Của Lễ Con Dâng Là Tâm Hồn Tan Nát
CỦA LỄ CON DÂNG CHÚA LÀ TÂM HỒN TAN NÁT
Đêm nay nhìn ánh trăng mờ
Dòng đời vội vã con thơ rã rời.
Xòe tay hứng giọt mưa rơi
Mà nghe nhớ quá, khung trời mộng mơ.
Chúa phán: "Ta không muốn kẻ gian ác phải chết, nhưng muốn nó ăn năn sám hối và được sống".(Ed 33, 11)
Tình con dâng Chúa có chi,
Lòng đầy tội lỗi còn gì mà dâng.
Giờ này nhìn lại tấm thân,
Cô đơn giá lạnh thấm buồn đời mình.
Lòng đầy tội lỗi còn gì mà dâng.
Giờ này nhìn lại tấm thân,
Cô đơn giá lạnh thấm buồn đời mình.
Hồi còn trai trẻ không nhìn,
Lúc này bệnh tật đến rình thân tôi.
Đi tìm người thế giúp thôi,
Cầu mong gặp được đôc-tờ (Doctor) tốt tay.
Chạy đôn chạy đáo khốn thay,
Người đời thương nói điều hay đến tiền.
Thế mà có được gì yên,
Thân tàn ma dại ngồi liền bên tôi.
Thiên Chúa luôn mời gọi và không bao giờ xua đẩy ta xa Ngài; phần ta cảm thấy xa Ngài, tự ta rẽ lối sang ngang đi tìm dễ dãi cho đời sống dại khờ; đi vào con đường thênh thang, tâm hồn yêu thích chiêu bài của Satan; ôm ấp trọn gói, nghĩ như thể sống mãi muôn đời hưởng thụ không bao giờ phải chết.
Tình thương không bao giờ cưỡng bách, nhưng đòi hỏi một thái độ rõ rệt đón nhận hay khước từ.
Ai tin, nghĩa là đón nhận tình thương, thì được sống; ai không tin thì tự hủy diệt mình vì đã từ chối sự thật và ánh sáng.
Hôm nay con quyết tâm dâng lên Chúa sản phẩm của đời con, theo gương thánh Giêrônimô.
Thánh nhân bật khóc vì sung sướng: "Này Giêrônimô, hãy dâng cho ta cả những tội lỗi của con nữa."
Thánh nhân hốt hoảng hỏi lại: "Ô, lạy Chúa, làm sao con dâng cho Chúa tội lỗi của con được?"
"Được chứ! Ta muốn con dâng cho Ta tội lỗi của con để Ta có thể tha thứ cho con. Đó là điều Ta rất mong đợi."
Thánh nhân bật khóc vì sung sướng: "Này Giêrônimô, hãy dâng cho ta cả những tội lỗi của con nữa."
Thánh nhân hốt hoảng hỏi lại: "Ô, lạy Chúa, làm sao con dâng cho Chúa tội lỗi của con được?"
"Được chứ! Ta muốn con dâng cho Ta tội lỗi của con để Ta có thể tha thứ cho con. Đó là điều Ta rất mong đợi."
Không học Lời Chúa làm sao con yêu Chúa được.
PHÚC ÂM: Ga 3, 14-21
"Thiên Chúa đã sai Con Ngài đến để thế gian nhờ Con Ngài mà được cứu độ".
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan.
Khi ấy, Chúa Giêsu nói với Nicôđêmô rằng: "Như Môsê đã treo con rắn lên ở sa mạc thế nào, thì Con Người cũng sẽ phải treo lên như vậy, để tất cả những ai tin ở Người, sẽ không bị huỷ diệt, nhưng được sống đời đời. Vì Thiên Chúa đã yêu thế gian đến nỗi đã ban Con Một mình, để tất cả những ai tin Con Ngài thì không phải hư mất, nhưng được sống đời đời, vì Thiên Chúa không sai Con của Ngài giáng trần để luận phạt thế gian, nhưng để thế gian nhờ Con Ngài mà được cứu độ. Ai tin Người Con ấy thì không bị luận phạt. Ai không tin thì đã bị luận phạt rồi, vì không tin vào danh Con Một Thiên Chúa; và đây án phạt là sự sáng đã đến thế gian, và người đời đã yêu sự tối tăm hơn sự sáng, vì hành động của họ xấu xa. Thật vậy, ai hành động xấu xa thì ghét sự sáng, và không đến cùng sự sáng, sợ những việc làm của mình bị khiển trách; nhưng ai hành động trong sự thật thì đến cùng sự sáng, để hành động của họ được sáng tỏ là họ đã làm trong Thiên Chúa". Đó là lời Chúa.
Tôi muốn ra đi trở về với cha tôi và thưa người rằng: Thưa cha, con đã lỗi phạm đến trời và đến cha (Lc 15, 18)
Đêm nay ôm Chúa nằm mơ,
Trông trời mau sáng, con thơ lên đường,
Đến nơi Nhà Chúa vấn vương,
Hiệp dâng Thánh Lễ tơ vương tình Ngài.
Xin cho con biết van nài,
Đi lên rước Chúa ca bài tri ân.
Lòng con yêu Chúa thắm nồng,
Dâng lên tình mến bông hồng thắm yêu!
Ôi lạy Chúa, xin tạo cho con quả tim trong sạch. Xin ban lại cho con niềm vui ơn cứu độ.(Tv 50, 12a và 14a)
1) Chúa nhân ái và từ bi, chậm bất bình và giầu ân sủng. Chúa hảo tâm với hết mọi loài, và từ bi với mọi công cuộc của Chúa.
2) Chúa trung thành trong mọi lời Ngài phán, và thánh thiện trong mọi việc Ngài làm. Chúa nâng đỡ hết thảy những ai sa ngã, và cho mọi kẻ khòm lưng đứng thẳng lên.
3)Chúa công minh trong mọi đường lối, và thánh thiện trong việc Chúa làm. Chúa gần gũi mọi kẻ kêu cầu Ngài, mọi kẻ kêu cầu Ngài cách thành tâm.
Đời tôi năm tháng xói mòn,
Ngày ngày tháng tháng cuốn tròn phù vân.
Tình yêu trần thế ái ân,
Nhiều tiền lắm của, bạn thân cũng nhiều.
Cho tôi suy nghĩ lắm điều,
Vận may nó đến như diều bay lên.
Sướng vui, vui sướng làm nên,
Tưởng mình sống mãi, nên quên phận người.
Dốc đời không đẹp như mơ,
Hoàng hôn lặng lẽ bơ vơ não nề.
Giờ nầy Chúa gọi hồn về,
Thấm đau tình mến ê chề tủi thân.
Xin cho con biết kết thân,
Làm hòa với Chúa, hồi tâm lỗi lầm.
Ôm ghì Thánh Giá chân thành,
Bụi đời rủ sạch, đeo mang làm gì
.
Đời ta yếu đuối dại khờ,
Tỉnh đi, kẻo phải bâng quơ đường về!
Con xin phản tỉnh chỉnh tề,
Giã từ cuộc sống u mê thế trần.
Ngày nay thế giới xoay vần,
Lạc xa tình Chúa, không cần tiếc thương.
Niềm tin lạc bước tang thương,
Chúng ta ở giữa chiến trường khắt khe.
Tứ bề lũ quỷ bao che,
Nguyện cầu tình Chúa chở che ẵm bồng.
Con xin một cánh hoa hồng,
Gai châm không sợ, Mẹ bồng con qua.
Sống là tạm gởi tứ bề,
Chết rồi được hưởng chỉnh tề thiên cung.
Con người làm lắm cho cùng,
Ăn ngày ba bửa ung dung ra vào.
Ngày qua tháng lại nôn nao,
Tuổi già nó đã xôn xao bên lề.
Bảo cho ta biết gần kề,
Nếu không định hướng, ê chề khổ đau.
Lời thiêng tưới mát tâm hồn,
Đời ta như cánh hoa hồng thắm tươi.
Tay cầm Thánh Giá vui cười,
Đưa cao khẩu hiệu Nước Trời vinh quang.
Nam Giao
- Loại bài viết:
- Thể loại khác: