đối lập với sự chấp nhận của con người là sự khước từ của nó. Chúa Giêsu đã trải nghiệm sự khước từ này mà cao điểm là cái chết thập giá của Ngài. Tuy nhiên, ngay tại khoảnh khắc mất hết sự chấp nhận của con người, Chúa Giêsu vẫn được Chúa Cha ưng nhận. Hậu kết là Chúa Cha đã cho Ngài sống lại từ cõi chết; qua đó, mầu nhiệm tử nạn và phục sinh của Ngài cho thấy, việc bị con người từ chối không nhất thiết có nghĩa là không có sự chấp nhận của Thiên Chúa! Như vậy, được Thiên Chúa chấp nhận và khen lao sẽ quý hơn vạn lần so với được chấp nhận và khen thưởng bởi thế gian.

 

Thật thú vị, ngay cả Thiên Chúa cũng không được chấp nhận! Oái oăm thay, Ngài bị từ chối bởi chính dân Ngài, dân được Ngài cứu thoát. Họ cũng không tôn thờ Ngài như Ngài đáng được tôn thờ. Họ đã đúc một con bò vàng, quỳ xuống thờ lạy nó - bài đọc một. Thánh Vịnh viết, “Họ đem vinh quang của mình đánh đổi lấy hình tượng bò ăn cỏ”. Và điều đó khiến Thiên Chúa nổi giận đến nỗi Ngài nhất tâm tru diệt họ; và Môsê, một lần nữa, đứng ra, xin Ngài thương tha. Thật xúc động, “Lạy Chúa, xin Ngài nhớ đến con, bởi lòng thương dân Ngài”; và Thiên Chúa lại xiêu lòng - Thánh Vịnh đáp ca.

 

Anh Chị em,

 

“Tôi không cần người đời tôn vinh!”. Đó là lập trường và tiêu chí hành động của Chúa Giêsu. Với Ngài, Chúa Cha là ưu tiên số một nên Ngài ra sức làm điều Chúa Cha muốn. Thế giới đang chứng kiến những tang thương kéo theo bao khó khăn do các cuộc chiến tàn khốc của những kẻ ‘tham nhũng quyền lực’ và ‘đói khát nó’ một cách bệnh hoạn, bạn và tôi được mời gọi trở nên những Giêsu, những Môsê, những con người của cầu nguyện, hy sinh và quên mình, hầu khấn xin Thiên Chúa thương xót nhân loại khốn cùng này. Hãy dâng những hy sinh âm thầm nhỏ bé mỗi ngày, cốt chỉ để Thiên Chúa nhìn thấy và tôn vinh Ngài. Đó là những lối đi thật nhỏ, thật ngắn; ngõ “Giêsu”, ‘ngõ tắt nên thánh!’.

 

Chúng ta có thể cầu nguyện,

 

“Lạy Chúa, đừng để con chạy theo huyễn danh, sống kiếp ăn mày. Giúp con chỉ tìm làm điều đẹp lòng Chúa mỗi ngày và từng ngày!”, Amen.

 

(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)   

 

******

 

KHẢ NĂNG CHỌN ĐIỀU TỐT

 

“Chẳng ai biết Người xuất thân từ đâu cả!”.

 

“Tự do không phải là khả năng đơn giản làm những gì mình muốn. Điều này khiến chúng ta coi mình là trung tâm và xa cách, đồng thời ngăn cản chúng ta trở thành những người bạn cởi mở và chân thành. Thay vào đó, tự do là “ơn” có khả năng chọn điều tốt! Đây là tự do đích thực!” - Phanxicô.

 

Kính thưa Anh Chị em,

 

Tin Mừng hôm nay cho phép chúng ta suy gẫm về sự nhầm lẫn nảy sinh từ căn tính và sứ mệnh của Chúa Giêsu. Khi dân chúng đối mặt Ngài, có những hiểu lầm và giả định về Ngài là ai, Ngài sẽ ứng nghiệm các lời tiên tri Cựu Ước thế nào và sẽ hoàn thành những gì. Những giả định và phán xét dẫn đến thất vọng và tức giận. Vì thế, ‘khả năng chọn điều tốt’, chọn sự thật, là một cái gì tối quan trọng trong đời sống đức tin!

 

Ở mọi thời đại đều như vậy! Sự nhầm lẫn về đức tin vào Chúa Kitô và về giáo huấn của Giáo Hội gây bao tranh cãi và làm tan rã Kitô giáo. Đàn chiên sẽ tan tác nếu chiên không biết Chủ Chiên. Người ta nói, “Ông ấy, chúng ta biết ông xuất thân từ đâu rồi; còn Đấng Kitô, khi Người đến, chẳng ai biết Người xuất thân từ đâu cả!”. Và họ kết luận Chúa Giêsu không thể là Đấng Messia vì Ngài không phù hợp với “Đấng Messia” họ đã được dạy. Mặt khác, họ biết các tư tế muốn Ngài chết nhưng thấy Ngài đi lại tự do mà không bị bắt, nên thắc mắc “Phải chăng các nhà hữu trách đã thực sự nhìn nhận ông là Đấng Kitô?”.

 

Chúa Giêsu giải quyết sự nhầm lẫn này bằng cách tuyên bố, “Đấng sai tôi là Đấng chân thật”; “Tôi biết Người, bởi tôi từ Người mà đến và chính Người đã sai tôi”. Ngài chịu trách nhiệm về những gì Ngài nói và Ngài đã làm chủ tình hình - như Gioan miêu tả - không ai chạm vào Ngài. Chúa Giêsu thách thức những ‘kỳ vọng’ của họ bằng cách mặc khải chính Ngài, Ngài không phải là một nhà lãnh đạo sẽ lật đổ sự áp bức của người La Mã nhưng là Người Tôi Tớ Đau Khổ của Thiên Chúa mà Isaia và các ngôn sứ đã báo trước.

 

Với những lời vắn gọn trên, Chúa Giêsu đã nói hết về chính Ngài, ‘Ngài đến từ Chúa Cha, được Chúa Cha sai đến’. Phần còn lại là sự chọn lựa của những kẻ nghe Ngài! Don Schwager viết, “Với Chúa Giêsu, không ai có thể thờ ơ quá lâu; họ sẽ theo Ngài hoặc giết chết Ngài!”. Phải, vì không có ‘khả năng chọn điều tốt’, chọn sự thật, những người Do Thái và các tư tế lúc bấy giờ tìm cách bắt Ngài và cuối cùng, giết chết Ngài!

 

Anh Chị em,

 

“Chẳng ai biết Người xuất thân từ đâu cả!”. Hành trình đức tin của mỗi Kitô hữu là hành trình tìm kiếm Chúa Giêsu; đồng thời, cũng là hành trình giúp nhau đến với Ngài, giúp nhau có khả năng chọn Ngài. Trong “Evangelii Gaudium”, Đức Phanxicô viết, “Niềm Vui Tin Mừng tràn ngập trái tim và cuộc sống của tất cả những ai gặp gỡ Chúa Giêsu!”. Điều quan trọng là bạn và tôi phải giúp tất cả những ai chúng ta gặp gỡ vượt qua những giả định và phán xét về Chúa Giêsu là ai và Giáo Hội là gì, nghĩa là giúp họ có ‘khả năng chọn điều tốt’; đồng thời, tạo điều kiện thuận lợi cho họ gặp gỡ Ngài. Khi một người biết Chúa Giêsu thực sự là ai thì niềm vui và bình an tràn ngập.

 

Chúng ta có thể cầu nguyện,

 

“Lạy Chúa, đừng để cách sống của con làm cho người khác hiểu sai về Chúa và Giáo Hội. Cho con chọn Chúa mỗi ngày; nhờ đó, người khác nhận ra ‘một Ai đó’ trong con!”, Amen.

 

(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)