Chuyện Gia Đình
Chuyện gia đình
Ngay từ nhỏ, ai đi học cũng đều được dạy và thuộc lòng câu tục ngữ:
Công cha như núi Thái Sơn
Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra
Một lòng thờ mẹ, kính cha
Cho tròn chữ hiếu mới là đạo con
Gia đình là cái nôi. Ai cũng có một gia đình. Người ta có thể tự chọn cho mình nhiều thứ, nhưng không ai có thể chọn cha mẹ cho mình. Dù cha mẹ có thế nào thì cũng vẫn là người sinh thành và dưỡng dục, là con thì không ai được hất hủi cha mẹ. Không thể lấy cớ là “tại, vì, bởi, nếu” mà biện hộ cho động thái bất xứng của mình dành cho song thân phụ mẫu.
CHUYỆN MẸ CON
Bà Bùi Thị Hồng Nhung (44 tuổi) đã ly hôn năm 2009, bà sống với con trai tên Nguyễn Hữu Tài ở phường 2, Bảo Lộc (Lâm Đồng). Khi ly hôn, bà hứa sẽ cho anh em Tài một mảnh đất ở xã Đại Lào (Bảo Lộc). Nhưng sau bà lại định bán mảnh đất đó nên Tài không bằng lòng. Mặt khác, do Tài ham chơi, không giúp đỡ mẹ, nên thường bị mẹ la mắng, vì thế Tài càng ấm ức.
Khoảng 23 giờ ngày 16-8-2009, khi hai mẹ con đang ở trong phòng xem ti-vi, Tài hỏi: “Mẹ định bán miếng đất ở Đại Lào hả?”. Bà Nhung trả lời: “Tao bán thì sao?”. Thế là Tài nảy sinh ý định giết mẹ.
Lợi dụng lúc mẹ không để ý, Tài dùng tay đánh mạnh vào gáy mẹ. Bị đánh đau bất ngờ, bà Nhung hét lên rồi ngã xuống nền nhà, Tài lao theo siết cổ mẹ đến chết.
Lúc 12g10 ngày 20-8-2009, người dân phát hiện một xác người bị vùi tại bồn hoa trước nhà. Công an xác minh nạn nhân là bà Bùi Thị Hồng Nhung, thủ phạm giết bà Nhung lại chính là Nguyễn Hữu Tài (sn 1992), con ruột của bà Nhung.
CHUYỆN CHA CON
1. Năm 2009, Nghiêm Viết Thành (sn 1991) đã nhẫn tâm sát hại cha ruột là ông Nghiêm Viết Yên (sn 1958, nhà số 312, đường Điện Biên Phủ, P. Bình Hàn, TP Hải Dương). Không chỉ giết chết cha mà Thành còn dùng dao chém nhiều nhát khiến khuôn mặt nạn nhân biến dạng đến mức không thể nhận ra, và cắt rời thi thể nạn nhân làm 4 khúc.
Xong việc, Thành “biến mất”. Tuy nhiên, Thành vẫn lên mạng để liên lạc qua chat với bạn bè. Thành nói với bạn bè rằng khi đi chơi tối về thì phát hiện ông Yên đang ở với một người phụ nữ khác. “Xốn mắt” nên Thành bỏ đi, khi quay về thì phát hiện trong nhà có nhiều vết máu nên nghĩ có thể bố mình đã bị người phụ nữ kia sát hại nên Thành lại bỏ đi tiếp.
Công an Hải Dương bất ngờ ập vào nhà nghỉ tại số 60 đường Giải Phóng nối dài (TP Nam Định). Lúc này, Thành đang chuẩn bị tắm giặt sau mấy ngày lẩn trốn. Chiếc xe Future Neo mà Thành lấy đi của bố vẫn vương vài giọt máu. Vải thưa không che được mắt thánh. Lời khai của “cậu học trò ít nói và sống khép kín” dần hiện ra những chi tiết bí ẩn khiến cho chính các điều tra viên dày dạn kinh nghiệm nhất cũng không khỏi rùng mình.
Tối hôm đó, Thành đi chơi game về khuya nên bị ông Yên tra hỏi đi đâu mà về muộn. Thành nói: “Con đi học”. Biết con mê chơi game, ông Yên la rầy Thành. Cơn giận kìm nén bấy lâu trong người chợt bùng phát, Thành quay ra ngoài thấy trên bàn có con dao (loại dao chặt) liền nảy sinh ý định giết bố.
Thành lấy dao đến chỗ ông Yên ngồi và chém thẳng vào cổ. Thấy bố ngã ra, Thành tiếp tục “vung dao” cho đến khi bố gục hẳn xuống đất. Sợ bị phát hiện, Thành đã nhẫn tâm chặt xác ông Yên thành 4 khúc rồi lấy xe máy chở ra khu vựv cách nhà chừng 2 km để phi tang giữa lúc nửa đêm về sáng.
Láng giềng và các thầy cô giáo trường PTTH dân lập Thành Đông hết sức ngạc nhiên vì thấy Thành là một học sinh khá lành tính, sống khép kín. Chính bà ngoại của Thành cũng thực sự bất ngờ trước hành vi của đứa cháu. Bề ngoài hiền lành của Thành lại có “bí ẩn” khác là… nghiện game Chiến quốc!
2. Ngày 28-2-2012, Tòa án tỉnh Vĩnh Long đã tuyên phạt tù chung thân Huỳnh Văn Quyên (50 tuổi) về tội giết người và tuyên phạt 4 năm, 4 tháng, 7 ngày tù Lê Thị Tám (45 tuổi, vợ của Quyên) về tội che giấu tội phạm. Hai vợ chồng ngụ tại ấp Tân Hòa, xã Tân Hạnh, huyện Long Hồ, tỉnh Vĩnh Long.
Theo cáo trạng, khoảng 2g ngày 7-2-2007, bị mẹ là bà Dương Thị Tám la (trước đó bà Tám đã la rầy nhiều lần), Quyên một tay nắm cổ, một tay ôm lưng bà kéo lại khoảng vài phút thì buông ra, và bà Tám không còn cử động. Quyên vội ẵm mẹ để lên giường và gọi vợ ra nói cho biết “lỡ tay giết chết mẹ”. Hai vợ chồng Quyên khiêng bà Tám để trên xuồng và ném thi thể bà xuống sông.
VĨ NGÔN
Giết người là tội tày trời. Các nghịch tử kia là những “siêu nhân”, thường nhân chúng ta không thể hiểu nổi, vì họ đã cả gan sát hại chính cha mẹ ruột của mình vì những chuyện “không đáng gì” và vì họ đòi hỏi riêng thái quá. Đó là trọng tội mà “trời không dung, đất không tha”.
Người đời còn kết án huống gì Thiên Chúa, vì trong Thập Giới (10 điều răn), Chúa đã dạy giới răn thứ bốn là “Thảo kính cha mẹ”, và giới răn thứ năm là “Chớ giết người”. Như vậy, các nghịch tử kia đã phạm một lúc cả hai trọng tội!
Ca dao Việt Nam có những “lời khuyên” chí lý, thế mà…! Chẳng hạn:
Con có cha như nhà có nóc
Con không cha như nòng nọc đứt đuôi
Còn cha gót đỏ như son
Một mai cha chết, gót con đen sì
Hoặc:
Dù cho đi hết cuộc đời
Cũng không đi hết những lời mẹ ru
Hoặc:
Lòng mẹ như bát nước đầy
Mai này khôn lớn, ơn này tính sao
Nhớ ơn chín chữ cù lao
Ba năm nhũ bộ biết bao nhiêu tình
Con ho lòng mẹ tan tành
Con sốt lòng mẹ như bình nước sôi
Hoặc:
Mẹ già ở túp lều tranh
Sớm thăm tối viếng mới đành dạ con
Biết chuyện về những nghịch tử kia mà thấy “ngán ngẩm” sự đời, ngay cả sự đời là tình máu mủ ruột rà!
TRẦM THIÊN THU
- Loại bài viết:
- Thể loại khác: