CÔ RÚT VÀ BÀ NA-O-MI
Câu chuyện thứ 25
CÔ RÚT VÀ BÀ NA-O-MI
Sách Rút chương 1-3
Một nạn đói xảy ra thời các Thủ lãnh. Có một người đàn ông là Ê-li-me-léc, vợ là Na-o-mi và hai con trai là Mác-lôn và Kin-giôn đến ở trong cánh đồng Mô-áp. Rồi ông Ê-li-me-léc chết đi, còn lại bà Na-o-mi và hai đứa con. Hai người này lấy vợ Mô-áp, một người tên là Oóc-pa, người kia tên là Rút. Họ ở lại đó chừng 10 năm. Rồi Mác-lôn và Kin-giôn cả hai đều chết, còn lại bà Na-o-mi mất chồng, mất con trai. Bà lên đường cùng với hai người con dâu mà trở về quê hương, vì bà nghe nói là Thiên Chúa đã viếng thăm dân Người và cho họ có bánh ăn.
Bà Na-o-mi nói với hai con dâu: "Thôi, mỗi người chúng con hãy trở về nhà mẹ mình. Xin Thiên Chúa tỏ lòng thương chúng con! Xin Thiên Chúa cho mỗi người chúng con tìm được cuộc sống an nhàn dưới mái nhà một người chồng!" Rồi bà ôm hôn hai con dâu. Họ oà lên khóc.
Họ thưa: "Chúng con muốn cùng mẹ trở về với dân của mẹ." Bà Na-o-mi nói: "Các con ơi, về đi, theo mẹ làm gì? Mẹ còn con trai nào nữa đâu mà gả chồng cho các con. Về đi, các con ơi! Mẹ quá già rồi. Chẳng lẽ chúng con cứ ở vậy, không lấy chồng nữa? Hai người con dâu lại oà lên khóc. Oóc-pa ôm hôn từ giã mẹ chồng, còn Rút thì cứ khắng khít theo bà.
Bà Na-o-mi nói: "Kìa chị dâu con trở về với dân tộc của nó. Con cũng vậy, hãy theo chị dâu con mà về đi!" Rút đáp: "Xin mẹ đừng ép con bỏ mẹ mà trở về, vì mẹ đi đâu, con đi đó, mẹ ở đâu, con ở đó, dân của mẹ là dân của con, Thiên Chúa của mẹ là Thiên Chúa của con.
Thấy Rút cứ một mực đi với mình, bà Na-o-mi không còn nói gì về chuyện đó nữa. Hai mẹ con cùng đi tới Bê-lem làm cả thành bàn tán xôn xao. Các người phụ nữ hỏi: "Có phải bà Na-o-mi đấy không?" Bà nói: "Đừng gọi tôi là Na-o-mi nữa, hãy gọi tôi là Ma-ra, vì tôi phải chịu quá nhiều cay đắng. Tôi ra đi, của cải dư đầy, Thiên Chúa đem tôi về hai bàn tay trắng."
Bà Na-o-mi có một thân nhân bên chồng rất giàu. Người ấy tên là Bô-át. Rút nói với bà Na-o-mi: "Xin mẹ để con đi ra ruộng mót lúa đằng sau người nào có lòng nhân từ đoái nhìn con." Bà trả lời: "Con cứ đi đi." Nàng đi và đến ruộng mót lúa đằng sau thợ gặt của ông Bô-át. Và kìa ông Bô-át từ Bê-lem đến, nói với thợ gặt: "Xin Thiên Chúa ở cùng các anh! " Họ nói: "Xin Thiên Chúa giáng phúc cho ông!" Ông Bô-át nói với người tôi tớ: "Cô kia là người của ai thế?" Người tôi tớ trả lời: "Đó là một phụ vữ Mô-áp, người đã cùng với bà Na-o-mi từ cánh đồng Mô-áp trở về. Cô đã nói: "Cho phép tôi mót và nhặt những bông lúa đằng sau thợ gặt. Cô ấy đã đến và ở lại từ sáng tới giờ: Cô ấy chẳng chịu nghỉ ngơi chút nào."
Ông Bô-át nói với Rút: "Này con, con có nghe không? Đừng đi mót ở ruộng nào khác, cũng đừng rời khỏi đây, nhưng cứ theo sát các tớ gái của ta. Con nhìn thửa ruộng chúng gặt và cứ đi theo chúng. Ta đã ra lệnh cho các tôi tớ không được đụng tới con. Nếu khát, con cứ đến chỗ để bình mà uống nước các tôi tớ đã múc." Rút liền cúi rạp xuống đất mà lạy ông, rồi nói: "Sao con lại được ông lấy lòng nhân từ đoái nhìn và quan tâm đến, dù con là một người ngoại quốc?" Ông Bô-át đáp: "Người ta đã kể lại cho ta nghe tất cả những gì con đã làm cho mẹ chồng sau khi chồng con mất. Xin Thiên Chúa trả công cho con vì những gì con đã làm! Chớ gì Thiên Chúa là Đấng cho con ẩn náu dưới cánh Người!" Nàng nói: "Thưa ông, ước gì con được ông lấy lòng nhân từ đoái nhìn, vì ông đã an ủi con và nói những lời thân ái với nữ tỳ của ông, mặc dù con không đáng làm một nữ tỳ của ông."
Đến bữa ăn, ông Bô-át nói với nàng: "Con lại gần đây, lấy bánh chấm vào nước dấm mà ăn." Nàng ngồi bên cạnh thợ gặt. Ông Bô-át đưa cho nàng một mớ lúa rang. Nàng ăn no và còn để dành nữa. Rồi nàng trỗi dậy mót lúa. Ông Bô-át ra lệnh này cho các tôi tớ của ông: "Các anh hãy để ý rút vài bông lúa ra khỏi đống lúa đã gặt và để lại cho cô ấy mót." Nàng mót trong ruộng cho đến chiều, rồi đập lúa đã mót. Tất cả được gần hai thùng lúa mạch.
Nàng đem lúa trở về thành và mẹ chồng thấy những gì nàng đã mót được. Rồi nàng đưa cho bà những gì nàng để dành sau khi ăn no. Mẹ chồng nói với nàng: "Hôm nay con đã mót ở đâu? Con đã làm ở đâu? Xin Thiên Chúa giáng phúc cho người đã quan tâm đến con!" Nàng nói: "Người đã cho con làm ở ruộng mình hôm nay tên là Bô-át." Bà Na-o-mi nói với con dâu: "Xin Thiên Chúa giáng phúc cho ông ấy, Người là Đấng đã không từ chối tỏ lòng nhân nghĩa đối với kẻ sống và kẻ chết."
Rút thưa: "Ông ấy còn nói với con: "Con cứ theo sát các tôi tớ của ta cho đến khi chúng gặt hái xong tất cả." Bà Na-o-mi bảo con dâu là Rút: "Con ơi, tốt hơn là con cứ đi ra với các tớ gái của ông ấy, để khỏi bị người ta ngược đãi trong ruộng khác." Vậy nàng theo sát các tớ gái của ông Bô-át để mót, cho đến hết mùa gặt lúa mạch và lúa mì. Và nàng vẫn ở với mẹ chồng.
- Giới Trẻ: