Ta tìm gì trong cuộc sống ?
26.8 Thứ Hai Thứ Hai trong tuần thứ Hai Mươi-Nhất Mùa Quanh Năm
Ed 24, 15-24; Mt 19, 16-22
TA TÌM GÌ TRONG CUỘC SỐNG ?
Sự sống đời đời là điều chàng thanh niên trong Tin Mừng cũng như chúng ta ngày hôm nay đang tìm kiếm. Nhưng tự chúng ta không thể có được, phải cậy nhờ vào Chúa Giê-su Ki-tô. Chàng thanh niên đã chạy đến với Chúa Giê-su để xin Chúa chỉ cho anh việc phải làm để được sống đời đời, chứng tỏ là anh biết chắc sự giàu có của anh không làm thỏa mãn, nhất là không bảo đảm cho anh, khiến anh đi tìm kiếm một thứ hạnh phúc cao hơn, có giá trị bền vững hơn là của cải vật chất.
Thái độ hiền lành, hòa nhã của Đức Giê-su đã thu hút được đủ mọi hạng người. Một chàng thanh niên giầu có, Lu-ca gọi là “Thủ lãnh” (Lc 18,18-23), đến hỏi Đức Giê-su về điều kiện phải có để được sống đời đời… Qua đối thoại với Chúa Giê-su, anh còn cho biết anh đã tuân giữ tất cả giới răn từ thuở nhỏ. Thấy thiện chí của anh, Chúa Giê-su mời anh tiến một bước xa hơn nữa: bán tài sản, bố thí cho người nghèo, rồi trở lại theo làm môn đệ của Ngài. Điều này đòi hỏi một sự từ bỏ lớn lao. Anh không thể đáp ứng được vì anh có nhiều của cải. Vì thế anh đã buồn rầu bỏ đi.
Mặc dầu anh thanh niên này là một người tốt. Nhưng xét cho cùng, anh ta còn ích kỷ, anh chỉ nghĩ đến thu vào, anh đã có nhiều thứ và anh chỉ muốn có thêm chứ không muốn mất đi. Khi đến hỏi Chúa Giê-su, anh muốn được thêm sự sống đời đời nghĩa là anh muốn được cả đời này lẫn đời sau.
Giữa việc tuân giữ Lề Luật và thật sự yêu mến Chúa và anh chị em bằng những cử chỉ cụ thể, chàng thanh niên bắt đầu cuộc gặp gỡ với Chúa Giê-su cách tốt đẹp với những phẩm tính tốt như ước muốn làm điều tốt, cố gắng tìm hiểu xem phải làm gì để trọn hảo hơn và tuân giữ những giới răn Chúa truyền dạy. Nhưng không thể dừng lại mãi nơi điểm khởi đầu, người môn đệ của Chúa phải tiến lên, phải thực hiện lý tưởng và đạt cho được cùng đích là Chúa Giê-su Ki-tô, sống với Người, được trở nên giống như Người mỗi ngày một hơn: ”Nếu con muốn nên hoàn thiện, hãy bán đi tất cả những gì con có đem cho kẻ nghèo, rồi đến theo Ta”.
Chúng ta nên lưu ý, Chúa Giê-su không đến đề bần cùng hóa nhân loại, Ngài đến là để con người được sống và sống sung mãn, và cuộc sống sung mãn trong nhân cách dĩ nhiên không hề đồng nghĩa với bần cùng. Của cải vật chất là phương tiện cần thiết để sống. Tuy nhiên, khi sinh ra và lớn lên trong nghèo khó, Chúa Giê-su muốn chứng minh rằng con người có thể sống sung mãn, mà vẫn không phụ thuộc của cải vật chất. Đối với Chúa Giêsu, siêu thoát đối với của cải vật chất là điều kiện tiên quyết để vào Nước Trời. Đây là lý do tại sao tám mối phúc thật đầu tiên và cơ bản bao gồm các mối phúc khác chính là: ”Phúc cho những ai có tinh thần nghèo khó”.
Thật ra, tự nó, của cải không ngăn trở người ta vào Nước Trời, nhưng thái độ ham mê của cải cản trở người ta yêu mến Thiên Chúa và Chúa Ki-tô. Cần phải có tinh thần sẵn sàng từ bỏ mọi của cải, mọi đam mê, để được tự do nghe tiếng Chúa dạy dỗ trong tâm hồn. Thái độ từ bỏ của cải và đam mê, không nhất thiết bắt người ta trở thành nghèo mạt, bởi vì từ bỏ mọi sự vì Chúa và vì Tin Mừng, chẳng những không làm người ta bị thiệt thòi, mà còn mở rộng tương giao xã hội của nó, vì họ sẽ được đại gia đình nhân loại, và rồi với những thử thách đã vượt qua, họ sẽ được hưởng sự sống đời đời.
Qua câu chuyện anh thanh niên với Chúa Giê-su, ta thấy con đường nên hoàn thiện phải gồm hai điều: trước hết là phải ước muốn: ”Nếu anh muốn nên hoàn thiện…”. Không thể đạt được điều gì chính đương sự không muốn, không tha thiết. Hễ muốn ta có thể đạt được, như câu ngạn ngữ Pháp: ”Muốn là có thể”; thứ đến, sự hoàn thiện không hệ tại những việc lành làm được, mà ở tại việc đi theo Chúa, gắn bó với Chúa: ”hãy đến theo tôi”. Những việc tốt lành làm được chỉ mới là một phần thiện, còn phải trở nên một với Đấng là “Chân, Thiện, Mỹ” nữa thì mới gọi được là hoàn thiện.
Người thanh niên đã giữ giới răn, đã làm những việc tốt, nhưng điều anh thiếu là chính Chúa. Vì thế phải cảnh giác với thái độ tự mãn rằng khi giữ những giới răn của Chúa và Giáo hội là tôi đã hoàn thiện rồi, trong khi thực ra “Không có Thầy, các con không thể làm được gì”. Một đời sống không gắn bó với chính Đấng nguồn mạch sự thiện, thì chưa phải là hoàn thiện.
Những cản trở giũ bỏ sự giàu có bên ngoài để làm giàu trong tâm hồn, từ bỏ của cải ở dưới đất để đổi lấy kho tàng trên trời là sự sống đời đời. Trước một đòi hỏi quyết liệt của Chúa Giê-su, chàng thanh niên sa sầm nét mắt và buồn rầu bỏ đi, vì anh ta có nhiều của cải (x. Mt 19, 22).
Đoạn Tin Mừng trên cho thấy: Con đường hoàn thiện dẫn tới sự sống đời đời không phải là việc con người làm, nhưng là tin theo Chúa Giê-su. Nhiều lúc ta cứ tưởng giữ các điều răn cho thật đầy đủ là đương nhiên Chúa trả công cho ta. Ơn cứu độ của chúng ta chỉ được thực hiện trong Đức Giê-su Ki-tô, Đấng Cứu Độ duy nhất đem lại hạnh phúc đích thực cho con người. Tin Chúa và thực hành giáo huấn của Chúa là chìa khoá để chúng ta có được sự sống đời đời.
Câu kết của trang Tin mừng hôm nay đã nói rất rõ lý do tại sao người thanh niên ấy quay lưng với Chúa Giêsu: “vì anh ta có nhiều của cải”. Như thế, phải chăng của cải là thứ rào cản thật lớn lao đối với những người muốn bước theo Chúa trên con đường hoàn thiện?
Tin mừng mở ra là lời mong ước của chàng thanh niên với Chúa Giêsu: “Thưa Thầy, tôi phải làm điều gì tốt để được hưởng sự sống đời đời?”. Nếu kết hợp với câu cuối thì ta dễ dàng thấy được rằng: đối với người thanh niên, anh ta hầu như có tất cả, có cả về vật chất lẫn tinh thần. Có nhiều vật chất nên anh mới được gọi là người có nhiều của cải, có nhiều về mặt tinh thần vì anh đã thực thi tất cả những gì mà lề luật dạy. Như thế anh nghĩ là anh đang có nhiều điều.
Thế nhưng, những cái có ở thế gian này dường như không làm cho anh thỏa mãn, cho nên, anh muốn có thêm cả nước Trời nữa, nghĩa là anh muốn sở hữu nước Trời như cách mà anh đã từng sở hữu nhiều thứ khác trong cuộc đời này.
Qua câu trả lời, Chúa Giêsu dạy cho chàng thanh niên nhưng cũng nói với mỗi người chúng ta rằng: Nước Trời không phải là thứ để sở hữu, không phải là thứ để mình muốn có là được, nhưng nước Trời hệ tại ở việc mình cho đi và bước theo Chúa. Cho nên Chúa Giêsu mới nói với anh ta rằng: “hãy đi bán tài sản của anh và đem cho người nghèo, anh sẽ được một kho tàng trên trời. Rồi hãy đến theo tôi”.
Thật vậy, nếu chúng ta không biết sống thanh thoát với của cải, thì chúng ta khó mà thực thi hai giới răn quan trọng nhất của Thiên Chúa, đó là mến Chúa và yêu người. Mà hai giới răn như là “tấm vé” duy nhất để ta có thể tiến vào nước Trời.
- Loại bài viết:
- Thể loại khác: